Ngày hôm , kết quả kiểm tra.
Gan của Cố Cẩn hồi phục . Tần Du từng chữ phiếu kết quả, chút hoảng hốt, đó òa lên như một đứa trẻ.
Kết quả kiểm tra của Tiền Kiến Dương cũng , giống như dự đoán của Lý Chi Minh, quả thực vấn đề, cần phẫu thuật. Buổi sáng một loạt các xét nghiệm, ca mổ sắp xếp ngày hôm khi nhập viện.
“Chị ơi, em sợ.” Tiền Kiến Dương mặc bộ quần áo bệnh nhân rộng thùng thình, giường bệnh, hít sâu một , khẳng định chắc nịch.
Tần Du bé đầy thương cảm, cổ vũ: “Đừng sợ. Chỉ là một ca tiểu phẫu thôi, xong là khỏe ngay.”
“Vâng, em sẽ khỏe .” Tiền Kiến Dương gật đầu, nắm tay nhỏ bé đang nắm chặt của , tự cổ vũ bản .
“Ngoan lắm.” Tần Du nhẹ nhàng xoa đầu bé, trong lòng ngũ vị tạp trần, nhưng nhiều hơn là hy vọng.
“Chị ơi, thực em tại em bệnh.” Tiền Kiến Dương đột nhiên ngẩng đầu, đôi mắt to tròn lặng lẽ Tần Du.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Tần Du ngẩn .
“Em hại. Ba từng , nhưng em . Em ấn tượng, họ đ.á.n.h em, đổ thứ gì đó miệng em, em khó chịu, run lên bần bật, đó em bệnh.”
“...” Tim Tần Du nhói đau, đứa bé thế mà vẫn còn nhớ.
Những kẻ đó đúng là bằng cầm thú!
Chỉ vì giận cá c.h.é.m thớt Tiền Đại Minh mà tay với Tiền Kiến Dương, Tiền Kiến Dương còn nhỏ như , thế mà bọn chúng cũng nhẫn tâm xuống tay!
Nắm tay nhỏ của Tiền Kiến Dương siết chặt, trong đôi mắt trong veo chợt hiện lên sự kiên nghị và hận thù: “Nếu em khỏe , lớn lên, em nhất định sẽ trừng trị bọn chúng thật nặng!”
“Kiến Dương, chị tin em, lớn lên em nhất định sẽ .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-723-lo-mo-cam-thay-so-hai.html.]
“Thực đây em với ba là em trừng trị bọn chúng, ba cho. Em cảnh sát, ba cũng cho. Chị ủng hộ em, em vui lắm.” Tiền Kiến Dương toét miệng , đôi mắt cong cong.
Khóe miệng Tần Du khẽ nhếch, nụ mặt giảm, nhưng tâm trạng nặng nề. Cô kéo chăn lên cho bé, : “Nghỉ ngơi sớm , ngủ ngon.”
“Chị hát ru cho em ?”
“Ngủ , ngủ , bảo bối yêu của ...” Giọng hát dịu dàng, thiết của Tần Du vang lên, Tiền Kiến Dương từ từ nhắm mắt .
……
“Vợ, tâm trạng nặng nề ?” Ở khách sạn, Cố Cẩn thấy Tần Du im lặng , nhíu mày hỏi.
Tần Du ngẩng đầu lặng lẽ , ánh mắt lấp lánh những tia sáng khiến Cố Cẩn hiểu rõ cảm xúc của cô lắm.
“Bác sĩ ca mổ của bé Kiến Dương đại phẫu, sẽ vấn đề gì .” Cố Cẩn tưởng Tần Du lo lắng cho sức khỏe của Tiền Kiến Dương, an ủi.
“Không vì chuyện .” Tần Du trả lời.
Cố Cẩn càng khó hiểu, mày nhíu chặt hơn: “Vậy vợ lo lắng chuyện gì? Cái nhíu mày thể kẹp c.h.ế.t con ruồi đấy.”
“Kiến Dương với em một chuyện, trong lòng em thấy chua xót, khó chịu, và đương nhiên, nhiều hơn là sự nặng nề.”
“Hả?”
“Thằng bé với em, nó nhớ cảnh tượng bắt ngược đãi, hãm hại, chỉ là nó sợ Tiền Đại Minh sẽ đau lòng, nên nó gì cả. Nó còn , nó cảnh sát, nhưng Tiền Đại Minh đồng ý.”
Nụ mặt Cố Cẩn thu , khẽ thở dài một , : “Sẽ thôi.”
“Ừ, sẽ thôi.” Tần Du gật đầu, “Mọi chuyện sẽ . Chỉ là, em lờ mờ cảm thấy sợ hãi.”
Cố Cẩn sững sờ. Ý tứ trong lời của Tần Du khiến đáy lòng khỏi hoảng hốt, nhưng thần sắc mặt vẫn như , ôm cô lòng, : “Đừng sợ. Không việc gì sợ cả.”