Thập Niên 70: Kết Hôn Chớp Nhoáng Hai Năm Không Gặp, Quân Tẩu Dẫn Con Đi Tìm Cha - Chương 190: Quá mức thâm hiểm rồi
Cập nhật lúc: 2025-12-22 11:33:40
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đoàn nhanh đến nhà Lâm Uyển Thư.
Biết cô ăn cơm, các chị em quân nhân cũng đó, nhân lúc Lâm Uyển Thư bắt mạch, họ liền giúp cơm.
Chủ yếu là Kỷ Hoa Lan , Vu Phương Phương đốt lửa.
Vu Phương Phương bây giờ nắm vững kỹ năng đốt lửa, Kỷ Hoa Lan cũng sợ cô cháy phòng bếp nữa.
Hai cơm trong phòng bếp, còn Lâm Uyển Thư thì dẫn các chị em quân nhân khác đến phòng tiếp khách, bắt mạch cho họ.
Thời đại dinh dưỡng đủ, ngày thường cường độ việc lớn, hơn nữa phần lớn lúc ở cữ đều nghỉ ngơi , nên cơ thể các chị em quân nhân ít nhiều đều chút bệnh vặt.
Lâm Uyển Thư căn cứ tình hình cụ thể của từng cá nhân mà kê đơn cho họ.
Tuy rằng một bệnh vặt là giống , nhưng nặng nhẹ, liều lượng t.h.u.ố.c cô kê đương nhiên cũng giống .
Những loại t.h.u.ố.c chỗ cô đều tất cả.
Lâm Uyển Thư cũng thu tiền, chỉ bảo họ bình thường lên núi thấy thảo d.ư.ợ.c tương tự thì hái về cho cô là .
Chủ yếu là đều quen như , thật sự thu tiền cũng chẳng thu mấy hào, huống chi thu tiền cũng hợp quy củ, chi bằng để họ ngày thường giúp hái ít t.h.u.ố.c còn hơn.
Thảo d.ư.ợ.c nhiều, cũng tiện cho Lâm Uyển Thư phối t.h.u.ố.c thí nghiệm.
Người khám bệnh kê t.h.u.ố.c cho họ, còn thu tiền, các chị em quân nhân đều cảm động nhẹ.
Từng một đều thề trong lòng, về nhất định chăm sóc thật Tiểu Miêu Miêu nhà Lâm Uyển Thư.
Mà Tiểu Miêu Miêu đang nhắc đến thì hắt một cái hắt xì thật to.
“Em Tri Dao, em cảm ?”
Phùng Kiến Thiết , chìa cái móng vuốt nhỏ của , sờ trán Tiểu Miêu Miêu một chút.
còn chạm tới, Thẩm Từ gạt .
“Tay bẩn.”
Nghe , Phùng Kiến Thiết giơ tay lên cao, đặt ánh đèn để soi.
trái cũng phát hiện tay bẩn chỗ nào.
“Thẩm Từ, lừa tớ, tay tớ căn bản hề bẩn!”
Phùng Kiến Thiết vẻ mặt tức giận trừng mắt Thẩm Từ.
Mà Thẩm Từ mới lấy tay khỏi trán Tiểu Miêu Miêu, , liền với Phùng Kiến Thiết: “Tớ sờ , em phát sốt.”
Nghe em gái phát sốt, Phùng Kiến Thiết vui vẻ trở .
Đâu còn nhớ Thẩm Từ lừa gạt nữa ?
Thấy con trai nhà lừa, Vu Phương Phương cạn lời.
“Hoa Lan, con trai rốt cuộc dạy dỗ kiểu gì ? Sao thâm hiểm đến thế?”
Vu Phương Phương chịu thua , tuổi còn nhỏ mà trầm dường như lớn .
“Cậu nghĩ tớ thể dạy đứa trẻ như nó ?”
Cô và Thẩm Việt hai cộng cũng nhiều tâm cơ bằng một nó.
Chỉ Lão Thẩm là còn thể so sánh một chút.
Nghe , Vu Phương Phương tiếc nuối thở dài một , cô sinh một đứa ngốc nghếch thế chứ?
Bố nó cũng giống nó như mà.
Không lâu , hai chị em quân nhân xách t.h.u.ố.c .
Bởi vì là d.ư.ợ.c thiện, kỳ thật dùng t.h.u.ố.c nhiều, mỗi chỉ một túi nhỏ.
Lâm Uyển Thư thể nấu nhiều .
Hai họ tiếp nhận công việc của Kỷ Hoa Lan và Vu Phương Phương, bảo hai tìm Lâm Uyển Thư kê thuốc.
Tuy Lâm Uyển Thư thu tiền của họ, nhưng các chị em quân nhân cũng là thích chiếm tiện nghi.
Cô thu tiền, họ nhất định bù ở chỗ khác, thể để khác chịu thiệt thòi ?
Có qua , quan hệ mới lâu dài .
Bên ngoài sân, Thẩm Học Văn một phòng đầy các chị em quân nhân đang , nhịn vỗ vỗ vai em nhà an ủi: “Vợ hoan nghênh, quen dần thôi.”
Tần Diễn: ……
Anh còn thể gì nữa đây?
Chỉ thể chờ khi họ chuyện thỏa thích , mới trả vợ cho .
May mà các chị em quân nhân cũng là đúng mực.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-ket-hon-chop-nhoang-hai-nam-khong-gap-quan-tau-dan-con-di-tim-cha/chuong-190-qua-muc-tham-hiem-roi.html.]
Sau khi kê thuốc, khi xong bữa tối, liền lục tục rời .
Trước khi rời , thậm chí còn giúp Tiểu Miêu Miêu tắm rửa.
Chủ yếu là hề khách sáo.
mà mấy ngày hôm Tần Diễn ngoài huấn luyện dã chiến, khối lượng nhiệm vụ lớn, Tiểu Miêu Miêu vẫn là do các chị em quân nhân giúp đỡ chăm sóc nhiều hơn.
Từ việc đón về đến cho ăn, tắm rửa và mặc quần áo, đều giúp họ chăm sóc đấy, vô cùng chu đáo.
Lâm Uyển Thư ôm Tiểu Miêu Miêu tắm rửa sạch sẽ, tiễn các chị em quân nhân tới cửa.
“Trở về , ăn cơm sớm nghỉ ngơi sớm, chị cũng mệt .”
Kỷ Hoa Lan kéo Thẩm Việt đang lưu luyến rời, vẫy tay chào Lâm Uyển Thư.
“Mẹ ơi, hôm nay em gái thể tới nhà ?”
Thẩm Việt vẫn từ bỏ ý định.
Hóa mấy ngày hôm Tần Diễn và Thẩm Học Văn trở về, buổi tối đều là Kỷ Hoa Lan đưa Tiểu Miêu Miêu ngủ.
“Đương nhiên là thể, dì Uyển Thư của con trở về , em gái ngủ với chứ!”
Nghe , Thẩm Việt chỉ thể cam lòng tình nguyện “ồ” một tiếng, mới theo .
Còn Thẩm Từ thì nhưng thật biểu hiện gì, chỉ lịch sự vẫy tay chào em gái, cũng rời .
Kỷ Hoa Lan chút kinh ngạc, cảm thấy con trai lớn nhà khác thường.
Bất quá cô cũng nghĩ nhiều, cảm thấy trẻ con vốn là đổi như .
Còn Tần Diễn ở lưng, thấy nhóc trở nên chừng mực, sự đề phòng trong mắt cuối cùng cũng bớt vài phần.
Sau khi tiễn các chị em quân nhân , một nhà ba liền trở về ăn cơm.
Hôm nay vì chuyện của Đường Thiến mà chậm trễ một hồi, bây giờ là chín giờ tối.
Lâm Uyển Thư bộ trang phục mùa đông Tiểu Miêu Miêu ngắn thấy rõ, khỏi cảm thấy chút xót xa.
Nhóc con lớn thêm một chút, bộ trang phục mùa đông năm ngoái còn vẻ khá dài thì giờ còn thích hợp nữa.
Sau bữa tối, Lâm Uyển Thư cũng nghỉ ngơi, liền lấy một khối vải, cắt may chất liệu cho Tiểu Miêu Miêu, định bụng ngày mai sẽ cho con một bộ mới.
Đời cô từng nghĩ còn thể con, trong gian tuy quần áo trẻ em, bất quá chủng loại đầy đủ, quần áo mùa đông hiện cũng thích hợp với Tiểu Miêu Miêu, quá lớn thì cũng là quá nhỏ.
May mắn là vải vóc, bông gòn và lông vũ thì nhiều.
Lâm Uyển Thư chuẩn cho nhóc con một bộ áo bông, đó thêm một bộ áo lông vũ mỏng nhẹ hơn.
Trước khi tới bệnh viện, cô còn đan cho con vài món áo len, quần áo mặc lót thì nhưng thật thiếu.
Tiểu Miêu Miêu buồn ngủ , nhưng con bé ngủ, cứ ở một bên cắt vải.
Lâm Uyển Thư thấy đầu con bé cứ gật gù từng chút một, dứt khoát cõng con bé ở lưng.
Có lẽ là vì ở gần , Tiểu Miêu Miêu nhanh ngủ .
Lòng Lâm Uyển Thư càng thêm khó chịu, dù thì đứa trẻ vẫn cần .
Một tuần gặp một căn bản là đủ.
Lâm Uyển Thư cắt vải, suy nghĩ, rốt cuộc còn cách nào hơn nữa, để cô thể bầu bạn với Tiểu Miêu Miêu nhiều nhất thể.
Vẫn đợi cô nghĩ xong, Tần Diễn cũng trở từ bên ngoài, còn mang theo một cỗ nước lạnh lẽo.
Lâm Uyển Thư chút kinh ngạc.
“Trời lạnh thế , còn tắm nước lạnh ?”
Tần Diễn: “Thành thói quen , cũng lạnh lắm.”
Lâm Uyển Thư bàn tay lạnh như băng, khỏi im lặng.
Thể trạng của đàn ông nhà vẫn quá mạnh mẽ !
“Đã khuya lắm , nghỉ ngơi sớm , ngày mai hãy cắt tiếp.”
Tần Diễn thấy cô đang cõng Tiểu Miêu Miêu, sợ cô mệt, liền đưa tay giúp cô tháo con bé xuống.
“Cẩn thận!”
Lâm Uyển Thư sợ Tiểu Miêu Miêu rời khỏi sẽ giật tỉnh giấc, liền đưa tay đỡ lấy.
Nào nhóc con căn bản phản ứng gì, còn tìm một tư thế thoải mái trong vòng tay của bố, ngủ ngon lành vô cùng.
Lâm Uyển Thư: ……
Thôi , cuối cùng cũng là cô trao nhầm tình cảm .