Trong sách còn , hồi nam chính và nữ chính yêu , từng hành động nào quá giới hạn. Nghĩ đến đây, Giang Niệm đặt cà chua và ớt lên thớt, chạy vội về phòng mặc quần áo t.ử tế, chải mái tóc mới bếp nấu cơm.
Lúc cô bếp, Lục Duật rửa sạch rau củ. Anh cửa lò nhóm lửa, ánh lửa cam rực rỡ chiếu lên ngũ quan góc cạnh, khiến đôi lông mày sắc sảo của đàn ông thêm vài phần ấm áp. Thấy Giang Niệm ăn mặc chỉnh tề, Lục Duật thở phào nhẹ nhõm, cụp mắt tiếp tục nhóm lửa.
Giang Niệm nhào bột , đó lấy miếng thịt lợn muối trong tủ thái sợi, chuẩn thêm các loại rau phụ. Chẳng mấy chốc, bát mì thịt sợi thơm phức thành. Ngửi mùi hương ngào ngạt, cô cũng thấy đói bụng, bèn múc cho Lục Duật một bát lớn, một bát nhỏ bắt đầu ăn.
Ăn xong, Lục Duật thu dọn bát đũa, dặn cô: "Chuyện về, cô tạm thời đừng với ai bên ngoài."
Giang Niệm ngẩng đầu đầy thắc mắc: "Có chuyện gì ?"
Lục Duật đổ sạch nước trong bát: "Lát nữa tìm Chu Tuấn chút việc. Cô về phòng chốt cửa cho kỹ, ai gõ cửa cũng đừng mở. Lúc về sẽ gọi cô một tiếng."
Nghe , lòng Giang Niệm bỗng thấy căng thẳng. Lục Duật nhận sự lo lắng của cô, trấn an: "Sẽ , sẽ nghĩ cách tóm cổ kẻ đó sớm nhất thể."
Giang Niệm gật đầu: "Vâng."
Cô về phòng xuống, một lát thấy tiếng bước chân bên ngoài, liền dậy qua cửa sổ. Dưới ánh trăng mờ ảo, Lục Duật sải bước đến bên tường. Người đàn ông dáng cao chân dài, hai tay bám bờ tường vọt lên, chỉ trong nháy mắt nhảy ngoài. Giang Niệm tròn mắt kinh ngạc. Giỏi thật đấy!
Tiếng kèn hiệu phá tan buổi sáng yên bình. Giang Niệm lồm cồm bò dậy, giường nheo mắt ngoài cửa sổ, mãi đến khi thấy Lục Duật đang múc nước bên giếng mới thực sự tỉnh hẳn. Cô ngủ quên từ lúc nào , cũng chẳng về khi nào.
Giang Niệm mặc quần áo sân. Lục Duật xong bữa sáng, thấy cô , bảo: "Hôm nay sẽ ở trong phòng ngoài. Trưa cô nấu cơm xong cứ đặt ở bậu cửa sổ, sẽ tự lấy."
Giang Niệm đáp: "Vâng."
Cô rửa mặt xong bệt xuống ghế ăn cơm, miệng nhai bánh bao mà tâm trí cứ để tận . Cô ngước Lục Duật đang dọn dẹp mảnh vườn, do dự một lúc mới hỏi: "Chuyện về Tống đoàn trưởng ?"
Lục Duật liếc cô, trấn an: "Đoàn trưởng , sáng sớm nay sang trao đổi với ông ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-goa-phu-vo-danh-cua-thap-nien-1970/chuong-53.html.]
Giang Niệm Lục Duật định dùng cách gì để tóm kẻ , nhưng cô khá là mong đợi.
Dọn vườn xong, Lục Duật về phòng. Cô rửa sạch bát đũa, quét tước sân tướm tất xách giỏ ruộng tự canh hái ít rau mà trong vườn nhà , định bụng trưa nay món đậu cô ve hầm thịt và cải thảo xào chua cay.
Giang Niệm đường trong khu tập thể, các chị vợ và các bà chồng ngang qua đều xì xào chỉ trỏ lưng cô. Họ bảo cô là góa phụ giữ đạo đức, cậy là chị dâu Lục phó đoàn mà nhân lúc vắng nhà, quyến rũ tiểu đội trưởng Chu.
Giang Niệm chỉ câm nín. là sai câu " cửa góa phụ lắm chuyện thị phi". Muốn dập tắt tin đồn thì bắt cái bóng đen lén lút , chuyện sẽ chuyển biến khác. Chứ nếu chỉ dựa cái miệng giải thích thì gãy lưỡi cũng chẳng ai tin, cô cũng chẳng buồn phí lời.
Giang Niệm ở ruộng tự canh lâu hơn một chút để nhổ cỏ, hái đậu và vài loại rau khác mới về. Cô bước chân nhà, Phùng Mai hớt hải chạy theo: "Em còn tâm trạng mà hái rau ! Bên ngoài đồn đại đến mức nào , bảo em quyến rũ Chu Tuấn, tối nào cũng giữ ăn cơm! Sao em mà thanh minh , cứ để họ đồn thế thì c.h.ế.t !"
Biết Lục Duật đang ở trong phòng, Giang Niệm tiện nhiều với Phùng Mai, chỉ lầm lũi cúi đầu, ngón tay siết chặt cái giỏ, bộ dạng như chịu uất ức tột cùng: "Một miệng thắng nổi trăm miệng , em thì ai tin cơ chứ?"
Phùng Mai tức đến nghẹn lời: "À, còn chuyện nữa." Chị chỉ tay ngoài: "Lúc nãy Từ Yến với Trịnh Hồng đ.á.n.h đấy, ôi trời, đ.á.n.h dữ dội lắm. Chị can mà còn Trịnh Hồng cào cho một phát ."
"Em xem ." Phùng Mai nghiêng mặt, Giang Niệm thấy chỗ gần tai chị xước một miếng da, liền nhíu mày hỏi: "Sao đ.á.n.h ạ?"
Phùng Mai bực bội: "Còn tại cái mồm thối của Trịnh Hồng ! Sáng nay Từ Yến ngoài thấy Trịnh Hồng đang bôi nhọ em với khác chuyện em quyến rũ Chu Tuấn, thế là cô xông đ.á.n.h luôn. Em , đ.á.n.h hăng lắm, bao nhiêu can . Lữ doanh trưởng với Lưu doanh trưởng bỏ đơn vị chạy về mới lôi hai bà , giờ ai về nhà nấy ."
Nghe Từ Yến vì mà đ.á.n.h với Trịnh Hồng, Giang Niệm thực sự thấy sửng sốt. Ban đầu cô giúp Từ Yến vì thấy chị bắt nạt, cũng chị vết xe đổ trong sách. giờ cô thấy càng giúp chị thật , ít nhất cái ơn chị cô "xé xác" Trịnh Hồng cũng xứng đáng để cô .
Phùng Mai hừ một tiếng: "Chị đồ rằng cái tin đồn là do Trịnh Hồng tung chứ chẳng ai khác!"
Đối phó với hạng như Trịnh Hồng, Phùng Mai thực sự bó tay. Chị chỉ giỏi cãi tay đôi, chứ bảo mưu mẹo với thì chị chỉ nước lừa cho xoay như chong chóng.
Bên bức tường, nhà Lưu Cường vang lên tiếng cãi vã. Lần Từ Yến mà là Lưu Cường đang quát tháo: "Em thể lời một chút , tí là ngoài đ.á.n.h là ? Trịnh Hồng động chạm gì đến em , em cứ chủ động gây sự thế!"
Giang Niệm mím môi, khoảnh khắc cô chỉ cầm gậy vụt cho Lưu Cường một trận.
Phùng Mai bảo: "Để chị sang can ngăn xem ." Giang Niệm cũng lo cho Từ Yến nên định theo, nhưng Phùng Mai đóng cổng bảo cô: "Từ Yến vì em mà đ.á.n.h , em đừng sang, lỡ Lưu doanh trưởng giận lây sang em thì ." Nói xong chị đóng cửa thẳng.