Thập Niên 70: Góa Phụ Vô Danh Của Thập Niên 1970 - Chương 87

Cập nhật lúc: 2025-12-19 17:42:45
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiễn Cát Mai khỏi cổng đơn vị, Giang Niệm bóng bà khuất mới trở . Trên đường về, cô bắt gặp Khang Tú cũng cửa hàng cung tiêu về. Khang Tú thấy Giang Niệm, nghĩ cô khiến từng nhà "diễn thuyết" giải thích, đến tận bây giờ mỗi khi ngoài vẫn chỉ trỏ lưng.

Khang Tú mặt mày hầm hầm, lườm Giang Niệm một cái sắc lẹm đầu thẳng. Giang Niệm lững thững phía , bóng lưng chị : " chuyện ban đầu chị cũng rõ thực hư, là cứ rỉ tai chị nên chị mới chú ý đến ."

Khang Tú đột ngột , trừng mắt: "Sao cô ?"

Giang Niệm mím môi nhịn , quả nhiên là cô đoán đúng. Cô tiếp tục dọc theo con đường rợp bóng cây, Khang Tú bám theo, cứ lặp lặp bên tai cô: "Sao cô hả?"

Giang Niệm thản nhiên: " chị ghen tị với . Chị vẫn luôn giới thiệu em gái chị cho Tống Bạch nhưng chị Phùng từ chối, trong khi chị Phùng mối cho chú , điều đó khiến chị thoải mái nên mới mắt."

Khang Tú hừ lạnh, mặt vẫn khó coi. Chị đúng là ghen tị thật. Dựa cái gì mà một đàn bà góa chồng lọt mắt xanh của chị Phùng, còn cô em gái từng gả cho ai của chị ngó lơ? Nghĩ nghĩ , chắc chắn là Giang Niệm dùng thủ đoạn mờ ám gì đó với chị Phùng .

Giang Niệm liếc Khang Tú: "Trong khu tập thể , đối đầu với chỉ mỗi Trịnh Hồng. Cô nhân lúc Lục phó đoàn vắng, định thêu dệt chuyện của và lớp trưởng Chu, nhưng sợ cuối cùng bại lộ sẽ vấy bẩn bản , nên mới tìm một kẻ ngốc chịu trận hộ."

Lời dứt, bước chân Khang Tú khựng ngay lập tức. Chị sang Giang Niệm, môi run run, mãi mới nặn một câu: "Ai cho cô ?!"

Giang Niệm bảo: "Người tinh tường qua là thấy ngay, chỉ chị là nhận , còn đem bia đỡ đạn, trở thành trò cho cả khu tập thể." Nói xong cô cũng chẳng buồn sắc mặt chị nữa, thẳng.

Khang Tú đầu óc vốn đơn giản, cô sợ ẩn ý quá chị hiểu, thà cứ thẳng thừng cho chị tỉnh táo .

Nhìn theo bóng dáng Giang Niệm xa, sắc mặt Khang Tú từ khó coi chuyển sang u ám. Chị siết chặt cái giỏ trong tay, lòng hận Trịnh Hồng đến cực điểm. Giang Niệm sai, ban đầu chị chỉ ghen tị chứ hề nghĩ đến chuyện bịa đặt cô với lớp trưởng Chu. Chính Trịnh Hồng lúc rủ chị chợ rằng thấy Giang Niệm hình như đang mồi chài lớp trưởng Chu, nếu to chuyện thì danh tiếng Giang Niệm sẽ tiêu tùng, chị Phùng cũng sẽ bỏ ý định giới thiệu cho Tống Bạch.

lời Trịnh Hồng nên chị mới nảy sinh ý đồ . Cứ hễ thấy lớp trưởng Chu đến nhà Lục phó đoàn là chị lén lút bám theo, xem Giang Niệm nấu món gì, hai gì, thêm mắm dặm muối, thêu dệt truyền ngoài.

Nghĩ đến cảnh từng nhà giải thích ngày hôm đó, nghĩ đến bộ mặt xem kịch vui của Trịnh Hồng, cơn giận của Khang Tú bốc lên ngùn ngụt. Chị xách giỏ chạy thẳng đến nhà Trịnh Hồng. Cái loại đàn bà thâm độc đó dám coi chị là công cụ, mắng trả một trận thì chị nuốt trôi cục tức .

Lúc đúng giờ nấu cơm, đường chân trời nhuộm một màu đỏ rực. Giang Niệm ung dung về nhà, tình cờ gặp Lữ doanh trưởng. Nghĩ đến lúc nãy giúp ký tên, cô mỉm chào một tiếng. Ánh mắt Lữ doanh trưởng dừng mặt cô vài giây, gương mặt cương nghị cứng nhắc, chỉ gật đầu chào . Hai lướt qua .

Giang Niệm thầm thở dài: Anh Lữ ơi, xin nhé, nhà lát nữa chắc ầm ĩ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-goa-phu-vo-danh-cua-thap-nien-1970/chuong-87.html.]

qua khỏi nhà Trịnh Hồng, gần đến cổng nhà Phùng Mai thì thấy tiếng Khang Tú gào thét giận dữ: "Trịnh Hồng, cô cút đây cho ! Cái đồ đàn bà tâm địa rắn độc, cô sẽ kết cục , đồ mặt dày hổ, cút đây!"

Phùng Mai tiếng Khang Tú liền lách chạy , thấy Giang Niệm đang cổng nhà thì tò mò hỏi: "Chuyện gì thế em?"

Giang Niệm cũng vẻ mặt ngơ ngác lắc đầu: "Em ."

Từ Yến cũng thấy tiếng loa phường của Khang Tú, tay vẫn cầm chiếc xẻng nấu ăn chạy , hào hứng hỏi: "Nhà Trịnh Hồng biến gì ?"

Giang Niệm: ...

Phùng Mai bảo: "Đi, chúng sang xem ."

Giọng Khang Tú lớn, các bà vợ quân nhân, các bà thím và đám trẻ con quanh đó ùa xem đông nghịt. Nhà Trịnh Hồng một nữa bao vây. Từ Yến một tay cầm xẻng, một tay lôi Giang Niệm: "Đi , cũng xem náo nhiệt."

Chuyện hôm nay Giang Niệm thể tham gia, nhỡ lôi cuộc. Cô ôm bụng, đôi mày thanh tú khẽ nhíu : "Hai chị cứ , em nhà vệ sinh một lát."

"Thế cũng ." Từ Yến buông tay cô , cùng Phùng Mai chạy biến .

Bên ngoài ồn ào náo nhiệt, trái ngược hẳn với sự yên tĩnh trong sân nhà. Giang Niệm phòng, trải bản vẽ mà Cát Mai mang tới xem kỹ. Đây là một bức thêu nhỏ, nếu thêu nhanh thì tầm mười ngày là xong. Cô cất bức thêu bếp chuẩn cơm tối.

Bỗng thấy Từ Yến chạy vụt qua cổng, kêu oai oái: "Ôi trời ơi, cháy mất nồi cơm của !"

Giang Niệm: ...

Trời dần tối hẳn, Giang Niệm bật đèn bếp. Rau vườn nhà vẫn còn nhiều, cô xào ba món, hâm nóng năm cái màn thầu trắng và nấu một bát canh cà chua trứng. Cơm xong thì Lục Duật về, Giang Niệm bưng hai đĩa thức ăn thì thấy đang rửa tay bên giếng.

Cô đặt đĩa lên bàn, Lục Duật dậy : "Chị dâu cứ đó , còn để bưng."

"Vâng." Giang Niệm cũng khách sáo, cô ghế đẩu, vểnh tai ngóng động tĩnh bên ngoài. Hình như chuyện lắng xuống, nhưng cô cũng vội tìm hiểu xem nhà Trịnh Hồng thế nào, kiểu gì sáng mai chị Phùng cũng chạy sang kể cho cô thôi.

Và đúng như Giang Niệm dự đoán. Sáng sớm hôm , ăn cơm xong là Phùng Mai sang ngay, đến cửa oang oang: "Giang Niệm ơi, Giang Niệm, em nhà Trịnh Hồng thế nào ?"

Loading...