“Với bình thường thì , nhưng tình trạng của cô khác hẳn. Em bé trong bụng cô tóc còn mọc đủ kìa.” Bác sĩ thở dài ngao ngán .
Tần Du ngoài cửa sổ. Tiếng ồn ào bên ngoài dứt, chỉ còn tiếng gió thổi xào xạc qua tán cây. , con cô còn đủ tháng, cô cũng hy vọng Cố Cẩn thể ở bên cạnh lúc . Nếu thể ở bên cô thì chỉ cần bình an trở về là .
“Không , . Phụ nữ sinh con nhanh thì cũng nhanh lắm. Chồng cô về kịp cũng , sẽ ở đây với cô.” Bác sĩ thấy hốc mắt Tần Du ngập nước liền vội vàng an ủi.
“Du Nha Nhi, thế nào ? Sắp sinh thật hả?” La Hồng Diệp hớt hải chạy phòng chờ sinh.
“Lửa núi công xã tắt hết , bà cứ nhớ đến con cháu nên vội vàng chạy đến đây. Vừa đến nơi thì thanh niên trí thức Lý bảo bà với cháu ngay, là cháu sắp sinh .”
“Mẹ cháu mới sinh em bé xong, ở bên cạnh cháu . Không , bà nội đây! Bà nội chuyện gì cũng từng trải qua , cháu đừng sợ. Cháu chắt tuy đủ tháng, nhưng xưa câu 'bảy sống tám c.h.ế.t'. Thai hơn bảy tháng , sinh chắc chắn nuôi lớn .”
La Hồng Diệp xuống cạnh Tần Du, bình tĩnh khuyên nhủ.
Nước mắt Tần Du lã chã rơi xuống. Cô cố gắng gồng suốt bấy lâu nay, giờ La Hồng Diệp đến, cô cảm giác như tìm chỗ dựa tinh thần vững chắc.
“Bà nội...”
“Đứa nhỏ ngốc ! Là phụ nữ ai chẳng sinh con, phụ nữ sinh con là hạnh phúc lắm đấy. Cháu còn trẻ nên , những phụ nữ sinh con mà mới khổ sở bao. Đừng sợ.”
“Cố Cẩn ở bên cạnh cháu cũng đừng giận nó. Nó là nam nhi đại trượng phu, bảo vệ Tổ quốc. Đó là chuyện quang vinh. Chúng cứ bình an sinh con , nó về thấy chắc chắn sẽ vui lắm. nào?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-794-em-cho-anh-ay-ve.html.]
Tần Du sụt sịt mũi, : “Vâng. Anh từng , cháu chỉ việc sinh con thôi, còn sẽ lo bế ẵm, nuôi nấng, dạy dỗ.”
“Thằng bé Cố Cẩn thật tồi. Ở công xã chẳng mấy đàn ông giác ngộ về chuyện chăm con dạy con như nó . Cháu rể bà nội ưng ý lắm.” La Hồng Diệp lấy cặp lồng cơm từ trong giỏ đưa cho Tần Du, “Sinh con là việc tốn sức lắm, bà nội hầm dày heo đấy, cháu uống chút canh nghỉ ngơi một lát.”
Tần Du gật đầu.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Tần Du Nhi nhà ngoan thật.” La Hồng Diệp đưa tay vuốt mấy lọn tóc xòa xuống má Tần Du, vén gọn tai cô : “Tóc rối , ở cữ mà để tóc dài thì bất tiện lắm, để bà nội cắt bớt cho cháu nhé?”
“Không cần ạ.” Tần Du từ chối, “Cháu mà cắt tóc, lỡ Cố Cẩn về nhận cháu thì thế nào?”
“Được , chiều ý cháu. Không cắt, cắt.” La Hồng Diệp , nhưng hốc mắt kìm mà đỏ lên.
Bên ngoài nhiều lính gác, họ những ở đây là vì Tần Du đang ở đây. Mọi đều nghĩ Tần Du công lớn, cứu chữa cho ít , nhưng bà rõ những lính gác ở đây chỉ vì Tần Du.
Năm xưa khi Thẩm Hồng Mai sinh Tần Du, cha Tần Du về . Hiện tại bà chỉ mong khi Tần Du sinh con xong, Cố Cẩn thể bình an trở về. Nhà họ Thẩm thể để đời con đời cháu sinh cha.
Đỗ Bình khi giao việc cho Vu Kiến Quân xong liền vội vã xuống tầng hầm nơi giam giữ Phan Tiểu Mỹ.
Cái gọi là tầng hầm thực là một cái hầm đào bên sườn núi, gian bên trong khá rộng nhưng tối tăm ẩm thấp, ánh sáng lờ mờ, khắp nơi bốc lên mùi hôi thối, mục rữa.
Đỗ Bình Phan Tiểu Mỹ đang nền đất lạnh lẽo âm u, đầu trùm bao tải đen, tay chân trói chặt, khóe miệng nở nụ nham hiểm và dâm đãng.