Thập Niên 70: Góa Phụ Vô Danh Của Thập Niên 1970 - Chương 55
Cập nhật lúc: 2025-12-19 16:40:55
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giang Niệm cao giọng đáp một tiếng bếp nấu cơm. Chu Tuấn ngập ngừng một lát cũng theo , cứng đờ cửa lò nhóm lửa, cả bồn chồn như kiến bò, chỗ nào cũng thấy tự nhiên. Cơm mới một nửa, bên ngoài bỗng vang lên tiếng huýt sáo ngắn gọn.
Chu Tuấn lập tức bật dậy lao ngoài!
Giang Niệm ngẩn , quẳng nắm bột tay cũng chạy theo. Vừa khỏi cửa, cô thấy Lục Duật một tay chống tường, nhảy phắt ngoài cực kỳ gọn gàng. Chu Tuấn cũng mượn đà leo lên bờ tường nhảy sang theo. Cảnh tượng Giang Niệm xem mà thấy m.á.u nóng sục sôi.
Cô giật dây bật đèn sân, thấy tiếng Tống đoàn trưởng vang lên bên ngoài.
"Sao là cô!" Giọng ông đầy vẻ kinh ngạc và sửng sốt.
"Mẹ ơi, là thím hả?" Giọng của Phùng Mai cũng kinh ngạc chẳng kém gì Tống đoàn trưởng. Xem kẻ bắt là Trịnh Hồng.
Chu Tuấn kìm nén cơn giận: "Chị dâu Lục phó đoàn gì cũng từng mời cả nhà thím sang ăn cơm, thím nỡ lòng độc ác đồn thổi bậy bạ cho như thế? là đàn ông con trai thì cũng , nhưng là phụ nữ đàng hoàng, thanh bạch!"
Giang Niệm bước cổng, thấy phụ nữ đang Chu Tuấn ghì chặt vai, cô khỏi bất ngờ. Trước đó cô cũng tưởng là Trịnh Hồng, ngờ là Khang Tú.
Giờ trong khu tập thể vẫn ngủ, thấy động tĩnh đều chạy xem náo nhiệt.
Lục Duật trầm giọng: "Mấy nấp ngoài tường rình rập chị dâu là cô, tung tin đồn thất thiệt về chị dâu và Chu Tuấn cũng là cô, đúng !" Trong giọng điềm tĩnh thường ngày của đàn ông hiếm khi mang theo sự giận dữ rõ rệt như .
Khang Tú đời nào thấy qua cảnh tượng , sợ đến mức bủn rủn chân tay, mặt mũi xanh mét. Hơn nữa, bàn tay đang bóp vai cô mạnh, như bóp nát xương cốt khiến cả khuôn mặt cô trắng bệch vì đau.
Giang Niệm bước tới, lạnh lùng khuôn mặt nhợt nhạt của Khang Tú, hỏi bằng giọng băng giá: "Tại thím tung tin đồn về và tiểu đội trưởng Chu? chỗ nào đắc tội với thím ?"
Khang Tú vẫn ngoan cố cãi chày cãi cối: "Tin đồn đó truyền, liên quan gì đến . Tiểu đội trưởng Chu, buông ." Cô đau đớn vặn vẹo bả vai, Chu Tuấn tức giận buông tay.
Phùng Mai Khang Tú chối quanh thì nổi đóa, oang oang quát: "Thím bảo thím, thế đêm hôm thím mò đến đây cái gì? Thím về nhà cũng qua đường !"
Khang Tú Phùng Mai hỏi vặn cho cứng họng, Tống đoàn trưởng sầm mặt , trừng mắt quát: "Nói!"
Khang Tú nạt cho run b.ắ.n , đầu óc bỗng chốc trống rỗng, lầm bầm nửa ngày nên lời. Mắt mù, tình hình là Lục phó đoàn đúng . Từ Yến cũng từ trong nhà chạy , thấy Khang Tú thì sững một lát, cùng Phùng Mai phiên mắng nhiếc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-goa-phu-vo-danh-cua-thap-nien-1970/chuong-55.html.]
Tống đoàn trưởng trừng mắt: "Hai im ngay cho !" Từ Yến và Phùng Mai lúc mới ngoan ngoãn im lặng.
Đám vợ quân nhân và các bà chồng vây quanh bàn tán xôn xao. Giang Niệm bận tâm đến những lời xì xào xung quanh, tiếp tục chất vấn Khang Tú: "Tại thím bôi nhọ ?"
Khang Tú thấy cơ sự đến nước thì cũng giấu giếm nữa, thẳng cổ lên cãi: "Ai bảo bịa chuyện? là sự thật! Tiểu đội trưởng Chu cứ dăm bữa nửa tháng chạy sang nhà cô, là đóng cửa kín mít, lúc còn cầm theo cặp lồng, ai hai cô nam quả nữ ở trong nhà những cái trò gì."
Lục Duật quát lớn: "Câm miệng!"
Chu Tuấn cũng tức đến xanh mặt, nếu đàn ông đ.á.n.h đàn bà, thật sự đá c.h.ế.t cái mụ đàn bà đê tiện !
Giang Niệm mà giật cả , thực sự nhịn nổi nữa, cô giơ tay tát cho Khang Tú một cái thật mạnh. Đánh xong, chính cô là ức chế đến đỏ cả mắt, nức nở : " là đàn bà thanh bạch, thím bằng chứng mà dám tùy tiện chụp mũ lên đầu , còn lôi cả tiểu đội trưởng Chu nữa. Sao lòng thím đen tối như thế?"
Đáy mắt Lục Duật thoáng qua một tia ngỡ ngàng. Trong mắt , chị dâu vốn nhút nhát, yếu đuối, dù bắt nạt cũng phản kháng, nếu thì ở quê nhà họ Giang bắt nạt bao nhiêu năm như ? Hôm nay cô thể tay với Khang Tú mặt bao nhiêu thế , chắc hẳn là do ép đến đường cùng.
Cái tát chỉ Khang Tú choáng váng mà Từ Yến và Phùng Mai cũng ngẩn . Tống đoàn trưởng cũng kinh ngạc Giang Niệm, ông ngờ chị dâu Lục phó đoàn dám tay đ.á.n.h . Trông nhỏ nhắn gầy yếu, ít , ngờ lúc cáu lên ghê gớm thế.
Khang Tú hồn, tức giận chỉ tay Giang Niệm, hét lên với Tống đoàn trưởng: "Tống đoàn trưởng, nó đ.á.n.h kìa, ông quản lý ?!"
Tống đoàn trưởng đang giận, ông thấy chị dâu Lục phó đoàn đ.á.n.h đáng đời, nhưng với cương vị là đoàn trưởng, ông thể để cái thói hở chút là đ.á.n.h tiếp diễn. Ông định bụng mắng Giang Niệm vài câu, nhưng thấy những giọt nước mắt uất ức của cô, lời quở trách mắc kẹt trong cổ họng .
May mà Phùng Mai giải vây giúp ông: "Đánh thím là đúng đấy! Ai bảo đêm hôm ở nhà mà chạy đến cửa nhà Lục phó đoàn rình mò, còn đồn bậy đồn bạ về chị dâu với tiểu đội trưởng Chu. Theo thấy đ.á.n.h thím một cái còn là nhẹ đấy!"
Phùng Mai dứt lời, Tống đoàn trưởng quát: "Hà Dũng ? Sao đường mà quản vợ , để cô ngoài năng lung tung thế ."
Ông sang Khang Tú: " bảo cho thím , trị thím thật nặng. Đây là ? Hả? Đây là đơn vị quân đội! Là nơi quân nhân ở, quân nhân ở đây lúc nào cũng sẵn sàng vì Đảng, vì nhân dân mà bảo vệ tổ quốc. Thím là nhà quân nhân, ở nhà hậu phương cho , chạy ngoài bày trò mèo vờn chuột, còn vu khống tiểu đội trưởng Chu và chị dâu Lục phó đoàn, thím tâm địa gì hả?"
Ông chỉ đầu Khang Tú: "Thím xem thím , bao nhiêu tuổi ? Là của hai đứa con , đừng mà dạy hư con cái!"
"Tống đoàn trưởng." Hà Dũng từ phía đơn vị chạy tới, mồ hôi đầm đìa. Là Lưu doanh trưởng gọi về, đường Lưu doanh trưởng kể hết chuyện. Vừa từ xa thấy Tống đoàn trưởng đang giáo huấn Khang Tú, tức đến mức tống khứ Khang Tú về quê ngay lập tức.
Mấy ngày nay cũng thấy những tin đồn đó, cũng đang bực kẻ khốn nào tung tin, ngờ chính là vợ ! Hà Dũng chạy đến mặt Tống đoàn trưởng thở dốc, mắng cho một trận vuốt mặt kịp. Anh cúi đầu ngoan như cháu chắt, xin Giang Niệm, đó sang Lục Duật, vẻ mặt đầy khó xử: "Lục phó đoàn, cho xin nhé."