Sau khi viện trưởng đồng ý, Sầm Luân theo y tá phòng phẫu thuật.
Cũng giống như viện trưởng, khi thấy Tần Du là bác sĩ mổ chính, đôi mắt đào hoa của trợn tròn vì kinh ngạc.
là thể xem tướng mạo, nước biển thể đo bằng đấu! Tần Du Nhi nhà họ thế mà phẫu thuật, còn thành thạo và bình tĩnh đến thế. Nếu quen cô từ lâu, tuổi đời còn trẻ của cô, nhất định sẽ nghĩ cô từng thực hiện hơn một nghìn ca phẫu thuật !
Tần Du ngước mắt lên trong thoáng chốc, bắt gặp ánh kinh ngạc của Sầm Luân, cô cúi xuống tự nhiên, tiếp tục tập trung ca mổ: “Bắt đầu khâu .”
Lý Vệ Dân đưa dao, đưa chỉ khâu.
Mười phút khi Sầm Luân , vết mổ của Thẩm Hồng Mai khâu xong. Sầm Luân kỹ, chao ôi, đường khâu còn hơn cả đường may máy. Tần Du thực sự là tay mơ ?
Sầm Luân từ kinh ngạc đến kinh ngạc khác, thực sự cần nhận Tần Du. Cô cần học hỏi gì ở , cô mới là thầy, , gọi là đại thần phẫu thuật cũng chẳng quá lời.
Thái độ của Lý Vệ Dân cũng ngạc nhiên kém. Từ đầu đến cuối, Lý Vệ Dân đều phối hợp nhịp nhàng với Tần Du. Cậu học y ở trường một năm, chắc chắn kinh nghiệm hơn Tần Du, mà cam nguyện trợ thủ, dường như rõ kỹ thuật của Tần Du từ sớm.
“Ca phẫu thuật thành công.” Khi Tần Du khâu mũi cuối cùng, viện trưởng kìm lời khen ngợi.
Ông chứng kiến bộ ca mổ. Kỹ năng và kỹ xảo phẫu thuật của Tần Du, cũng như cách xử lý tình huống khi sản phụ ngưng tim đột ngột, dùng từ "kinh ngạc" để hình dung cũng đủ.
“Tiếp theo còn theo dõi vài ngày nữa.” Trán Tần Du lấm tấm mồ hôi, cả cô mềm nhũn.
Thực trong lòng cô nắm chắc phần thắng, chỉ mong cô vượt qua giai đoạn , đổi vận mệnh kiếp , sống sót bình an.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-771-co-the-om-em-khong.html.]
“Tần Du Nhi, để đỡ em ngoài.” Khi Lý Vệ Dân định đỡ Tần Du, Sầm Luân nhanh chóng tiến lên, đỡ lấy tay cô.
“Bụng em to thế mà gan cũng to thật.”
Sầm Luân nỡ trách cứ, dù giỏi giang đến thì cô cũng đang là bà bầu hơn bảy tháng. Giờ phút sắc mặt cô tái nhợt, so với vẻ tập trung cao độ bàn mổ như hai khác .
Tần Du , lúc mới phát hiện bụng đau. Cô quá lâu, tinh thần căng thẳng liên tục nên gần như quên mất hai đứa nhỏ trong bụng.
“Em một chút.” Tần Du cố tỏ mạnh mẽ nữa, khẽ.
“Được. Cố Cẩn đợi em ở ngoài lâu lắm .” Sầm Luân đỡ Tần Du .
Cố Cẩn đón lấy cô, thấy sắc mặt Tần Du tái nhợt liền cau mày, giọng trầm thấp hỏi: “Có em thấy khó chịu ?”
Tần Du ngước lên với : “Chắc hai đứa trong bụng giận em . Vừa nãy trong phòng mổ em quên mất chúng, hình như chúng nó vui.”
“Để dỗ dành chút nhé.” Cố Cẩn ân cần đặt tay lên bụng Tần Du, “Động , chúng nó giận . Là đang đau lòng cho đấy.”
“Anh khéo vui thật.” Ánh mắt Tần Du dừng sườn mặt Cố Cẩn. Lông mi dài cong, sống mũi cao thẳng, vô cùng tuấn tú. Chỉ là vì , lúc thế , trong lòng cô dâng lên nỗi chua xót và nhiều cảm xúc tên, tự dưng , kìm nước mắt.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Sao thế?” Cố Cẩn đôi mắt đỏ hoe của cô cho hoảng sợ, vội vàng an ủi, “Mẹ phẫu thuật thành công , chuyện sẽ thôi.”
“Vâng. Mẹ nhất định sẽ .” Tần Du gật đầu, xuống bên cạnh , : “Cố Cẩn, thể ôm em ? Ôm thật lâu thật lâu, ôm đến khi đầu bạc răng long .”