“Hê hê! Hê hê!”
Phan Tiểu Mỹ thấy giọng ghê tởm và bẩn thỉu liền ngay kẻ đó là Đỗ Bình.
là kẻ lấy oán trả ơn, đắc chí là càn rỡ ngay!
“Phan Tiểu Mỹ, ngờ cũng ngày cô rơi tay nhỉ.” Đỗ Bình xổm xuống, Phan Tiểu Mỹ như con mồi, : “Đỗ Bình đời thể đè cô cũng coi như đáng giá .”
“Ư ư a a... Muốn tháo bao tải hả?”
“Không đời nào. Mở gì, cứ thế chẳng hơn ?”
Đỗ Bình xé quần áo Phan Tiểu Mỹ : “C.h.ế.t hoa mẫu đơn, quỷ cũng phong lưu.”
Phan Tiểu Mỹ cảm thấy lạnh toát ở một bộ phận cơ thể, cô vô cùng phẫn nộ nhưng giờ phút trói chặt cứng, thể nhúc nhích.
“Da dẻ thật đấy, mịn mướt. Một đóa hoa trong quân đội, cứ tưởng cô chỉ là một cảnh vệ nhỏ bé, ngờ cô là lính đặc nhiệm cơ đấy.”
“ đặc nhiệm thì ? Chẳng cũng rơi tay .”
“Đồng chí Tiểu Mỹ, thực cô đơn lắm. Cô xem, là Đỗ thiếu gia, gió gió, mưa mưa, phong quang vô hạn. Giờ thời thế đổi, cha thành tù nhân, thì của các cô truy đuổi chạy đông chạy tây, ngày nào cũng sống cảnh l.i.ế.m m.á.u lưỡi dao, chẳng lấy một bạn, chẳng ai để tâm sự.”
Lần Phan Tiểu Mỹ im, lặng lẽ .
Loại bao cỏ như Đỗ Bình, lúc đắc ý nhất cũng là lúc dễ lơ là cảnh giác nhất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-795-lam-ma-phong-luu.html.]
“Hiện tại, cái núi Đại Bối các cô bao vây, con ruồi cũng bay lọt. để thoát đây? Người thể giúp chúng chỉ cô thôi.”
“Cô đừng ư ư a a nữa... tin cô . Cô thường ? Cô thường! Nếu nới lỏng dây trói cho cô, chắc chắn cô sẽ đ.á.n.h c.h.ế.t . Các cô đáng sợ thật đấy. Đáng sợ y như Vinh Khuê .”
“Cái thằng Vinh Khuê , ngoài mặt thì lắm, bảo dù thế nào cũng là em của . trong lòng thừa hiểu, chuẩn đường rút lui . Lúc trực thăng chạy trốn sẽ chẳng thèm quản . Hắn sẽ đổ hết tội lên đầu cao chạy xa bay.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Đầu óc Phan Tiểu Mỹ hoạt động nhanh chóng. Nơi là vùng núi, phía núi Đại Bối là con sông biên giới. Ban đầu bên cô phán đoán Vinh Khuê sẽ tẩu thoát bằng đường sông nên cấp bố trí nhiều lực lượng vây bắt ở thượng nguồn và hạ nguồn. Không ngờ đường lui cuối cùng của Vinh Khuê là trực thăng.
Ban ngày ban mặt trực thăng bay đến sẽ dễ phát hiện. Vậy thì hành động của chúng chắc chắn sẽ diễn ban đêm.
Nếu dùng trực thăng thì thể giải thích tại lô hàng đến giờ vẫn chuyển . Bọn chúng nhất định đưa hàng trực tiếp lên máy bay giao dịch ngay đó.
Nói cách khác, Vinh Khuê chắc chắn sẽ bỏ ít hàng, vì máy bay chở hết . dù chỉ mang một phần thì cũng đủ để phát tài. Số hàng trong tay nếu tuồn thị trường sẽ khiến vô gia đình tan cửa nát nhà.
“Ha hả! nhiều với cô gì nhỉ? Để ông đây nếm thử hương vị của cô .”
Khi Đỗ Bình chuẩn " việc", đột nhiên thấy tiếng bước chân phía : “Mẹ kiếp, con mụ xí , mày c.h.ế.t hả?”
Đỗ Bình quát lớn.
Đi tới là một phụ nữ xí, tóc tai rũ rượi, tay cầm chổi và xẻng xúc rác.
“Nhị lão bản, ngửi thấy ở đây mùi hôi thối nồng nặc. định đến quét dọn vệ sinh.” Đào Hồng nở nụ nịnh nọt .
“Mày kiếp...” Đỗ Bình còn c.h.ử.i hết câu thì cảm thấy bản mất kiểm soát... Không khí vốn kém lưu thông trong hầm bỗng chốc nồng nặc mùi xú uế.