Thập Niên 70: Mang Thai Bỏ Trốn, Thiếu Gia Quân Đội Lạnh Lùng Đỏ Mắt Tìm Kiếm - Chương 120
Cập nhật lúc: 2025-12-22 08:09:01
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qV8ebRetO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tô Đào thích trêu chọc , thích nhất là cảnh cô trêu đến mắt sâu thẳm, yết hầu cựa quậy, mà gì cô.
“Thì bánh kem ăn như thế .” Lục Thành Châu mắt đen phảng phất ngọn lửa âm ỉ, ánh mắt nóng bỏng đậu xuống khuôn mặt kiều mỵ của cô, giọng trầm thấp khàn khàn.
Tô Đào vẫn kịp nhận sự nguy hiểm ẩn câu đó, thì ngay giây tiếp theo, môi cô dính lên một chút kem, đôi môi ấm nóng của Lục Thành Châu phong kín môi cô, nếm thử một cách tỉ mỉ hương vị kem môi cô.
Càng nếm càng cảm thấy mê đắm, môi cô còn ngọt ngào hơn cả kem, vòng tay lớn ôm lấy eo cô, kéo cả cô sang nghiêng đùi , khi ăn bánh kem, đè cô xuống thưởng thức một món ngon khác .”
Tô Đào mềm nhũn trong lòng , má áp lên vai , bụng đói cồn cào từ lúc nào, vô cùng hối hận vì lúc nãy rõ ràng đói chịu nổi , còn cứ thích trêu chọc .
Lục Thành Châu ôm cô, bẻ một miếng bánh, đút cho cô: “Ngoan bảo, ăn một miếng .”
Tô Đào mở môi c.ắ.n một miếng nhỏ, nhai chậm rãi.
Lục Thành Châu ngay tại chỗ cô cắn, chút chê bai c.ắ.n một miếng lớn, miệng ngọt gắt như tưởng, ngược là vị chua chua ngọt ngọt.
Tô Đào biểu cảm của , đầy mong đợi: “Ngon ? Em đặc biệt cho đó, trong đó thêm sốt sơn tra, còn dùng sữa bột thế một phần đường, chắc quá ngọt gắt .“
Lục Thành Châu gật đầu, “Cảm ơn ngoan bảo.”
Ngon, đặc biệt ngon.
Là chiếc bánh kem ngon nhất từng ăn.
Phần bánh kem còn , Tô Đào ăn vài miếng, đều Lục Thành Châu xử lý hết.
Ăn xong bánh kem, hai ngoài rửa tay rửa mặt, về tiếp tục quấn quýt.
Lục Thành Châu ôm tiểu kiều kiều trong lòng nỡ buông , lúc thì hôn tay, lúc thì hôn má, hôn môi, khuôn mặt nhỏ nhắn tươi tắn diễm lệ của cô, lòng mềm nhũn , ngọt như ăn mật ong.
“À, đúng , Hành Chu…” Tô Đào định với chuyện của Thẩm Hành Chu, sắc mặt Lục Thành Châu lập tức trầm xuống, ghen tuông chịu nổi, cứng nhắc lên tiếng, “Em ly hôn với !”
Tô Đào nước mắt, thành tiếng.
Cô chính là giải thích với chuyện mà, lúc nãy hai cứ giằng co mãi, cô quên mất với .
“Ly hôn với ?” Lục Thành Châu bĩu mặt, mắt cũng đỏ lên.
Tô Đào bưng mặt véo hai cái: “Đồ ngốc, em với là giả kết hôn, căn bản đăng ký. Hôm tìm em, em định với đó, kết quả tự hậm hực bỏ .”
Nghe thấy là giả kết hôn, sắc mặt Lục Thành Châu rốt cuộc dịu vài phần, nhưng nghĩ đến: “Đã là giả kết hôn, còn sống chung?”
Tô Đào: “Tất nhiên là để diễn cho giống chứ, nếu xuất hiện ở khu gia thuộc, khác chắc chắn sẽ nghi ngờ mà, chúng em đều ngủ riêng phòng. Cũng trùng hợp thôi, một năm chỉ về ở ba , đúng thì gặp .”
Lục Thành Châu nỗi khí tức đọng trong lồng n.g.ự.c lập tức tan biến, vui mừng cuốn Tô Đào lòng, ôm chặt cô, cằm đặt lên hõm cổ cô, yêu chiều thôi hôn lên mặt cô từng cái một.
Dù chuẩn tâm lý cô từng kết hôn với Thẩm Hành Chu, nhưng khi cô là giả kết hôn, trong lòng vẫn thở phào một cái, chỉ cần nghĩ đến việc cô từng đàn ông khác chiếm hữu, tim thắt .
Ghen đến phát điên.
Chỉ độc chiếm bảo bối của , ai chạm .
“Còn một việc nữa.” Tô Đào nghĩ đến đây , chi bằng hết một cho xong.
“Việc gì?” Lục Thành Châu giọng khàn khàn.
Tô Đào: “Về cha đẻ của Tiểu Tinh Tinh… ?”
Việc là rào cản lớn nhất giữa hai .
Cũng là nguyên nhân chính khiến hai chia ly ba năm.
Lục Thành Châu đối mặt nhưng thể đối mặt, bởi vì yêu của từng với khác… Lục Thành Châu xung quanh tỏa khí trầm vô hình, yết hầu khó nhọc cựa quậy: “Ừ, em .”
Tô Đào: “Thực em cũng là ai, em khác cho uống thuốc, cũng khác cho uống thuốc, chúng em nên coi là giúp đỡ lẫn thôi, tối đó xong liền chia tay, đó em thai…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-mang-thai-bo-tron-thieu-gia-quan-doi-lanh-lung-do-mat-tim-kiem/chuong-120.html.]
Lục Thành Châu siết chặt đốt ngón tay, chân mày vô thức nhíu .
Trong đầu lóe lên hình ảnh gì đó, nhưng tốc độ quá nhanh, kịp nắm bắt.
Tô Đào cuối cùng cũng hết bí mật trong lòng , thấy Lục Thành Châu mặt mày căng cứng nhẫn nhịn, cô ngẩng đầu áp sát hôn lên chân mày đang nhíu chặt của , giọng dịu dàng dỗ dành: “Thôi, giận nữa nhé, em căn bản từng gặp đó, cũng cảm tình gì với . Dù khởi đầu của chúng là vì lời dối, nhưng trong quá trình đó, em thật sự thích …”
“Em chỉ thích thôi mà, đầu gặp , em cảm tình với , lúc đó mặc đồ bệnh nhân mà vẫn trai thế, lạnh lùng đó, em mê hoặc ngay lập tức, đúng là hình mẫu em thích nhỉ?…”
Tô Đào , lúc vài câu ngọt ngào, dỗ dành , thì với tính chiếm hữu của dành cho cô, trong lòng chắc khó chịu c.h.ế.t .
Quả nhiên, cô thích , khen , sắc mặt căng cứng của liền dịu , lông mày giãn , nhân lúc tâm trạng lên, Tô Đào vội vàng chuyển chủ đề.
Cô dụi mắt, ngáp một cái: “Buồn ngủ quá.”
“Em ngủ . Anh trông em.”
Tô Đào xuống, Lục Thành Châu cứ thế yên ở cuối giường, còn để chân cô đặt lên đùi , thỉnh thoảng liếc khuôn mặt đang ngủ của cô.
Nhìn thấy cô ở bên cạnh , trái tim trống rỗng ba năm của , từng chút một lấp đầy.
Chỉ cần cô ở đây là , những thứ khác đều quan trọng.
Chuyện qua thì cho qua .
Khi tàu đến ga, Tô Đào và Lục Thành Châu hội hợp với gia đình họ Hà.
Tiểu Tinh Tinh thấy Lục Thành Châu, đôi mắt to bỗng sáng rực, hai tay nhỏ vẫy vẫy hướng về phía dang , ngọt ngào gọi: “Bố ơi! Bố ơi!”
Vừa đáng yêu dễ thương.
Lục Thành Châu đưa tay bế cô bé , Tiểu Tinh Tinh nhân cơ hội ôm cổ buông, mặt nhỏ áp sát mặt một cách lưu luyến.
Hai khuôn mặt lớn nhỏ đặt cạnh , Hà mẫu bỗng cảm thấy: “Ủa, lông mày mắt của Tinh Tinh hình như còn giống Tiểu Lục nữa!”
Hà Mỹ Quyên cũng qua, so sánh tỉ mỉ: “ thật! Hình dáng môi và hình dáng tai cũng giống !”
Giống ?
Tô Đào liếc con gái và Lục Thành Châu, cô thấy chẳng giống chút nào?
Người đêm đó là Lục Thành Châu , thể nào.
Tuy nhiên, cô nhịn trong lòng lén lút hồi tưởng quá trình đêm đó, chiều cao và hình đàn ông đó hình như thật sự chút tương đồng với Lục Thành Châu.
Đặc biệt là mũi, cô chỉ nhớ mũi đặc biệt cao, mà mũi của Lục Thành Châu… cũng cao!
đời sẽ sự hiểu lầm trùng hợp đến ?
Tô Đào , cũng dám kỳ vọng.
Kỳ vọng càng cao, thất vọng sẽ càng lớn.
Truyện mới vừa ra lò của nhà Vân Vũ Miên Miên đây:
- Thập Niên 70: Mang Thai Bỏ Trốn, Thiếu Gia Quân Đội Lạnh Lùng Đỏ Mắt Tìm Kiếm
- Thập Niên 80: Sau Khi Con Gái Bị Tráo Đổi, Tôi Lại Cười !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Lục Thành Châu nghĩ như , dù trong ký ức việc quan hệ với bất kỳ ai, vô cùng xác định đó ở bệnh viện là đầu tiên gặp Tô Đào.
rốt cuộc mất trí nhớ.
Nhỡ bỏ lỡ chi tiết gì đó thì ?
Vì , hôm , gọi điện tìm Lâm Dương đến.
Bảo Lâm Dương tra chuyện đêm Tô Đào cho uống thuốc.