“Hiện tượng hắt xì chỉ là phản xạ vô thức của cơ thể để đẩy dị vật như bụi bặm, vi khuẩn phấn hoa khỏi khoang mũi. Sầm Luân, học y, nguyên lý hắt xì còn rõ hơn ai hết. Cần gì lừa dối ?” Cố Cẩn lạnh lùng liếc Sầm Luân một cái, chút lưu tình vạch trần.
“Cố Cẩn Nhi, cái gì thế? Cậu như chẳng đáng yêu chút nào, ?” Sầm Luân nheo đôi mắt đào hoa, lên tiếng phản đối.
“Có ! Lúc quý trọng. Đến khi mất , hy vọng khác nhớ đến .” Cố Cẩn tặng cho một cái xem thường.
“...” Sầm Luân hung hăng trừng mắt Cố Cẩn, sang mách lẻo với Tần Du: “Tần Du Nhi, em xem, em xem đàn ông , ý gì? Mắng xéo ?”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Thẩm Hồng Mai sắp bệnh viện, dọc đường Tần Du vẫn luôn lo lắng đề phòng, khí vốn trầm trọng. Sầm Luân và Cố Cẩn pha trò một hồi, cô bỗng chốc cảm thấy bớt lo lắng hơn hẳn, bèn đáp: “Không , thật lòng đấy.”
Sầm Luân bất lực vuốt tóc ngược lên trán: “Thôi, thôi, thôi, hai các là cùng một giuộc!”
“Vợ chồng đồng lòng mà. Chồng thì bênh chứ.” Cố Cẩn ngẩng đầu ưỡn ngực, giọng điệu đầy kiêu ngạo.
“Được . Xem cái điệu bộ khoe khoang của kìa, sướng quá nhỉ.” Sầm Luân khinh thường liếc Cố Cẩn một cái, sang mỉm ôn hòa với Thẩm Hồng Mai xe ngựa: “Thím ơi, giờ thím thấy đỡ hơn nhiều ? Sinh con đáng sợ như thế , thím đừng lo. Có cháu và Tần Du ở đây, đảm bảo thím sẽ sớm bế cháu trai bụ bẫm thôi.”
Hốc mắt Thẩm Hồng Mai đỏ lên: “Bác sĩ Sầm, cảm ơn cháu nhé.”
“Thím , khách sáo gì? Cháu nhé, lễ tắm ba ngày, đầy tháng, thôi nôi cháu bé, cháu đều đến ăn tiệc lớn đấy, cháu khách sáo .”
Thẩm Hồng Mai : “Được. Thím mời cháu uống rượu ăn thịt. Chờ cô bé Tiểu Mỹ về, thím sẽ mối cho cháu.”
“Hả?” Sầm Luân chút bất ngờ, cúi đầu ngượng ngùng, nhưng nhanh ngẩng lên, mím môi : “Vậy nhờ cả thím đấy ạ.”
“...” Tần Du.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-765-la-tieng-sung.html.]
“...” Cố Cẩn.
Hai ngỡ ngàng. Họ nhầm chứ? Quen Sầm Luân lâu như , đây là đầu tiên tỏ rõ thái độ, còn nhờ Thẩm Hồng Mai mối. Cuối cùng cũng chịu đối diện với tình cảm thật sự trong lòng .
Tần Du chút xúc động, nhưng nhiều hơn là vui mừng. Nếu Tiểu Mỹ Sầm Luân đổi, trong lòng cô, sẽ vui đến mức nào. Với tính cách của cô gái đó, chắc chắn cô sẽ nhảy cẫng lên, đỉnh núi hét lớn cho cả thế giới , hoặc thể sẽ ôm chầm lấy Tần Du mà .
“Các con đều là những đứa trẻ ngoan. Thím giờ sợ nữa , cảm ơn các con.”
“Khoa sản ở bên , con và dượng Tần đưa trong. Hai chờ ở ngoài nhé.” Tần Du với Cố Cẩn và Sầm Luân khi cả nhóm đến bệnh viện.
“Được. Anh sẽ trông chừng Cố Cẩn Nhi cẩn thận.” Sầm Luân với Tần Du để cô yên tâm.
“Vâng.”
Khi bóng dáng Tần Du và Thẩm Hồng Mai khuất hành lang bệnh viện, nụ mặt Sầm Luân lập tức biến mất. Anh cau mày sang hỏi Cố Cẩn: “Vừa , thấy gì ?”
Cố Cẩn dựa lưng tường, một chân chống lên vách, đầu đáp: “Tiếng súng. Hướng Tây Nam.”
“Đánh . Thật sự động thủ .”
“Ừ.” Cố Cẩn trả lời, “Tổng cộng 48 phát súng.”
Sầm Luân kinh ngạc Cố Cẩn. Nơi xảy sự việc cách chỗ họ xa, Tần Du và Tần Chấn Bân hầu như thấy gì. Anh và Cố Cẩn từng huấn luyện về thính giác để bắt những âm thanh đặc biệt trong phạm vi cho phép. cũng chỉ thấy tiếng s.ú.n.g hỗn loạn và còn chút chắc chắn. Không ngờ Cố Cẩn chỉ , mà trong mớ âm thanh hỗn độn đó còn phân biệt rõ ràng bao nhiêu phát súng. Năng lực nghiệp vụ của vẫn siêu phàm như ngày nào.