Mọi con ngươi trừng to đến nỗi rơi ngoài, đều tính tình Tần Trí Viễn lạnh lùng kiên định, tính khí cũng , giờ cảm thấy tiếp xúc với phụ nữ phiền phức, cho nên mỗi xem mắt đều qua loa, thậm chí còn thường xuyên bày tỏ suy nghĩ kết hôn, ngờ mà cũng ngày hôm nay?
“Thật giả , kết hôn ??”
“Cậu bắt cóc ? Bị bắt kết hôn đúng ?”
“ cảm thấy cái khả năng.”
Khóe môi Hồ Minh Đông giật giật: “Bất kể kết hôn như thế nào, dù bây giờ cũng kết hôn, sắp lên đảo, nhận chỉ lệnh ngày mai dẫn đến cảng khẩu đón .”
Nói xong, Hồ Minh Đông còn lấy đơn điều xe mà Giang Vĩnh Quân đưa cho, tin cũng tin , cây vạn tuế của đoàn 3 bộ đội bọn họ thật sự nở hoa!
…
Mà ở một bên khác, cây vạn tuế bắt kết hôn cùng với Ôn Như Ý cầm sẵn vé tàu, chuẩn kiểm vé, đầu tiên Ôn Như Ý thấy ga tàu lửa ở thời đại , ga tàu lớn, nhưng mà Giang Thành vẫn xem là phồn hoa, cho nên lúc trong phòng chờ cũng đông , đều tay xách nách mang, túi to túi nhỏ giống họ, những thứ khác hình như cũng khác biệt quá lớn với ga tàu lửa đời , nhiều nhất là cũ nát hơn chút.
Thấy Ôn Như Ý mở to mắt tới lui, Tần Trí Viễn tưởng cô sợ, lo lắng lát nữa cô sẽ khác chen lấn, vội vàng nắm c.h.ặ.t t.a.y cô .
Ôn Như Ý giật , nhanh chóng trừng mắt , trong lòng nghĩ, lúc mà nắm tay sợ phê đấu , nhưng cô vẫn gì, kết quả nhân viên kiểm vé mở cửa, một đám xông mạnh lên phía , suýt nữa gạt cô khỏi hàng, lúc cô mới tại Tần Trí Viễn nắm c.h.ặ.t t.a.y .
May mà khi nhân viên kiểm vé trách mắng vài tiếng, hàng ngũ yên ắng trở , hai họ ba cái túi và một vali, cơ bản đều là Tần Trí Viễn xách, Ôn Như Ý chỉ xách một cái túi nhỏ, bên trong là quần áo của cô, nhẹ, đàn ông nắm tay, lâu hai sân ga.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-cuoc-song-hanh-phuc-tren-dao/chuong-83-bi-bat-di-ket-hon-roi-dung-khong.html.]
Hai tìm đến toa tàu tương ứng để lên tàu, Ôn Như Ý phát hiện, toa tàu cũng giống với toa tàu đời , 6 vị trí, lúc họ tìm thấy toa tàu của , bên trong 3 ở đó, trông vẻ là gia đình ba .
Rất nhanh Tần Trí Viễn cất hành lý xong, Ôn Như Ý thích sạch sẽ, dọn dẹp giường của hai họ một nữa, bận rộn một hồi, đó mới pha ly nước mạch nha về đưa cho cô, hỏi: “Em ăn chút gì ?”
Bây giờ 12 giờ trưa, họ ăn cơm từ lúc sớm, theo lý mà thì Ôn Như Ý lẽ đói , nhưng mà lúc nãy khi cô đợi xe ăn nhiều đồ ăn vặt, tạm thời cô cảm giác gì: “Em đói, nãy mới ăn nhiều đồ đấy, cứ ăn .”
Tần Trí Viễn khẽ nhíu mày: “Thế mà , em ăn cơm, gọt chút trái cây cho em ăn.”
Anh xong lập tức lấy túi trái cây ngoài, lúc , bà chị đối diện hỏi Ôn Như Ý: “Đồng chí, đó là chồng của cô ? Có hai mới kết hôn ?”
Ôn Như Ý gật đầu: “Phải đấy, chúng mới kết hôn.”
Bà chị vui tươi hớn hở : “Chồng cô thật , trai, cũng thương vợ, cô ăn cũng chút đồ ăn cho cô.”
Lời cô dứt, ông bên cạnh cô vội ho vài tiếng, bà chị lập tức : “Ho cái gì mà ho, cũng học hỏi , gọt chút trái cây cho em với con ăn .”
Ông đó: ...
May
là tai bay vạ gió.
Ôn Như Ý hai đối diện, hai vợ chồng mặc dù đang cãi lộn, nhưng quan hệ của họ lẽ , đứa con đó cũng tầm mới 4 tuổi, cũng dễ thương, đang chớp mắt cô, : “Chị gái, chị thật là xinh .”
Được một đứa trẻ khen, trong lòng Ôn Như Ý vui sướng: “Cảm ơn bạn nhỏ, em cũng dễ thương.”
Nói xong, cô bưng ly nước mà Tần Trí Viễn pha sẵn lên uống, đầu tiên cảm thấy nước thật sự ngọt ngào, ngọt hơn cả khi pha ở nhà, xem kết hôn cũng tồi, trẻ con mà, cũng dễ thương.