Hai tay xách đồ nặng trĩu, về đến nhà đặt thứ bếp xong, cả hai mệt đến mức chỉ sụp xuống chiếc ghế nhỏ gốc cây. Từ Yến dùng tay quạt phe phẩy mặt: "Cái trời nóng thật đấy."
"Chị về báo cho hai đứa nhỏ một tiếng qua giúp em nấu cơm ngay." Từ Yến xong dậy cổng.
Giang Niệm gật đầu: "Vâng ạ."
Sau khi Từ Yến , Giang Niệm về phòng, cất tiền và phiếu còn dư hộp sắt. Lần mua sắm hết mười một đồng, đợt viện cô lấy ba mươi đồng, giờ trong hộp còn tám mươi chín đồng. Đây là bộ gia tài của cô và Lục Duật.
Nghĩ , nếu tiền Lục Duật gửi về nhà nhà họ Giang cướp mất thì bốn năm qua cũng để dành cả nghìn đồng . Lục Duật nhắc đến nhưng nghĩa là cô quên. Trước đây cô chỉ tìm cách xuyên về nên màng thế sự, nhưng giờ thì khác . Những gì nhà họ Giang cướp của nguyên chủ bấy lâu nay, cô nhất định sẽ tìm cơ hội lấy bằng sạch.
Trưa nay đông , nấu nhiều món nên chuẩn từ sớm. Từ Yến cùng bắt tay , Giang Niệm thái thịt để ướp , đó xử lý chỗ tiết lợn. Từ Yến ngoài sân cá, cạo vảy. Đang thì ngoài cổng vang lên tiếng chị Phùng.
"Ái chà chà, thế chị nán nhà ngoại thêm mấy hôm, để về sớm mà phụ em một tay." Chị cửa xắn tay áo giúp Giang Niệm, tiếp: "Chị mang cho em ít dưa muối nhà ngoại đây, dưa chị muối là nhất đấy."
Chị cũng về đến nhà, con trai cả Tống Hướng Đông bảo chú Lục sáng nay sang mời cả nhà trưa nay qua ăn cơm, thế là chị quẳng đồ đạc xuống, chạy vội sang đây giúp một tay. Giang Niệm thái xong đậu phụ, cho bát: "Thế thì em cảm ơn chị Phùng ạ."
Từ Yến đang cửa bếp nhóm lửa bóc tỏi, liền Phùng Mai trêu chọc: "Chị Phùng thiên vị nhé, chỉ tặng dưa cho Giang Niệm thôi, cho em ít với?"
Phùng Mai mắng yêu một câu bảo: "Có chứ, lát nữa gắp cho cô một miếng là chứ gì."
Đến khi thức ăn chuẩn hòm hòm thì Lục Duật cũng về đến nơi. Hôm nay về sớm, định bụng giúp chị dâu một tay cho kịp giờ cơm, ai ngờ nhà thấy ba phụ nữ đang rôm rả trong bếp. Giọng của Giang Niệm trong trẻo, ngọt ngào, mang theo nét vui vẻ từng .
Lục Duật dừng bên giếng nước, qua khung cửa sổ, thấy Giang Niệm đang sang trò chuyện với chị Phùng. Căn bếp nóng, trán cô lấm tấm mồ hôi, mấy sợi tóc mai dính bết mang tai, đôi gò má ửng hồng. Lúc cô , đôi mắt cong tít . Chẳng chị Phùng gì mà Giang Niệm từ mỉm kín đáo bỗng bật rạng rỡ, lộ hàm răng trắng đều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-goa-phu-vo-danh-cua-thap-nien-1970/chuong-41.html.]
Đây là đầu tiên thấy chị dâu ở trong trạng thái thoải mái đến thế. Cô lên thực sự .
"Lục phó đoàn về !" Từ Yến đang nhóm lửa, đầu là thấy ngay Lục Duật đang bên giếng.
Giang Niệm liền thu nụ , Lục Duật đang múc nước rửa tay ngoài cửa sổ. Lục Duật rửa tay xong định bếp giúp nhưng Phùng Mai xua tay: "Ba chị em ở đây là đủ , cần đàn ông các chú nhúng tay ."
Hơn nữa, đàn ông ở đây thì hội chị em chuyện cũng chẳng tự nhiên. Phùng Mai còn đang Từ Yến kể nốt chuyện của cô với Lưu Cường mười mấy ngày qua, trong lòng chị thầm nể phục Giang Niệm vì nghĩ cách để giúp Từ Yến trị chồng. Chị liếc chồng , thầm quyết định hôm nào cũng thử chiêu mới .
Trong bếp cần đến , Lục Duật bèn sang nhà Tống đoàn trưởng và Lưu doanh trưởng mượn thêm bàn ghế, thấy vẫn đủ chạy sang nhà hàng xóm mượn thêm một cái bàn và hai chiếc ghế dài.
Thức ăn sơ chế xong, Giang Niệm nổi lửa cho dầu chảo, bỏ thịt mỡ rán lấy nước mỡ . Phùng Mai ngửi thấy mùi thơm sực nức, thèm đến mức nuốt nước bọt ừng ực. Nhìn đống nguyên liệu bày biện đầy ắp thớt, chị khỏi kinh ngạc: "Giang Niệm, em khéo tay thế ? Nhìn cách em phối màu đồ ăn thôi thấy , đến cái mùi thơm nữa."
Từ Yến cũng nhổm hít hà mùi thịt thơm lừng trong nồi, gật đầu lia lịa: " thế, thơm quá mất."
Giang Niệm chỉ , vài câu khiêm tốn cho qua chuyện.
Giờ cơm trưa đến, các món ăn lượt lò. Vì trong nhà đủ đĩa, Phùng Mai và Từ Yến mỗi chạy về nhà lấy thêm bát đĩa và chậu mang sang. Giang Niệm mấy món mặn và mấy món chay. Món mặn cá kho tộ, lòng lợn xào cay, thịt heo chảo. Cô vốn định gà xào sả ớt nhưng nghĩ trẻ con ăn cay nên đổi thành gà hầm ngũ vị, thêm một chậu tiết lợn hầm cay, mùi ớt thơm nồng quyện với mùi thức ăn đậm đà khiến ai cũng thèm rỏ dãi.
"Mẹ ơi, cả đời chị thấy bữa cơm nào thịnh soạn thế !" Phùng Mai chậu tiết hầm, tận mắt thấy Giang Niệm chỉ múa máy vài đường biến chỗ tiết lợn m.á.u me lúc sáng thành món ăn thơm phức. Từ Yến cũng sững sờ, tiết lợn bọn cô từng ăn bao giờ. Ở quê, mỗi năm hợp tác xã mổ lợn, họ chỉ chia một tẹo thịt theo đầu và công điểm, chứ bao giờ thấy tiết lợn.
Trong sân bày ba chiếc bàn, vì đông nên chia : đàn ông một bàn, phụ nữ một bàn, trẻ con một bàn. Giang Niệm chia thức ăn ba phần, Phùng Mai và Từ Yến lượt bưng . Hai đứa con nhà chị Phùng và con nhà Từ Yến chạy sang từ sớm, ngửi thấy mùi thơm là chúng cứ nhảy chân sáo quanh sân, chỉ leo ngay lên ghế .
"Chị dâu Lục phó đoàn nấu món gì mà thơm thế nhỉ? tận đằng xa ngửi thấy mùi ." " thế, con sâu sầu trong bụng bò hết cả đây ."
Tống đoàn trưởng và Lưu doanh trưởng bước , theo là Chu Tuấn, Lữ doanh trưởng và vợ chồng đại đội trưởng Hà Dũng. Nhà Hà Dũng hai đứa con, con gái tên Hà Hoa bảy tuổi, con trai tên Hà Thụ mới sáu tuổi. Khang Tú tìm Phùng Mai, bảo Hà Hoa dẫn em chơi. Hà Thụ buông tay chị , chạy tót tìm bọn Tống Hướng Đông. Giữa đám con trai loi nhoi chỉ mỗi Hà Hoa là con gái, cô bé lủi thủi gốc cây chúng chơi đùa. Giang Niệm thấy cô bé, Hà Hoa cũng , cô bé do dự mím môi với Giang Niệm.