Thập Niên 70: Mang Thai Bỏ Trốn, Thiếu Gia Quân Đội Lạnh Lùng Đỏ Mắt Tìm Kiếm - Chương 106
Cập nhật lúc: 2025-12-22 08:08:47
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6faOPXua5A
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Hành Châu nhanh xong món ăn.
"Sao nhỏ, ba dẫn con rửa tay nhé." Thẩm Hành Châu cởi tạp dề, nắm lấy bàn tay nhỏ của con.
Tiểu Tinh Tinh ngoan ngoãn theo Thẩm Hành Châu.
Tô Đào bếp lấy bát đũa, xới cơm, bày biện ngay ngắn bàn ăn.
Tiểu Tinh Tinh bây giờ thể ăn cơm cùng lớn , chỉ là ăn thanh đạm một chút.
Tô Đào thích ăn cay, Thẩm Hành Châu món cay sẽ hai phần, một phần ớt, một phần , như hợp khẩu vị của con, hợp khẩu vị của Tô Đào.
"Tiểu Đào, nếm thử món thịt kho tàu xem, học từ sư phụ Tứ Xuyên ở tổ cấp dưỡng." Thẩm Hành Châu chuẩn gắp thức ăn cho Tô Đào.
"Em tự gắp Hành Châu ạ, cứ ăn ." Tô Đào tự đưa đũa gắp một miếng thịt kho tàu với măng khô, nếm thử, gật đầu khen ngợi, "Ngon quá! Anh Hành Châu, tay nghề nấu nướng của ngày càng ."
Thẩm Hành Châu đỏ cả tai: "Nếu em thích ăn, học thêm mấy món Tứ Xuyên nữa."
"Đừng chỉ mải chuyện , lát nữa thức ăn em ăn hết đấy." Tô Đào gạt sang chuyện khác, , đùa.
Thẩm Hành Châu gắp một đũa rau, bỗng nhớ : "À , còn mang cho em một món đồ nữa."
Hắn rút từ hành lý mang theo một chiếc lọ thủy tinh, bên trong đựng chất lỏng màu tím đỏ, trông giống như rượu vang.
"Cái là rượu trái cây do các chị ở khu gia đình quân nhân của chúng ngâm, lúc , họ đặc biệt tặng một chai, bảo mang về cho em nếm thử."
Thẩm Hành Châu tìm ly, rót cho Tô Đào và bản mỗi một ly.
Tô Đào nhấc ly lên nếm thử, mắt sáng lên, vị thực sự tệ, chua chua ngọt ngọt thoảng chút mùi rượu, thật ngờ thời đại còn thể ngâm loại rượu trái cây thanh mát như .
Thẩm Hành Châu cũng nếm một ly: "Ngon thì em uống thêm chút , độ cồn cao lắm, thích hợp cho nữ đồng chí uống."
Nghe độ cồn cao, Tô Đào còn ngại ngần gì nữa, uống đến mức quên cả lối về.
Cơm ăn mấy miếng, mải mê chén rượu.
Tiểu Tinh Tinh ăn cơm xong, Tô Đào vẫn ôm ly rượu, Thẩm Hành Châu đ.á.n.h răng rửa mặt rửa chân cho con, bế con đặt lên giường, lấy mấy món đồ chơi để cạnh Tiểu Tinh Tinh, xoa đầu: "Tiểu Tinh Tinh ngoan, tự chơi một lúc nhé."
Tiểu Tinh Tinh mở to đôi mắt đen như hạt nho, ngơ ngác gật đầu.
Thẩm Hành Châu về bàn ăn dọn dẹp, chuyển chai rượu và ly sang bàn , đó lau bàn rửa bát, dọn dẹp xong xuôi, Tô Đào nửa nửa dựa sofa, má đỏ ửng, ánh mắt mơ màng, tay cầm ly rượu, nhấp từng ngụm nhỏ, mà chai rượu vơi hơn nửa.
Thẩm Hành Châu chút hối hận cho cô uống , lúc các chị ở khu gia đình rõ ràng độ cồn thấp, cũng tưởng là thấp, ngờ khi tự uống, cảm thấy chút .
Mới chợt nhớ , lẽ tiêu chuẩn 'độ cồn thấp' của mỗi khác .
"Thôi, đừng uống nữa Tiểu Đào, loại rượu hậu vận còn khá mạnh đấy."
"Không chịu." Tô Đào ôm chặt ly rượu buông, lẽ sợ rượu cướp mất, cô một ngụm cạn sạch phần còn trong ly, ngước mắt Thẩm Hành Châu đầy mong đợi, "Cho em thêm một ly nữa mà, xin đó."
Nói xong, cả liền kiểm soát , mềm nhũn ngã nghiêng trong sofa.
Cô ngửa mặt, ánh mắt mất tập trung Thẩm Hành Châu, dường như xuyên qua mà thấy khác, sóng mắt cô ướt át, phủ một lớp ánh nước quyến rũ, đôi môi đỏ mọng rượu thấm ướt căng mọng như sắp nhỏ giọt, tựa cánh hoa đọng sương, theo nhịp thở khẽ hé mở, lộ một màu vỏ sò, vài sợi tóc mai rủ xuống từ gò má, dính cổ trắng ngần, phía chiếc áo mỏng là bầu n.g.ự.c căng đầy, eo thon uốn lượn, đôi chân dài bắt chéo nghiêng, cả toát lên vẻ kiều mị quyến rũ tả xiết.
Thẩm Hành Châu lăn nhẹ yết hầu, tuy thể , nhưng vẫn kiểm soát mà phản ứng.
"Thành... Châu..."
Đôi môi hoa của Tô Đào run run, thều thào mơ hồ.
Hành Châu, Thành Châu, hai cái tên thoáng qua còn khá giống , Thẩm Hành Châu tưởng Tô Đào đang gọi , trong chốc lát dây tơ hồn xao động, kìm lòng mà cúi xuống, giọng dịu dàng như nước, "Tiểu Đào..."
"Hôn... em ." Tô Đào ọ ẹ cất tiếng.
Thẩm Hành Châu nuốt nước bọt, căng thẳng mím chặt môi, hướng về đôi môi cô từng chút một từ từ tiến gần, trái tim đập thình thịch như trống đánh.
"Tiểu Đào..."
Trong ánh mắt lấp lánh tình yêu đang kìm nén.
Thế nhưng ngay khi đôi môi sắp chạm Tô Đào, Tô Đào khẽ động mũi, ngửi thấy mùi vị đúng , lớp sương mỏng trong đáy mắt cô bỗng trong trẻo hơn vài phần, rõ khuôn mặt mắt, sợ hãi giật tỉnh táo , cô một tay đẩy , nhanh như cắt bật dậy từ sofa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-mang-thai-bo-tron-thieu-gia-quan-doi-lanh-lung-do-mat-tim-kiem/chuong-106.html.]
"Xin ." Tô Đào chút ngượng ngùng sờ lên môi.
Vừa cô như bùa mê, tưởng Thẩm Hành Châu là Lục Thành Châu.
Truyện mới vừa ra lò của nhà Vân Vũ Miên Miên đây:
- Thập Niên 70: Mang Thai Bỏ Trốn, Thiếu Gia Quân Đội Lạnh Lùng Đỏ Mắt Tìm Kiếm
- Thập Niên 80: Sau Khi Con Gái Bị Tráo Đổi, Tôi Lại Cười !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
"Không, gì ." Thẩm Hành Châu cũng chút sửng sốt, trong khoảnh khắc tiến gần, cảm nhận sự cự tuyệt sâu từ cô , nhưng rõ ràng lúc nãy cô gọi tên mà.
"Anh Hành Châu, trễ , em về phòng đây." Quá ngượng , Tô Đào buông lời vội vàng dậy chạy mất.
Khi nghỉ phép sang đây, Thẩm Hành Châu sẽ ở nhà Tô Đào vài đêm, nhưng hai mỗi ngủ một phòng.
Tô Đào bao giờ lo lắng sẽ gì , bởi vì thể , dù cũng nổi, nên Tô Đào mới yên tâm táo bạo như , trực tiếp để ở bên .
Quay về phòng .
Tiểu Tinh Tinh từ giường bò xuống đất, từ mò mấy tấm ảnh, xếp đất, ngón tay chỉ trong ảnh, giọng nũng nịu gọi: "Ba."
"Ba gì cơ?" Tô Đào Tiểu Tinh Tinh gọi , cúi đầu , liền thấy tấm ảnh chụp chung với Lục Thành Châu từ ba năm .
"Ba trai quá!" Tiểu Tinh Tinh híp mắt, vỗ tay khen.
"Đó ba, là chú đó." Tô Đào dịu dàng giải thích, nếu đêm đó đàn ông trong ruộng ngô là Lục Thành Châu, cô cần chạy trốn.
điều là thể.
Trên đời gì chuyện trùng hợp đến .
Hơn nữa, đêm đó cô cho uống thuốc, ruộng ngô và nơi đóng quân của đội nghiên cứu khoa học của họ ở hai hướng khác .
"Mẹ ơi, chú trông giống ba quá."
Nghe lời , Tô Đào chợt hiểu , thì Tiểu Tinh Tinh 'ba' là Thẩm Hành Châu, con bé thấy Lục Thành Châu và Thẩm Hành Châu giống .
Cũng , với khả năng phân biệt của trẻ con mà , hai thực sự chút 'loan loan loại khanh'.
khuôn mặt và ngũ quan của Lục Thành Châu đều sắc nét tinh tế hơn, đường nét rõ ràng, lúc biểu cảm trông càng thêm lạnh lùng cứng nhắc. Còn ngũ quan của Thẩm Hành Châu thiếu sắc bén một chút, khí chất ôn hòa hơn.
Thân hình cũng giống .
Lục Thành Châu cao lớn hơn một chút, đường nét cơ bắp mượt mà đẽ, loại cơ cuồn cuộn thành cục, mà là bao bọc đều đặn dọc theo xương cốt gân mạch, cảm giác sức mạnh vẻ .
Rất gợi cảm...
Tô Đào suy nghĩ lung tung xuống giường, đầu ngón tay vô thức ấn ngực, mắt thất thần lên trần nhà, dù ba năm trôi qua, chỉ cần nghĩ đến , cô vẫn thể cảm nhận sự rung động rõ ràng phát từ sâu trong trái tim.
Có những khi ở bên , rõ ở chỗ nào, nhưng chính là ai thể thế .
Bắc Kinh.
Ba năm .
Lâm Dương luôn phái theo dõi động tĩnh của nhà họ Hà, nhưng từng phát hiện họ bất kỳ liên hệ nào với Tô Đào.
Lục Thành Châu ba năm nay, cũng chạy bao nhiêu chuyến đến Nam Dương.
Thậm chí Hải Thị, Dương Thành... phàm là những thành phố lớn cô thể đặt chân đến, chỉ cần kỳ nghỉ, liền nhảy lên tàu hỏa, một lên đường.
Như một thể xác ám ảnh thúc đẩy, lang thang vô định những con phố lạ lẫm , ánh mắt quét qua từng bóng lưng tương tự với dáng cô , từ sự nóng bỏng ban đầu, đến sự cô độc về .
Lâm Dương đều thực lòng khâm phục ý chí gần như tự hành hạ của .
Biển mênh mông, tìm một tâm ẩn náu, khác gì mò kim đáy bể.
Lục Thành Châu, kiên trì suốt ba năm.
Ba năm , trở nên càng thêm trầm mặc, trong đôi mắt sâu thẳm khó lòng dò thấy sóng gợn, chỉ còn sự tĩnh lặng sâu đáy.
Khí trường cũng càng thêm lạnh lẽo.
Hơi lạnh toát từ trong xương tủy, dường như ngay cả khí xung quanh cũng thể đóng băng.