Thập Niên 70: Kết Hôn Chớp Nhoáng Hai Năm Không Gặp, Quân Tẩu Dẫn Con Đi Tìm Cha - Chương 146: KHÔNG CÓ PHẦN CỦA CẬU, ĐỪNG NGHĨ NỮA

Cập nhật lúc: 2025-12-22 08:23:01
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lâm Uyển Thư hai cáo trạng tới tận Ủy ban Gia đình .

 

Thậm chí cô còn rõ Ủy ban Gia đình hiện tại đổi phụ trách.

 

thì thời gian cô vẫn luôn bận rộn giúp đỡ ở khu vực thiên tai, sớm về khuya, nào rằng khu nhà tập thể quân nhân xảy biến hóa gì?

 

Hai lâu , Lâm Uyển Thư cũng bóc xong đậu.

 

Vừa mới đựng một cái lọ, Đường Thiến tới.

 

Nhìn thấy cô , Lâm Uyển Thư theo phản xạ liền .

 

“Ê! Uyển Thư, thấy tớ là luôn ?”

 

Đường Thiến vội vàng đuổi theo.

 

Lâm Uyển Thư đối với kẻ lỗ mãng chút tự , cũng hết kiên nhẫn.

 

“Cậu tìm việc ?”

 

Đầu cũng một chút nào, cô nhấc chân tiếp tục về phía phòng bếp.

 

Đường Thiến chút do dự theo, “Uyển Thư, tớ nhà …”

 

Lâm Uyển Thư: “Không mượn.”

 

Nghe , mắt Đường Thiến trợn tròn.

 

“Cậu còn tớ cái gì, chịu cho tớ mượn?”

 

Lâm Uyển Thư: “Mặc kệ cái gì, nhà cũng .”

 

Đường Thiến vẻ mặt thể tin .

 

“Uyển Thư, bất công như ? Người khác mượn đồ của thì đều chịu, đến lượt tớ thì .”

 

Lâm Uyển Thư: “…”

 

“Cậu xem thử chính đang cái gì ? Đồ vật mượn đó trả , còn mặt mũi mở miệng ?”

 

Đối với Đường Thiến, Lâm Uyển Thư coi như hiểu, ngàn vạn thể mềm lòng, nếu sẽ dây dưa dứt với .

 

Nghe như thế, Đường Thiến hiếm khi cảm thấy hổ.

 

“Tớ… tớ chẳng qua là quên thôi mà?”

 

Lâm Uyển Thư: “Vậy bây giờ mang về trả cho , nếu thì bàn nữa.”

 

Mặc dù đều là những đồ vật quan trọng lắm, điều Lâm Uyển Thư quen thói chiếm tiện nghi của .

 

tiền vật tư, nhưng nghĩa là cô một công t.ử Bạc Liêu rải tiền khắp nơi.

 

Nếu nể tình lúc cõng Sư thúc công xuống núi, cô ngay cả đồ vật cũng cho cô mượn.

 

Cho mượn cũng như bánh bao thịt ném chó, về.

 

Nghe , Đường Thiến vẻ mặt chút vui.

 

Sau khi suy nghĩ một hồi, cô mới vẻ mặt đau lòng : “Vậy… , tớ sẽ mang đồ của về, lát nữa cho tớ mượn cái cây cán bột.”

 

Nhìn vẻ mặt tình nguyện của cô , Lâm Uyển Thư suýt nữa tức đến bật .

 

Có điều cô cũng định so đo quá nhiều với cô , cuối cùng vẫn gật đầu đồng ý.

 

“Có thể cho mượn, dùng xong thì trả cho , ngày mai cũng dùng.”

 

Nghe cô ngày mai cũng dùng, mắt Đường Thiến sáng ngời.

 

“Cậu cái gì ngon?”

 

Lâm Uyển Thư: “Không phần của , đừng nghĩ nữa.”

 

Vẻ mặt Đường Thiến thoáng cái sụp đổ.

 

“Hai cũng quen như , đừng tuyệt tình như thế mà! Cùng lắm thì tớ cũng góp chút nguyên liệu!”

 

Nói , cô dùng ngón trỏ so một đốt ngón tay.

 

Lâm Uyển Thư lườm nguýt, cuối cùng vẻ mặt lãnh khốc từ chối.

 

Đường Thiến cảm thấy trời sắp sập .

 

Sớm thế thì ít chiếm tiện nghi của cô một chút.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-ket-hon-chop-nhoang-hai-nam-khong-gap-quan-tau-dan-con-di-tim-cha/chuong-146-khong-co-phan-cua-cau-dung-nghi-nua.html.]

Không vui vẻ gì về, định bụng về lấy đồ của Lâm Uyển Thư mang tới cho cô, thì đụng Dương Tranh ngay mặt.

 

Nhìn thấy cô , Đường Thiến theo phản xạ nhảy dựng sang một bên, sợ cô đ.á.n.h đầu .

 

Dương Tranh cũng lười để ý tới cô , mà hóng hớt hề hề tới bên cạnh Lâm Uyển Thư.

 

“Uyển Thư, , cái ở phía nhà , khuyên nghỉ việc .”

 

Nghe như thế, Đường Thiến vốn định liền trở , cũng tiến đến bên cạnh hai .

 

“Xảy chuyện gì? Kể rõ xem nào?”

 

Tên tra nam sắp khuyên nghỉ việc ? Đó thật đúng là chuyện đáng ăn mừng khắp nơi!

 

Dương Tranh liếc mắt một cái , mím môi, cuối cùng vẫn gì, tiếp tục : “Hồ Lai Đệ đó dạo đưa đến bệnh viện huyện, chẩn đoán xác định là bại liệt ?”

 

Chuyện khu nhà tập thể quân nhân đều .

 

Ngay trong ngày con đường đào thông, Chu Thiên Trụ đưa Hồ Lai Đệ bệnh viện huyện.

 

Kết quả đương nhiên là bại liệt , bệnh viện huyện với điều kiện cũng biện pháp gì .

 

Nghe Chu Thiên Trụ đưa bệnh viện Văn Thị .

 

Sau thế nào, Lâm Uyển Thư thì .

 

Đường Thiến cũng , liền thúc giục: “Sau thì ?”

 

“Sau bệnh viện Văn Thị cũng biện pháp, bảo đưa về nhà chăm sóc cho , nào Hồ Lai Đệ từ bỏ ý định, cũng chịu trở về, Chu Thiên Trụ còn về đơn vị, căn bản chăm sóc xuể, Chu Tiểu Yến cũng trốn ở nhà chồng chịu mặt, ai khuyên, bảo Chu Thiên Trụ theo Phượng Anh xin , đón bốn con họ trở về.”

 

Nghe như thế, tim Đường Thiến trực tiếp treo lên cổ họng.

 

“Vậy Hoàng Phượng Anh sẽ đồng ý chứ?”

 

Đây chính là cái hố lửa nha, Hồ Lai Đệ khả năng cao đời đều dậy nổi, ngày ngày chăm sóc.

 

bệnh bại liệt là dễ chăm sóc như ?

 

Trước miễn bàn chuyện ngày nào cũng lật cho bà , còn khiêng lên đỡ xuống, chỉ đến cái tính tình ghét ch.ó chê của Hồ Lai Đệ, ai thể chịu ?

 

Cho dù cô thật sự nhịn xuống, chăm sóc Hồ Lai Đệ thật , cũng hẳn như thể giành sự cảm kích của đàn ông .

 

trong mắt thế nhân, con dâu chăm sóc chồng bệnh là chuyện thiên kinh địa nghĩa, chăm sóc mới chọc xương sống.

 

Dương Tranh thần sắc chút phức tạp, dừng một chút, mới tiếp tục : “Lần thật sự bội phục Hoàng Phượng Anh , ngờ cô thể quả quyết như , ngay cả công việc cũng bán, trực tiếp đăng ký mang mấy đứa con gái biên cương, Chu Thiên Trụ ôm hụt.”

 

Nghe như thế, Đường Thiến khỏi hít một !

 

Đó chính là biên cương nha, gió cát lớn, khắp nơi đều là đất nhiễm mặn, ngay cả nước cũng mặn.

 

mà thà chịu khổ như thế, cũng đầu .

 

Đủ thấy là thật sự hận cực kỳ gia .

 

Lâm Uyển Thư cũng ngờ cô trực tiếp biên cương.

 

Cái phần khí phách và tâm tính , thể , thật sự khiến kẻ khác kính phục.

 

“Đi biên cương chắc là chuyện , bên đào nhiều giếng, nước cũng giống như đắng chát nữa, hơn nữa biên cương rộng lớn, sản lượng lương thực cũng thấp, cố gắng một chút kỳ thật cũng sẽ sống kém hơn bây giờ.”

 

Huống chi, cô ly hôn, ở bên đều là lời đồn đại, chi bằng tới một nơi mới bắt đầu .

 

Nghe Lâm Uyển Thư phân tích như , hai cũng thấy, biên cương còn hơn ở đây dây dưa với gia .

 

Đôi khi hao tổn máy móc tinh thần còn khiến giày vò hơn cả mệt mỏi thể xác.

 

Dương Tranh thổn thức vài câu , còn đến Chu Thiên Trụ.

 

Thì Hoàng Phượng Anh , Chu Tiểu Yến chịu chăm sóc Hồ Lai Đệ, hai em trực tiếp trở mặt, mắng c.h.ử.i ngay bên ngoài khu nhà tập thể của chồng Chu Tiểu Yến, ảnh hưởng quá mức tồi tệ.

 

Hơn nữa vì chạy chạy hai nơi, phân tâm chăm sóc Hồ Lai Đệ, Chu Thiên Trụ liên tục mắc sai lầm trong công việc, đơn vị lúc mới đưa quyết định khuyên nghỉ.

 

Nghe cô xong, trong lòng Đường Thiến là sự sảng khoái nên lời!

 

là báo ứng!

 

Ban đầu phàm là bảo vệ Hoàng Phượng Anh một chút, thì đến mức ngày hôm nay.

 

Đối với Chu Thiên Trụ rơi kết cục như , cô tuyệt đồng tình.

 

Lâm Uyển Thư vài câu , thì nữa, hai vẫn đang nhỏ.

 

Đột nhiên, bên ngoài đang gọi.

 

“Họp , họp , Hà chủ nhiệm bảo thông báo tới văn phòng ủy ban gia đình họp.”

Loading...