Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 739: Anh ấy đã ổn
Cập nhật lúc: 2025-11-28 13:32:10
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Con vẫn ở đây. Anh cũng ở đây."
Bên tai truyền đến giọng trầm thấp nhẹ nhàng, giọng xa xăm gần gũi, mang theo sức mạnh chữa lành thứ. Trong giấc mơ hoảng loạn, Tần Du như c.h.ế.t đuối vớ cọc, cảm xúc từ từ bình , cô mở mắt .
Cố Cẩn ngay bên cạnh cô, khóe miệng nhếch lên, đôi mắt thâm thúy bình tĩnh và ôn hòa cô.
"Cố Cẩn..." Tần Du chút tin mặt là Cố Cẩn, kỹ nữa, xác định đúng là thể nghi ngờ.
"Anh ở đây."
Tần Du dậy, ôm chầm lấy : "Anh ngủ bao lâu ? Anh em lo lắng cho thế nào ?"
"Em sợ hãi. Em sợ tỉnh , sợ con biến mất."
Vừa , cô dụi đầu lòng .
Cố Cẩn nhẹ nhàng vỗ lưng cô, vuốt ve mái tóc cô, : "Anh . Cho nên tỉnh . Anh sẽ bảo vệ em và con."
"Về sẽ em lo lắng như nữa."
Tần Du càng thêm tủi , : "Anh lời giữ lời, đổi ý."
"Giữ lời. Tuyệt đối đổi ý," Cố Cẩn gật đầu.
"Ngoéo tay." Tần Du vươn ngón út .
Cố Cẩn sững sờ một chút, cũng vươn ngón út của .
"Ngoéo tay thắt dây, ai đổi ý đó là ch.ó con." Tần Du nghiêm túc ngoéo tay với Cố Cẩn, ngón tay cái chạm đóng dấu. Lúc nỗi sợ hãi và lo âu mặt Tần Du mới tan biến.
Khi tâm trạng bình phục, cô mới phát hiện n.g.ự.c áo Cố Cẩn một mảng ướt sũng, nước mắt thì là nước mũi của cô.
"..." Tần Du chút hổ, "Anh cởi áo , em giặt cho."
"Không cần. Anh lấy nước lau qua, vắt khô một chút là ." Nói xong Cố Cẩn đổ chút nước, qua loa lau chỗ Tần Du dụi , vắt mạnh vỗ vỗ, tới : "Xem , chẳng sạch ."
Tần Du buồn bất ngờ. Cố Cẩn vốn là chút bệnh sạch sẽ, thích mặc sơ mi trắng, áo mà dính chút bẩn là ghét bỏ chịu , vứt ngay. Hiện tại, dính đầy nước mũi của cô mà cũng chẳng để ý.
Nghe đàn ông kết hôn lâu sẽ trở nên luộm thuộm, chẳng lẽ đúng là như ?
"Em trộm cái gì?" Cố Cẩn liền thấy Tần Du ngây ngốc, mang theo chút đắc ý và cả chút khó hiểu.
"Không gì. Trước mấy thím trong thôn , đàn ông lúc yêu đương thì đặc biệt sạch sẽ, chăm chỉ. Chờ kết hôn xong liền đổi ngay. Biến thành lười biếng, luộm thuộm..."
"Cho nên, em đang luộm thuộm?" Lời còn hết Cố Cẩn ngắt lời, nhíu mày, giả vờ tức giận hỏi.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
"Em gì cả. Là tự đấy nhé."
"Gan càng ngày càng lớn. Hừ, về quần áo trong nhà đều do em giặt."
Tần Du cảm giác câu hàm ý: "Ý của là, về quần áo trong nhà sẽ giặt?"
Cố Cẩn liếc cô một cái. Tần Du bật , gật đầu: "Sự sắp xếp em hài lòng."
"Đói ? Anh nấu cơm."
"Được." Tần Du xoa bụng, : "Thực em cũng đói lắm. Là con đói thôi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-739-anh-ay-da-on.html.]
"Lý do đấy. Anh cũng chỉ thể coi là thật thôi." Cố Cẩn xong liền khỏi phòng bệnh.
Nhìn bóng lưng Cố Cẩn, nụ mặt Tần Du dần biến mất.
Cố Cẩn hôn mê là do nhiệm vụ khiến hội chứng rối loạn căng thẳng tái phát. Vừa chuyện với cô giống như việc gì, cô cũng phối hợp cùng chuyện phiếm, trêu đùa như thể gì xảy .
Anh tỉnh , thể khôi phục như lẽ cô nên vui mừng, nhưng cô ẩn ẩn cảm thấy bình thường. Cô lo lắng dáng vẻ của Cố Cẩn là cố tình giả vờ mặt cô.
"Khi tỉnh , chúng kiểm tra và hỏi chuyện. Cậu nhớ rõ tình huống lúc đó, phối hợp trả lời các câu hỏi."
"Cậu thể chấp nhận sự việc xảy , cũng cảm thấy áy náy."
"Chúng với rằng đó của , chỉ đang chấp hành mệnh lệnh."
"Cậu thể hiểu . Hành vi, tư duy đều xuất hiện sự bất thường nào. Thân thể cũng vấn đề gì, lát nữa các cô thể thủ tục xuất viện."
Tần Du yên tâm, lén chạy tới khu điều trị hỏi bác sĩ. Nghe bác sĩ xong, trái tim đang treo lơ lửng của cô cuối cùng cũng hạ xuống.
Những ngày tiếp theo, ai nhắc chuyện ngày hôm đó nữa.
Tiền Kiến Dương phẫu thuật hồi phục nhanh, kết quả xét nghiệm ác tính. Bác sĩ xem xét tình hình sắp xếp cho xuất viện.
Trước khi xuất viện, Cố Cẩn đề nghị với Tần Du đưa Tiền Kiến Dương theo bên . Tần Du đồng ý, dù Cố Cẩn thì cô cũng sẽ như .
"Tiểu Mỹ, chị thật sự về kinh đô ?" Tiền Kiến Dương xong thủ tục xuất viện, nghĩa là bọn họ thể về nhà, đồng thời cũng nghĩa là chia tay Phan Tiểu Mỹ.
"Báo cáo gửi từ sớm . Tư lệnh đang đợi chị, chị cần thiết về." Phan Tiểu Mỹ gật đầu, thấy ánh mắt buồn rầu của Tần Du, cô : "Cố Cẩn là kinh đô, các chị sớm muộn gì cũng về đó. Chị để tạo cảm giác mong chờ cho các chị về đó. Tiểu Mỹ sẽ ở kinh đô đợi ."
"Được." Tần Du tự nhiên quân lệnh như sơn, Tiểu Mỹ về thì chắc chắn về. Trong lòng tuy rõ ràng nhưng cô vẫn thấy luyến tiếc.
"Kiến Dương, bạn nhỏ , hãy lớn lên thật , nỗ lực học tập. Học giỏi bản lĩnh, tranh thủ cùng Cố Cẩn và chị Tần Du lên kinh đô. Chị sẽ dẫn em dạo khắp nơi."
"Cố Cẩn, bảo trọng nhé!"
"Còn hai bảo bối trong bụng nữa, dì sẽ chuẩn đồ ăn ngon, đồ chơi cho các con, các con cũng thật khỏe mạnh nhé."
Phan Tiểu Mỹ từ biệt từng xong, hất tóc, xoay dứt khoát, lên đoàn tàu hướng về kinh đô, rời .
Sầm Luân thời gian Cố Cẩn và Tần Du từ tỉnh thành trở về, bèn chạy sang công xã bên cạnh mượn máy kéo, lôi theo Lương Quân, hai lái máy kéo hầm hố đón ở bến xe trấn.
"Lương Quân, xem hai đứa đón thế khó coi ?" Sầm Luân núi non xanh biếc, đăm chiêu hỏi.
"Hả?" Lương Quân nghi hoặc, " đón kiểu thì đón kiểu nào? Lái máy kéo đón, khách khí, phô trương mà."
Sầm Luân trừng mắt một cái: "Cái đầu gỗ chút tế bào lãng mạn nào. Thật vợ chịu nổi ."
"Thế ?"
"Dừng xe." Sầm Luân lệnh.
Lương Quân chẳng hiểu mô tê gì, dừng xe .
Sầm Luân xuống xe, leo lên sườn núi ven đường, hái một đóa hoa sơn , một đóa hoa dành dành... thêm mấy bông hoa dại vàng đỏ tên, loáng cái chỉnh hai bó hoa to tướng.
"Chỉ thế thôi á?" Lương Quân vẻ mặt ngơ ngác , kinh ngạc hỏi.