Sắc mặt đổi quá nhanh, tiểu đoàn trưởng Cố chút phản ứng kịp, đợi đến khi phản ứng , Tần Trí Viễn chạy xa, chỉ tức nhỏ tiếng mắng chửi với bóng lưng của : “Thằng cha già ! Đã kết hôn mà vẫn còn tính khí xa đó, cẩn thận vợ dọa chạy mất đấy.”
Tần Trí Viễn xem như thấy, khi chạy hai vòng thì bắt đầu tập thể dục, thời gian tập thể dục đều cố định nửa tiếng đồng hồ, đợi thời gian kết thúc thì cũng mới hơn 7 giờ sáng, lúc hậu cần bên chắc , nhưng mà vẫn đến nhà ăn một chuyến để mua đồ ăn sáng .
Có thấy mua cơm, ngạc nhiên hỏi: “Phó đoàn Tần, kết hôn ? Vợ hôm nay nấu bữa sáng cho ?”
Tần Trí Viễn khẽ liếc đó một cái: “Sớm như ai dậy nổi?”
Một đám : ???
Bọn họ nhiều như ?
Tần Trí Viễn cũng quan tâm đến phản ứng của họ, chỉ xếp hàng mua đồ ăn sáng về nhà, chỉ là lúc về đến nhà, Ôn Như Ý vẫn còn đang ngủ, giường một lúc, sờ mặt cô, cuối cùng thấy cô tỉnh, quyết định trực tiếp đến bộ phận hậu cần.
Anh nghiến răng nghiến lợi phát thề, nếu như hôm nay mang chiếc giường mới về, họ Tần!
Đợi đến lúc Ôn Như Ý thức dậy, đàn ông vốn dĩ ngủ đất thấy bóng dáng , giường chỉ tấm thảm gấp ngay ngắn, cô đồng hồ, là 10 giờ sáng.
Tiếng kèn lệnh của bộ đội nhiều như thế, mà cô cũng thấy gì, còn thể ngủ đến giờ , xem hôm qua thật sự quá mệt. Cô giường một lúc, bụng kêu lên, cô dậy khỏi phòng thì thấy bánh bao và cháo do đàn ông để bàn.
Khóe môi cô bất giác cong lên, đó cô cầm chậu rửa mặt ngoài vệ sinh cá nhân, khi rửa xong, Kim Quế Hoa ở kế bên , chào hỏi với cô.
Kim Quế Hoa : “Tiểu Ôn, em mới dậy , tối qua ngủ ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-cuoc-song-hanh-phuc-tren-dao/chuong-94-som-nhu-vay-ai-day-noi.html.]
Ôn Như Ý câu thì nhớ đến chuyện tối qua, cô giả vờ như chuyện gì, giải thích: “Cũng , chỉ chút lạ chỗ.”
Kim Quế Hoa sắc mặt cô đỏ ửng, nên cũng nhắc chuyện tối qua nữa: “Em ăn sáng ?”
Ôn Như Ý đáp cô : “Lát nữa em ăn.”
Kim Quế Hoa hỏi: “Chỗ chị mì, em ăn chút ?”
Ôn Như Ý xuống : “Không cần chị, em cảm ơn, Trí Viễn mua đồ ăn sáng cho em .”
Kim Quế Hoa chậc một tiếng trong lòng, Tiểu Tần tồi đấy, lúc tính tình như thế, bây giờ kết hôn, hình như hơn chút, xem tình cảm hai vợ chồng trẻ tệ, chả trách tối qua giường sập luôn: “Tiểu Tần nha, lúc từng thấy cần mẫn như , xem là một thương vợ.”
May
Khóe mắt cô ý , Ôn Như Ý cứ cảm thấy cô đang sự hổ tối qua của họ, cho dù mặt cô dày hơn nữa, cũng đỏ mặt, vội vàng đổi chủ đề: “Chị Quế Hoa, em lấy ít kẹo cưới cho chị nhé.”
Nói xong, cô phòng lấy ít kẹo cưới và bánh , Kim Quế Hoa thấy cô hổ, cũng định chọc cô nữa, hái ít đậu, dưa leo với cà chua trong sân cho cô.
Ôn Như Ý sân vườn nhà Kim Quế Hoa xanh tươi, sang sân bên cạnh trống trải trống trải của nhà họ, cái gì cũng , trong lòng cô một dự định.
Gà vịt gì đó cô cũng định nuôi, thối và ồn quá, cô sẽ chịu nổi, nhưng mà rau xanh thì nhất định trồng, nếu ngày nào cũng mua thì phí tiền quá.
Sau khi cảm ơn Kim Quế Hoa, Ôn Như Ý mang thu hoạch bất ngờ về phòng, khi ăn sáng xong, cô mang quần áo ngày hôm qua của hai giặt, cũng do hôm qua ngã, mà mới giặt mấy bộ đồ, cô cứ cảm thấy cơ thể nhức mỏi, là mệt.
Sau khi nghỉ ngơi một lúc, cô cảm thấy đúng, vì thế vệ sinh.
Cô từ phòng vệ sinh bước , nghỉ ngơi một lúc thì Tần Trí Viễn về, vẻ mặt vui, tay thì cầm hộp cơm, bước chân vội vàng , thấy cô, : “Xong , bộ phận hậu cần đồng ý với chiều sẽ mang giường đến cho chúng !”