Thập Niên 70: Kết Hôn Chớp Nhoáng Hai Năm Không Gặp, Quân Tẩu Dẫn Con Đi Tìm Cha - Chương 213: Em gái, em thiên vị!

Cập nhật lúc: 2025-12-22 11:34:04
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AUn6ybjZTu

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mặc dù chuyện đó do cô , nhưng trong mắt Khâu Đình Đình, cô và Đồng Hướng Hiểu chính là cùng một .

 

Tổn thương gây , điều cô nên là bù đắp.

 

Khâu Đình Đình ngờ cô đột nhiên xin , còn ôm chầm lấy , cả đều sững sờ, giống như thể phản ứng kịp chuyện gì xảy .

 

Đến khi ngửi cỗ hương thơm thoang thoảng , , vành mắt cô bé liền đỏ hoe.

 

Khâu Đình Đình gì, chỉ lặng lẽ dựa lòng cô.

 

Hà Văn Châu thấy con bé kháng cự, trong lòng càng thêm kích động.

 

“Xin con! Mẹ xin !”

 

Miệng ngừng lời xin , cô ôm chặt con bé lòng, cứ như thể đang ôm một bảo bối mất mà tìm .

 

Cũng qua bao lâu, ngay lúc Hà Văn Châu cho rằng con bé sẽ đáp , hai cánh tay nhỏ bé yếu ớt lặng lẽ ôm lấy eo cô.

 

“Mẹ véo con như nữa nhé.”

 

Khâu Đình Đình khẽ .

 

Tim Hà Văn Châu càng lúc càng khó chịu thôi, “Sẽ , sẽ bao giờ nữa, con đừng sợ.”

 

Cô yêu con bé còn kịp nữa là.

 

Đây là đứa con cô liều mạng sinh mà!

 

Tình yêu của Hà Văn Châu nồng nhiệt như , Khâu Đình Đình thể cảm nhận ?

 

Thoáng cái, tất cả nỗi sợ hãi trong lòng cô bé đều biến mất còn dấu vết.

 

Hai tay cô bé cũng vô thức siết chặt thêm một chút, nghĩ nghĩ, cô bé : “Nếu… còn véo, thể nhẹ tay một chút ?”

 

Cô bé sợ sẽ chịu nổi, sẽ còn gặp nữa.

 

Nghe như thế, tim Hà Văn Châu như tan vỡ.

 

“Đứa nhỏ ngốc!”

 

thể tổn thương con bé chứ?

 

Cô thà rằng véo là chính còn hơn!

 

“Mẹ nhờ dì Uyển Thư kê t.h.u.ố.c , con y thuật của dì lợi hại đúng ? Uống t.h.u.ố.c dì kê, sẽ bao giờ tái phát bệnh nữa nhé.”

 

Đương nhiên đây là một lời dối thiện ý.

 

Hà Văn Châu quả thật tìm Lâm Uyển Thư kê thuốc, nhưng là để điều hòa kinh nguyệt.

 

Cũng vì nguyên nhân hồn thể đổi qua đổi , hai tháng nay kinh nguyệt của cô đều bình thường.

 

Thế nên cô mới tìm Lâm Uyển Thư để điều chỉnh một chút.

 

Khâu Đình Đình tin tưởng lời cô chút nghi ngờ.

 

Nghe thế, cô bé mới thở phào nhẹ nhõm.

 

“Vậy uống t.h.u.ố.c đúng giờ đấy.”

 

Cô bé hy vọng vẫn luôn khỏe mạnh như bây giờ.

 

Không chỉ khiến bà nội vui vẻ hớn hở, mà còn bao giờ cãi với bố.

 

Khâu Đình Đình vốn sợ bà nội c.h.ế.t khiếp, gần đây cũng dám chuyện với bà nội .

 

Bởi vì bà nội nhiều hơn, trông còn hung dữ như nữa.

 

“Được ! Mẹ ngoắc tay với con.”

 

Hà Văn Châu khó khăn lắm mới hàn gắn quan hệ với con gái, đương nhiên là con bé gì cô cũng đồng ý.

 

Hai đưa ngón tay út , ngoắc ngoắc .

 

Lâm Uyển Thư thấy hai con cuối cùng cũng hòa hảo, cũng kìm mà vui mừng cho họ.

 

Suốt thời gian , sự quan tâm mà Hà Văn Châu dành cho Khâu Đình Đình, dù là công khai thầm kín, cô đều thấy rõ, cũng lo lắng trong lòng.

 

Hiện tại hai con thể hòa hảo, đây là một chuyện .

 

Vu Phương Phương cứ như một cái đuôi, Lâm Uyển Thư , cô cũng theo.

 

Lâm Uyển Thư mang cá nướng gần chín phòng bếp, Vu Phương Phương cũng theo .

 

Mà cô chỉ , phía còn cả Phùng Kiến Thiết nữa.

 

“Con trai, con yên tâm, tuy con thấy dì Uyển Uyển pha nước sốt thế nào, nhưng thấy , sẽ dạy con.”

 

Phùng Kiến Thiết: ……

 

Sao cảm thấy đáng tin cậy chút nào ?

 

Đừng lát nữa kéo xuống hố luôn.

 

“Con vẫn nên học theo dì thì hơn.”

 

Vu Phương Phương: ……

 

Lâm Uyển Thư đặt cá nướng xong lên mâm sắt, đó rưới nước sốt lên.

 

Thoáng cái, cả phòng bếp tràn ngập một cỗ hương vị thơm lừng.

 

Bọn trẻ Phùng Kiến Thiết đang gần đó quan sát, một đám đều ghen tị c.h.ế.t.

 

Lâm Uyển Thư cũng để bọn trẻ đợi lâu, đưa tay bưng mâm sắt , nhưng Tần Diễn ngăn .

 

“Anh bưng cho, cẩn thận đừng để bỏng.”

 

Nghe , Lâm Uyển Thư vội vàng tránh , giao cho bưng.

 

Trong sân đặt một cái lò nướng tự chế.

 

Lâm Uyển Thư liền châm lửa than bỏ đó, đó, bảo Tần Diễn đặt cá nướng lên, đậy nắp .

 

Bọn trẻ con thấy món cá nướng thơm lừng che , khỏi chút thất vọng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-ket-hon-chop-nhoang-hai-nam-khong-gap-quan-tau-dan-con-di-tim-cha/chuong-213-em-gai-em-thien-vi.html.]

 

Lâm Uyển Thư liền an ủi: “Đợi lát nữa, hơn mười phút nữa là ăn , đoàn chúng nướng lửa .”

 

May mà bọn trẻ con cũng coi như lời, tuy thế nào tình nguyện, nhưng vẫn một đám về bên cạnh chậu than sưởi ấm.

 

Không thấy cá nướng, chúng chỉ thể tiếp tục nướng khoai lang của .

 

Thẩm Từ giúp trông cá nướng, bận nướng khoai lang.

 

Lúc thấy Tiểu Miêu Miêu trở , đặt củ khoai lang nướng xong mặt cô bé.

 

Thẩm Việt:…

 

Nham hiểm! Thật sự quá nham hiểm!

 

Thế mà nhân lúc ở đây, len lén nướng khoai lang cho em gái?

 

Tiểu Miêu Miêu thấy khoai lang nướng xong, vui cực kỳ.

 

“Em gái, cũng sẽ nướng khoai lang, một hồi nữa cũng nướng cho em một củ nha?”

 

thể thua kém!

 

Những gì Thẩm Từ , cũng !

 

Tiểu Miêu Miêu đến mức mắt cong cong, căn bản hiểu thế nào là từ chối.

 

Nghe Thẩm Việt cũng giúp cô bé nướng khoai lang, cô bé vui vẻ vỗ vỗ tay.

 

“Khoai~ lang~”

 

Thấy em gái tự nướng khoai lang, Thẩm Việt lập tức hăng hái hẳn lên.

 

Xắn tay áo lên là nướng mạnh mẽ.

 

Thẩm Từ căn bản mặc kệ , đợi khoai lang nguội một ít, liền bóc vỏ đưa cho Tiểu Miêu Miêu ăn.

 

Sau khi Tiểu Miêu Miêu ăn liền hai củ khoai lang, bụng no đến mức nữa .

 

Đợi Thẩm Việt nướng xong, cô bé rốt cuộc cũng ăn vô nữa.

 

Khuôn mặt Thẩm Việt hé lập tức sụp xuống!

 

 

“Em gái, em bất công!”

 

Không nhịn , tố cáo!

 

Vì cái gì nào cũng như ?

 

Đồ ăn đồ chơi đều trai tặng, đến lượt của , cần nữa?

 

Nghĩ đến Kiên Cường, Thúy Hoa và Tiểu Hôi tặng ở nhà, Thẩm Việt buồn bực .

 

Tiểu Miêu Miêu tuy rằng hiểu lời tố cáo của , nhưng cô bé thấy Thẩm Việt vui .

 

Nghĩ một chút, từ trong túi tiền móc mấy hạt đậu phộng đưa cho .

 

“Anh~ cầm!”

 

Thẩm Việt thấy cô bé đưa đậu phộng cho ăn, lập tức cảm thấy thể .

 

Vui vẻ nhận lấy đậu phộng, ném cho Thẩm Từ một ánh mắt đắc ý.

 

Thẩm Từ:…

 

Cái thói!

 

Cá nướng trong sự ngóng trông của , nhanh xong.

 

Trong chốc lát, Thẩm Từ và Phùng Ngạn Đông cũng .

 

Cái giá nướng thể tháo xuống .

 

Tần Diễn trực tiếp tháo giá xuống, cùng với cá nướng một khối bưng lên bàn.

 

Định nướng ăn.

 

Lâm Uyển Thư mở nắp , trong nháy mắt, hương thơm đậm đà xộc mũi!

 

Bọn trẻ con đều nhịn đồng loạt “oa” một tiếng.

 

“Thơm quá!”

 

“Thím Uyển Thư, ăn ạ?”

 

Trong tiếng líu ríu của cả đám, Lâm Uyển Thư phát cho mỗi đứa trẻ một bộ chén đũa.

 

Tiếp đó, cùng với một tiếng “Ăn thôi” vang lên, bọn trẻ con đều nhịn reo hò một tiếng.

 

Tiểu Miêu Miêu vóc dáng thấp, căn bản gắp tới, ngửi thấy hương vị thơm lừng, cô bé liền sốt ruột.

 

Lâm Uyển Thư an ủi một câu, gắp cho Tiểu Miêu Miêu một khối thịt cá, tỉ mỉ nhặt sạch xương cá bên , bỏ bát của cô bé.

 

“Cẩn thận nóng.”

 

Nói xong, cô đang chuẩn gắp cho một khối, phát hiện trong bát của cô cũng một khối thịt cá nhặt sạch xương.

 

Nhìn thoáng qua bàn tay đàn ông bên cạnh thu về, môi Lâm Uyển Thư cong lên.

 

“Anh cũng ăn .”

 

“Được.”

 

Mà bên , Phùng Ngạn Đông cũng gắp một con mắt cá bỏ bát của Vu Phương Phương.

 

Vu Phương Phương: “Còn một con mắt cá nữa!”

 

Phùng Ngạn Đông cạn lời, nhưng vẫn giúp cô gắp luôn con mắt cá còn .

 

Hà Văn Châu:…

 

Chưa ăn gì, mà thấy no hồi sự?

 

--------------------

 

 

Loading...