“ . Đi ! Hắn từ nửa đêm qua , sáng sớm cùng thủ tục trả phòng.”
“Thời gian cụ thể cũng rõ lắm. Lúc đó chúng vẫn đang ngủ.”
Tần Du thất vọng căn nhà trọ ven đường, ngờ Tông Nhất Bình rời sớm như .
Hắn , cô tìm đây?
“Mẹ Trì Dã, Thư Nhàn! May quá tìm cô .” Phía đột nhiên vang lên một giọng quen thuộc.
Tần Du , thấy Tần Thuận Kiều tay quấn băng, mặt mũi lấm lem bùn đất, quần áo xộc xệch.
“? Sao chị ở đây?” Tần Du cau mày, đại khái đoán mục đích của Tần Thuận Kiều. Vốn chẳng ưa gì bà , nhưng thấy bộ dạng t.h.ả.m hại , cô cũng khách sáo đáp một câu.
“Mẹ Trì Dã, chuyện với cô. Chúng sang bên chuyện.” Tần Thuận Kiều hai lời, lôi xềnh xệch Tần Du sang một bên.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“... Mẹ Trì Dã, sáng nay cô đ.á.n.h với một cô gái đúng ? Cô còn bỏng?” Tần Thuận Kiều để ý đến vẻ mặt vui của Tần Du, lau bùn mặt hỏi.
“...”
“Cô mau trốn .” Giọng Tần Thuận Kiều càng lúc càng gấp gáp, “ gặp cô ở bệnh viện, lén cô chuyện. Cô bảo sẽ đập phá cửa hàng cô thương hôm nay. Còn g.i.ế.c cô nữa!”
“...” Tần Thuận Kiều đây là đang báo tin cho cô . Người phụ nữ ngang ngược hống hách, nhưng đến lúc quan trọng cũng chút tình .
“ , vị đại tiểu thư đó chịu nổi chút uất ức nào . Chắc chắn cô ghi hận . sợ, cô gieo gió gặt bão thôi. Cô định dùng nước sôi tạt , chỉ tạt trả thôi mà.” Tần Du .
“Mẹ Trì Dã, cô bình chân như vại thế? Người chỉ vì cô tạt nước sôi .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-877-sat-tam.html.]
“?” Lời Tần Du ngạc nhiên, “Cô còn nguyên nhân khác ?”
“ thế. Thuộc hạ của cô , đàn ông cô thích chính là chồng mất 7 năm của cô. Là bố của Trì Dã và Thư Nhàn! Cô cảm thấy cô sẽ cướp chồng nên mới g.i.ế.c cô. Không đùa , là g.i.ế.c thật đấy!”
Đôi mắt Tần Du mở to kinh ngạc, quan hệ giữa cô và Tông Nhất Bình cứ thế mà bại lộ ? Người phụ nữ bên cạnh Tông Nhất Bình đơn giản chút nào!
“Cô chạy mau ! Rời khỏi đây ngay. Về kinh đô, hoặc nơi khác cũng .” Tần Thuận Kiều đẩy Tần Du liên tục, giọng nghẹn ngào, “Cô đừng c.h.ế.t nhé, cô mà c.h.ế.t thì việc ăn nhà coi như tong.”
Vốn dĩ lo chuyện bao đồng, nhưng nghĩ , Diêm Minh mà bà rõ g.i.ế.c Tần Du mà cứu, chắc chắn nó sẽ trách bà . Thằng con tuy đáng ghét nhưng dù cũng là con đẻ, việc nó nhờ vả thể bỏ mặc .
Bầu khí vốn đang căng thẳng cấp bách, câu của bà phá hỏng .
Tần Du buồn : “ dễ c.h.ế.t thế .”
“Choang! Choang!”
“Rầm!”
“Á! Các là ai? Tại đập phá đồ đạc nhà ? Còn vương pháp hả?”
“Người ! Cứu mạng với! Bọn chúng g.i.ế.c cướp của, một lũ thổ phỉ!”
Cách đó xa vang lên tiếng đập phá đồ đạc loảng xoảng, kèm theo tiếng kêu cứu hoảng sợ và bất lực của phụ nữ. Giọng đó Tần Du quen, đang kêu cứu ai khác chính là bà chủ quán bún gạo cô ăn sáng nay.
“Không xong ! Xảy chuyện !”
Tần Du chạy như bay tới, thấy bên ngoài quán bún đỗ một chiếc xe jeep, bên trong quán, mấy gã đàn ông xăm trổ đầy , miệng ngậm t.h.u.ố.c lá đang điên cuồng đập phá, đá đổ bàn ghế.