Thập Niên 70: Cô Vợ Xinh Đẹp Nằm Chơi Cũng Thắng - Chương 107
Cập nhật lúc: 2025-12-19 16:05:32
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lão Tôn lên tiếng: "Thông gia bớt giận, trẻ con nó dỗi hờn tí mà, gì to tát , nó vẫn còn trẻ con lắm."
Cha Lâm bảo con dâu lấy tiền: "Tiền nong trong nhà đều ở chỗ con cả mà."
Tôn Hiểu Hồng vặn : "Tiền chị cả với chị hai gửi về cha cũng đưa hết cho con."
Cha Lâm đáp: "Mấy hào bạc lẻ đó thì gì? Chẳng phần lớn đều con cầm ? Tiền điểm công, tiền chia hoa hồng của cả nhà đều khóa trong tủ của con còn gì."
Trong phòng ngoài bác sĩ chân đất còn bác gái cả Lâm, Chu và hai bà già khác, họ đều sang để thăm Lâm. Tôn Hiểu Hồng ngờ về nhà đẻ cầu cứu, lúc còn khó xử hơn. Mấy bà già cứ xì xào ép cô nộp tiền .
Lão Tôn thấy mất mặt, liền bảo con gái mau lấy tiền cho chồng khám bệnh. Tôn Hiểu Hồng xót tiền đứt ruột. Cô vốn luôn coi cha chồng là công cụ việc kiếm tiền, bao giờ nghĩ đến chuyện tốn tiền ngược cho họ ? Trước đó cô còn tiếp tế cho hai hai mươi đồng, giờ trong túi cũng chẳng dư dả gì.
Bác sĩ chân đất họ bảo: "Truyền dịch đắt lắm đấy, một bình mất năm hào."
Tôn Hiểu Hồng thốt lên: "Thế tiêm thôi? Tiêm chỉ mất một hào thôi mà, là bốc ít t.h.u.ố.c uống chắc cũng khỏi, bác kê loại đắt thế?"
Bác sĩ nổi khùng: "Cái gì, cô định đổ thừa kê đơn bừa bãi ? Mẹ chồng cô cô đ.á.n.h rách đầu, cô cho tức đến phát bệnh tim, tiêm t.h.u.ố.c nhẹ ăn thua . Không truyền dịch thì các cứ chuẩn mà ăn cỗ đám ma !"
Tôn Hiểu Hồng định cãi tiếp thì lão Tôn cuống lên. Chuyện mà gán cho cái tội con gái tức c.h.ế.t chồng thì tiếng để cho hết? Ông vội : "Không nó tức , là bà thông gia sức khỏe vốn , cứ dặt dẹo suốt. Hôm nay cô con gái cả về khuân cái máy may , chắc là cô cho tức đấy."
Vốn dĩ lão Tôn bảo Lâm sức khỏe kém thì cha Lâm nhịn , giờ ông đổ vấy cho con gái , cha Lâm nổi giận thực sự.
Cha Lâm bảo: "Máy may là của con gái , nó lấy về là lẽ đương nhiên, chúng chẳng ai giận cả. Hôm nay con dâu về là loạn, đá một phát đầu chồng, xem mặt mũi sưng húp lên ."
Bác sĩ chân đất lập tức chiếu đèn pin , chỉ thấy trán và khóe mắt Lâm sưng một mảng lớn, còn trầy da, đang dán tạm miếng gạc. Lão Tôn hình, sang lườm con gái một cái, mắng khéo: "Cái đứa , đùa với chồng mà dùng lực mạnh thế ? Chẳng cẩn thận gì cả."
Tôn Hiểu Hồng vẫn còn đòi máy may, nhưng lão Tôn đè cô : "Lấy tiền chữa bệnh cho chồng , hiếu thảo, phụng dưỡng cha chồng cho ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-co-vo-xinh-dep-nam-choi-cung-thang/chuong-107.html.]
Chuyện mà để cả làng Lâm Gia đồn ầm lên là con gái ông đ.á.n.h c.h.ử.i chồng thì mặt mũi nhà họ Tôn còn để nữa? Đến lúc đó bên nhà con dâu, con rể hỏi đến thì nhục lây.
Mẹ Lâm thỉnh thoảng rên rỉ vài tiếng kêu đau: "... chắc qua khỏi , mau... mau đ.á.n.h điện báo cho con gái..." Mọi một phen xúm an ủi.
Tôn Hiểu Hồng chợt nhận , đừng cô bình thường oai phong lẫm liệt ở nhà họ Lâm, thực ... cái máy may chị ba cướp về là mất trắng luôn , cô chẳng cách nào đòi . Vì cha chồng và chồng đều là lũ vô dụng, mà cha đẻ cũng chẳng đời nào vì cô mà đắc tội với nhà họ Lục. Loay hoay một hồi, cuối cùng vẫn là cô ngậm đắng nuốt cay ? Cô thấy uất ức quá.
Đột nhiên, cô thấy nhớ Lâm Nhảy lạ lùng. Lâm Nhảy là đàn ông lương thiện, ấm áp và tính tình hiền lành. Chuyện năm xưa cũng trách cô , ngược còn theo sắp xếp mà cưới cô . Sau khi cưới cũng răm rắp lời, tuy cô chê vô dụng nhưng bao giờ chỉ trích cô , việc trong nhà đều để cô quyết định.
Lão Tôn vẫn đó thở ngắn thở dài: "Ôi, năm xưa nhà nghèo, đều tại lão già vô dụng. Con trai cưới vợ cần sính lễ, đ.á.n.h gãy xương cũng đào , đành để con gái chịu thiệt một chút, đem sính lễ của nó quy tiền cho thông gia . Con gái nó nên cứ ngỡ cái máy may là của , nó thật sự cố ý chiếm đoạt đồ của chị ba ."
Ông tìm cách gỡ gạc thể diện cho và con gái, thể để chỉ trỏ bảo nhà họ Tôn bán con gái, con gái thì đè nén nhà chồng. Ông xây dựng hình ảnh một cha già vì con cái mà bấm bụng tính toán.
Cha Lâm đột nhiên lên tiếng: "Ông thế thì bốn thằng con trai ông cưới vợ đều là nhờ tiền của nhà họ Lâm cả. Chúng nợ nần gì con gái ông, chúng đưa tận ba phần tiền sính lễ . Giờ nhà ông khấm khá thì bù cái máy may cho con gái , cũng chẳng nhiều nhặn gì, hai trăm đồng là đủ."
Cái gì cơ? Lão Tôn bỗng chốc đờ như con gà ai bóp nghẹt cổ, thốt nên lời, chỉ phát một tiếng "cạc" nghẹn ngào.
Chương 43: Thêm dầu lửa
Lão Tôn một câu của cha Lâm chặn họng, hình hệt như gặp đại nạn mà rơi trạng thái tê liệt. Những khác cũng phụ họa theo cha Lâm: "Phải đấy, năm xưa ông cầm ba phần tiền sính lễ, quy cả sính lễ của con gái tiền mặt, tính là ông cầm tận bốn phần còn gì? Ghê thật, bốn thằng con trai nhà họ Tôn đều lấy vợ bằng tiền nhà họ Lâm cả đấy."
Lão Tôn cuống quýt, thế, thế ! Chuyện thể thừa nhận , truyền ngoài thì nhà họ Tôn ngẩng đầu lên nổi. Con cháu nhà ông đời đời kiếp kiếp đều mang nợ nhà họ Lâm mất.
Mẹ Chu và bác gái cả Lâm thì cứ dồn hết công lực ép lão Tôn hôm nay bỏ tiền mua máy may mới . Không mua ? Thế thì ông chính là hạng bán con gái, lấy tiền nhà chồng của con để cưới vợ cho con trai .
Lão Tôn như nướng đống lửa, cảm giác như thấy cả tiếng mỡ cháy xèo xèo. Ông thật sự hối hận vì sang đây chuyến , đúng là chuyện thừa thãi. Giờ tiến thoái lưỡng nan ? Đồng ý ? Xót tiền lắm! Không đồng ý ? Thế thì mất mặt cả họ nhà Tôn! là khó xử đủ đường.
Ông đưa mắt hiệu cho con gái, chỉ cần cô lớn tiếng bảo cần máy nữa là xong chuyện. Tôn Hiểu Hồng lúc đang mải nghĩ về Lâm Nhảy. Từ khi cưới đến giờ hai từng xa , thế mà dám bỏ thèm đoái hoài gì đến cô , cô bắt đầu lo sợ đàn bà nào khác quyến rũ mất .