Tần Du dẫn một đàn con rồng rắn đường. Trước bến xe buýt thấp bé, đứa túm vạt áo đứa , nối đuôi thành một chuỗi dài, trông hoành tráng.
“Chậc chậc chậc... Ôi chao, nghèo kiết xác! Về nhà chỉ nước cuốc bộ thôi!” Một chiếc ô tô con chầm chậm sát lề đường, Tần Thuận Kiều hạ cửa kính xe xuống, cố ý lái thật chậm, Tần Du và bọn trẻ bằng ánh mắt đầy vẻ bề .
Thời buổi , ô tô riêng vẫn nhiều. Trên con đường rộng thênh thang, chỉ cần một chiếc xe con chạy qua là thu hút bao ánh ngưỡng mộ. Những ánh mắt đó thỏa mãn cực độ thói hư vinh của Tần Thuận Kiều. Lúc , mụ xe mát mẻ, còn Tần Du lếch thếch dắt con bộ, sự so sánh khiến cơn tức ở đồn công an ban nãy tan biến sạch sẽ.
“...” Tần Du bộ dạng kiêu căng hợm hĩnh của Tần Thuận Kiều mà thấy buồn .
“Xe nhà là xe nhập khẩu đấy. Mấy chục vạn!” Tần Thuận Kiều đắc ý khoe khoang.
“...” Tần Du chẳng thèm quan tâm.
Cố Thư Nhàn đầu , nheo đôi mắt to tròn, giọng non nớt nhưng lực sát thương cực mạnh: “Oa! Diêm Minh, nhà học mà cũng ô tô cơ !”
“ thế.” Diêm Minh hiểu ý mỉa mai trong lời của Cố Thư Nhàn, vui vẻ trả lời.
Cố Thư Nhàn đảo mắt, "hừ" một tiếng ngoắt đầy kiêu ngạo.
“...” Diêm Minh ngơ ngác : “Mẹ, lời của Cố Thư Nhàn hình như ý coi thường chúng .”
Tần Thuận Kiều giận sôi , mắng con trai xối xả: “Diêm Minh, cái thằng nhãi ranh ! Vừa nãy đứa nào đ.á.n.h mày bầm dập thế hả? Giờ con ranh đó mới một câu mày hớn hở bắt chuyện . Có tí khí phách đàn ông ?”
“...” Diêm Minh quát co rúm như con chim cút.
“ là ngu! Sao để thằng con ngu thế ? Con ranh đó nó mỉa mai chúng ô tô đấy. Chúng nó thì ghê gớm lắm chắc? Cũng chỉ là một lũ chen chúc trong cái nhà rách nát, chẳng lẽ chúng nó mua nổi tứ hợp viện ở khu ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-825-su-truong-thanh-vuot-qua-lua-tuoi.html.]
Xung quanh trường học, ngoài nhà dân bình thường thì chỉ những căn tứ hợp viện đắt đỏ. Cố Thư Nhàn và mấy đứa là con nhà đơn , Tần Du một nuôi mấy đứa con, lo cơm ăn hàng ngày chắc còn chật vật, lấy tiền mua nổi tứ hợp viện mấy chục vạn?
Mắng xong, Tần Thuận Kiều hả giận, nhấn ga phóng vút qua Tần Du.
Tần Du càng thấy buồn hơn. Cô Cố Thư Nhàn, con bé nghịch ngợm, cá tính, nhưng cô luôn cảm thấy nó sự trưởng thành vượt quá lứa tuổi.
Ví dụ như câu . Người khác hiểu thì cô , nhưng cô ý tứ của con bé: Cậu học còn ô tô (tức là nhà xa), còn nhà tớ chỉ cần bộ là đến (nhà gần trường). Nói trắng là nhà tớ ở ngay khu tứ hợp viện đắt đỏ , các mua nổi .
nó mới bảy tuổi đầu, nếu ở công xã Linh Khê thì tuổi vẫn còn đang chơi bùn. Sao nó giá trị của xe và nhà, hơn nữa còn châm chọc khác thâm thúy đến thế?
Tần Du đau đầu. Chẳng lẽ thời gian qua cô quá bận rộn, bỏ bê sự trưởng thành của các con? Đến mức còn hiểu chúng nữa ?
“Ôi chao, bọn trẻ về từ bao giờ thế? Bà còn nấu cơm đây .” Thấy bọn trẻ về đông đủ, La Hồng Diệp từ trong một gian phòng của tứ hợp viện bước , ngạc nhiên hỏi.
“Bà nội, hôm nay bọn trẻ nghỉ sớm ạ.” Tần Du để bà lo lắng nên bịa đại một lý do.
“Nghỉ học , hôm qua thấy đứa nào với bà nhỉ?” La Hồng Diệp thắc mắc.
“Trường thông báo đột xuất ạ.”
“Ra thế. Du Nha trực đêm cả tối qua , ăn chút điểm tâm nghỉ cháu.” La Hồng Diệp giục Tần Du.
“Vâng ạ.” Tần Du vài bước, đột nhiên kéo tay La Hồng Diệp, hỏi đầy ẩn ý: “Bà nội, dạo cháu trực đêm, thời gian trông nom bọn trẻ. Bà ở nhà với chúng nó, bà thấy lũ trẻ nhà dạo ngoan ? So với con nhà thì gì khác biệt lớn ạ?”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ