Bà bật : “Phải đấy, nhưng mà đơn của bên thể nhiều, mỗi thứ chỉ đặt hai trăm hộp, bọn con nhận ? Nếu như nhận thì thể bán rẻ một chút ?”
Ôn Như Ý thấy lời thì nín thở, mỗi thứ hai trăm tính là ít, là đây thể là lượng tiêu thụ trong ba tháng của hợp tác xã đảo bọn họ đấy: “Đương nhiên ạ, nhất định sẽ bán rẻ cho , , thật sự quá, con cảm ơn thế nào mới ạ.”
Khương Nguyệt Anh , nghĩ trong lòng, cảm ơn thì đơn giản thôi, hai đưa mau chóng sinh đứa con , bà ở nhà sắp hỏi đến phát phiền, nhưng mà những lời bà cũng chỉ là nghĩ trong lòng thôi, bà kiểu chồng giục con cái sinh con liền: “Không cần cảm ơn, chúng một tay giao hàng một tay giao tiền, sản phẩm của bọn họ cũng để thất vọng mới .”
Ôn Như Ý một tiếng, khi cúp điện thoại liền tìm Trần Kim, Trần Kim chút ngạc nhiên khi cô đơn hàng nhanh như , thậm chí còn là đơn của Ủy ban cách mạng, nhạy bén nắm bắt , phụ nữ hình như chút tầm thường.
mà lấy đơn hàng chính là chuyện , hơn nữa lượng cũng ít, lý do mở dây chuyền sản xuất, huống hồ hôm nay xưởng chinh gọi điện thoại cho r, nhận hàng mẫu mà Phùng Ngọc Phân gửi đến, cảm thấy , nhân lúc Tết Lạp Bát thử để xem phản ứng của thị trường.
Bây giờ xưởng chính trúng thị trường trái cây đóng hộp, một phân xưởng trưởng mới như phản đối cũng vô dụng, chỉ cô : “Ôn Như Ý, cô cũng khá lợi hại đấy, đơn hàng như thế cũng thể lấy .”
May
Ôn Như Ý cong môi , cô lợi hại thì khó , nhưng cô quả thực một chồng lợi hại, là lãnh đạo của bộ phận sản xuất đấy, cô cũng thơm lây chút.
Vì thế những dây chuyền sản xuất đồ hộp khác cứ như mà mở , vài ngày, hàng mẫu của Ôn Như Ý cũng gửi đến Giang Thành, nhanh, trong xưởng cũng nhận đơn hàng chính thức của Ủy ban cách mạng Giang Thành, chuyện xuất hàng đó thuận lợi hơn nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-cuoc-song-hanh-phuc-tren-dao/chuong-128-bi-om.html.]
Chớp mắt đến cuối tháng 12 , mặc dù thời tiết đảo vẫn hơn 20 độ, nhưng thời tiết trở nên mát hơn nhiều, lẽ là do thời tiết đổi nhanh, cho nên gần đây ở nơi đóng quân hình như cũng bệnh khá nhiều.
Ôn Như Ý bình thường cơ thể gầy yếu, lúc thường xuyên là khác bệnh cô sẽ dễ lây nhiễm, nhưng cô dính, tinh thần hăng hái, ăn cái gì cũng thấy ngon.
Mặt khác, Tần Trí Viễn, thường khỏe mạnh như trâu, uể oải, biểu hiện là kém ăn, cảm giác buồn nôn, ngán dầu mỡ và các triệu chứng khác.
Ôn Như Ý thấy tình hình như , trực tiếp : “Anh cần đến bệnh viện khám thử , dù bệnh viện cách chỗ chúng cũng gần.”
Lúc Tần Trí Viễn đánh trận thương, cũng vượt qua , bây giờ chẳng qua chỉ là chút thoải mái, cũng bệnh nặng gì, chịu đựng vài ngày là qua thôi, gì cần đến bệnh viện, cho nên cần nghĩ mà luôn: “Chút bệnh vặt bệnh viện gì, .”
Ôn Như Ý nhíu mày: “Đi khám thử , lúc biển về , cũng kiểm tra đàng hoàng, lỡ như mang vi khuẩn gì về, thế ?”
“Cái mà thể ?” Tần Trí Viễn cho rằng như , sức khỏe như , những vi khuẩn vi rút gì đó thấy sẽ đều tự động bỏ : “Đi biển về đến nay cũng hơn một tháng, nếu như thật sự bệnh thì bệnh từ lâu, cảm thấy khó chịu nhiều nhất là dày khó chịu.”
Ôn Như Ý lập tức trừng mắt : “Lỡ như là vi rút thời gian ủ bệnh thì ?”
Tần Trí Viễn thấy ánh mắt của cô thì cảm thấy sợ sệt, vội : “Không , sức khỏe của mà, qua vài ngày nữa nếu như vẫn thấy khó chịu, sẽ khám thử.”
Ôn Như Ý thấy như , cũng ép nữa, dù nếu thật sự là vi rút gì đó, cũng lây truyền từ lâu, những khác cũng giống truyền nhiễm, hơn nữa triệu chứng của bây giờ cũng nghiêm trọng, chịu thêm vài ngày nữa chắc vấn đề gì.