"Nhóc con, nếu thằng bé đó chạy thoát thì thật với sự lo lắng của con." Tông Một Bình .
" suy cho cùng bắt là vì con và trai." Cố Thư Nhàn áy náy, khuôn mặt nhỏ đầy vẻ buồn rầu: "Tại bọn họ bắt con? Hai gã xa đó , là vì bố con nên bọn họ mới bắt chúng con."
"..." Tim Tông Một Bình bỗng chốc như nghẹt .
Mạnh Thiên Vận bắt cóc con của Tần Du, nắm thóp bọn trẻ, nguyên nhân chỉ là vì ở bên cạnh Tần Du lâu hơn một chút. Chính vì mà bọn trẻ chịu tai bay vạ gió.
"Chuyện liên quan đến các con. Là do kẻ điên rồ, phân biệt trắng đen trái nên mới ."
"Cảm ơn bố an ủi con!"
"Bố ơi, bố thích con gọi bố là bố ? Có mấy chú tìm bạn gái nên cho khác kết hôn, vì thế cấm con gọi là bố. Bố ơi, bố cảm thấy những đứa con như chúng con thì bố vui ?" Cố Thư Nhàn rầu rĩ hỏi: "Nếu thì tại lâu như bố về nhà?"
"Đứa nhỏ ngốc! Bố..." Tông Một Bình cũng trả lời thế nào. Ngập ngừng hồi lâu, cọ cọ đầu trán Cố Thư Nhàn, giọng chút khàn khàn kìm nén: "Nếu thật sự đứa con gái như con, bố vui còn kịp nữa là."
"Vậy là bố thích đứa con gái như con ạ?"
"Ừ." Tông Một Bình gật đầu.
Cố Thư Nhàn mừng đến phát , nữa ôm chặt Tông Một Bình òa lên: "Bố, con vui quá... Bố..."
Chữ "Bố" trong miệng đột nhiên im bặt, giọng cô bé chợt trở nên hoảng loạn: "Bố, bố thả con xuống."
"..." Tông Một Bình chút khó hiểu.
"Bố, thả con xuống nhanh lên. Phía đang đuổi theo chúng , bố bế con sẽ chạy nhanh . Con nắm tay bố tự chạy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-915-con-khong-lam-bo-mat-mat-chu.html.]
Tông Một Bình đầu , liền thấy từ khúc quanh phía , một đám đàn ông tay cầm gậy gộc và s.ú.n.g đang hùng hổ lao tới.
Sắc mặt Trần Thành biến đổi lớn: "Tông gia, chạy mau!"
nơi địa hình trống trải, chẳng chỗ nào để ẩn nấp. Mục tiêu quá lớn.
"Chúng tách hành động, mang con gái chạy hướng , chạy hướng . Khoảng cách còn khá xa, chỉ cần chạy nhanh thì bọn chúng đuổi kịp ." Trần Thành .
"..." Mặc kệ là ai, tình huống chạy nhanh thì c.h.ế.t chắc.
Tông Một Bình còn tâm trạng đùa giỡn, thần sắc lạnh băng, gật đầu: "Hẹn gặp ở đồn công an huyện."
Trần Thành "Ừ" một tiếng, lập tức lao về hướng khác.
"Nhóc con, ôm chặt lấy bố!" Tông Một Bình chạy như bay với Cố Thư Nhàn.
Cố Thư Nhàn dùng sức ôm chặt cổ Tông Một Bình. Cây cối mắt lùi nhanh chóng, gió rít bên tai vù vù, kèm theo đó là tiếng s.ú.n.g đáng sợ.
Bố tuy gầy nhưng chạy nhanh thật, tốc độ thể so với ô tô, còn tránh đạn ngầu nữa.
"Bố ơi, bọn họ cách chúng xa lắm . Con thể xuống tự chạy, con chạy cũng nhanh lắm. Như bay luôn ."
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Tông Một Bình thả Cố Thư Nhàn xuống. Điều khiến bất ngờ là cô bé hề dối, tốc độ chạy của đôi chân ngắn quả thực kém là bao.
Anh thực sự hiểu nổi, chân ngắn thế chạy nhanh đến ?
"Cậu Chấn Vũ hễ đến nhà là dạy chúng con chạy bộ, chạy nhanh lắm. Cậu bảo kỹ năng chạy bộ của là do bố dạy. Suy , con chạy bộ cũng là do bố dạy. Con bố mất mặt chứ?"