Thập Niên 70: Mặt Lạnh Quân Thiếu Bị Tiểu Kiều Thê Chinh Phục - Chương 207.
Cập nhật lúc: 2025-04-03 01:52:44
Lượt xem: 1,468
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khương Tri Tri chút kinh ngạc, ông lão đúng là bản lĩnh!
Ông chỉ thoáng qua mà nhận cô sốt tối qua.
Chu Tây Dã lên tiếng : “ , cô sốt tối qua, khi sốt còn chóng mặt, buồn nôn và ói.”
Kim Hoài Anh liếc Chu Tây Dã, sang Khương Tri Tri: “Ngồi xuống , xem cho cô.”
Khương Tri Tri xuống, đặt tay lên bàn, Kim Hoài Anh đặt ngón tay lên cổ tay cô: “Hôm qua cô ?”
“ leo núi, đó đến chùa Bích Vân.”
Kim Hoài Anh gì thêm, một lúc mới hỏi: “Có còn gặp ác mộng ?”
Khương Tri Tri cảm thấy kỳ diệu, liên tục gật đầu: “ , giống như bóng đè, nhưng chân thực.”
Kim Hoài Anh thu tay về: “Không vấn đề gì lớn, chỉ là bình thường suy nghĩ quá nhiều mà thôi. …”
Ông ngừng một chút sang Chu Tây Dã: “Hai định sinh con ?”
Chu Tây Dã hiểu hỏi như , nhưng vẫn phối hợp trả lời: “Không .”
Kim Hoài Anh gật đầu: “Vậy thì . Về nhà ăn uống đầy đủ, nghỉ ngơi cho , đừng nghĩ mấy chuyện linh tinh, thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng.”
Tống Đông còn hiểu rõ tình hình, bệnh xem xong ?
Khương Tri Tri , ông lão đơn giản chút nào: “Bác sĩ Kim, ông hỏi sinh con ? Là cơ thể vấn đề, thể mang thai ?”
Kim Hoài Anh Khương Tri Tri thật sâu: “Cô bé , cô đang nghĩ linh tinh gì ? Thể chất của cô , vấn đề gì . Được , gì thì về nhà ăn uống, ngủ nghỉ cho , những việc mà trẻ nên .”
Nói xong, ông dậy tiễn khách.
Tống Đông quy tắc của Kim Hoài Anh, liền cảm ơn dẫn Chu Tây Dã và Khương Tri Tri rời .
Lên xe , Tống Đông mới với hai : “Ông từng là giáo sư của trường y, là một bác sĩ giỏi. Chỉ là mấy năm , khui chuyện ông kết hôn với học trò của , thế là bới móc đủ kiểu. Giờ thì chẳng còn gì, chỉ ở trường quét sân thôi.”
Khương Tri Tri ngạc nhiên: “Chỉ mà cũng ?”
Tống Đông nhạt: “Ai mà quản chuyện chứ. mà giáo sư Kim thực sự giỏi, nếu ông thể trường giảng dạy, thì sinh viên y khoa như các em sẽ phúc lắm.”
Khương Tri Tri chợt nhớ đến vị bác sĩ lợi hại mà Cát Thanh Hoa từng nhắc đến, chẳng lẽ chính là bác sĩ Kim ?
Sau thời gian, cô cũng thể đến bái sư một chuyến.
Khi đến nhà Tống Đông, Hứa Minh Nguyệt nấu xong nước sốt thịt bằm, mùi hương ngào ngạt lan tỏa khắp hành lang, trong nhà cũng tràn ngập mùi thơm.
Hứa Minh Nguyệt thấy mấy cửa, liền chào: “Em đang nghĩ khi nào đến đấy, mau nhà , em nấu mì ngay đây.”
Mì là do Hứa Minh Nguyệt tự cán, còn xa xỉ cho thêm trứng gà, sợi mì màu vàng nhạt, đều tăm tắp.
Mùa đông rau xanh ngon, cô trụng cải thảo và cà rốt thái sợi, còn cắt thêm ít củ cải, nấu chút đậu nành.
Kết hợp với nước sốt thịt nâu đỏ, một bát mì trộn thơm lừng lò.
Tống Đông giúp con trai trộn mì : “Hai nhất định thử xem, tay nghề của vợ , từng ăn món mì nào ngon hơn thế .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-mat-lanh-quan-thieu-bi-tieu-kieu-the-chinh-phuc/chuong-207.html.]
Hứa Minh Nguyệt chút ngại ngùng: “Anh quá , sợ các em chê .”
Rồi cô với Khương Tri Tri: “Tri Tri, mau ăn , đơn vị phát phúc lợi cá, chị món cá om cay cũng ngon lắm, đến lúc đó đến thử nhé.”
Tống Đông húp mì : “Chỉ là cá thôi mà, đợi đến ngày nghỉ xếp hàng mua sớm một chút là , cần gì đợi đơn vị phát phúc lợi?”
Hứa Minh Nguyệt liếc Tống Đông một cái, nhưng vì mặt Khương Tri Tri và Chu Tây Dã nên gì thêm.
Khương Tri Tri Hứa Minh Nguyệt với vẻ thôi, hiểu rằng trong một gia đình, chắc chắn sẽ những khó khăn nọ. Cô nghĩ sẽ bàn bạc với Chu Tây Dã, đến thăm, mang thêm ít thịt cho họ.
Sau bữa ăn, Tống Đông đến đơn vị trực ca, tiện đường đưa Chu Tây Dã và Khương Tri Tri về .
Trên đường , Tống Đông nhịn mà : “Hai đừng nghĩ nhiều vì lời của vợ nhé. Cô chờ phúc lợi để ăn cá là cho đấy.”
“Hai hôm , đơn vị phát cá, mỗi chỉ một con. Lúc mang cá về, tình cờ gặp vợ của một đồng đội cũ, cô dẫn theo con nhỏ. Đồng đội của hy sinh, chỉ còn vợ con .”
“Đứa bé thấy cá thì mắt sáng rực, thấy , cũng tiện lắm, nên đưa con cá đó cho hai con họ. sáng hôm đó với Đồng Đồng rằng đơn vị phát cá, tối về sẽ cá ăn.”
“Kết quả, thằng bé mong ngóng cả ngày, đến tối thấy cá liền ầm lên. Chỉ vì chuyện nhỏ mà chị dâu giận mấy ngày liền.”
Khương Tri Tri rõ tình hình, tiện bình luận: “Đồng Đồng chắc chắn sẽ buồn , hôm mua cá về cho bé là mà.”
Tống Đông thở dài: “ cũng nghĩ , nhưng chị dâu em bảo rằng con cá đó là con cá , … thật sự hiểu nổi.”
Khương Tri Tri đoán phần nào. Phụ nữ vô duyên vô cớ mà tỏ thái độ như , chắc chắn là thấy gì đó, hoặc lẽ Tống Đông quá quan tâm đến đối phương?
Cô liếc Chu Tây Dã, nhưng gì, chỉ im lặng Tống Đông than thở. Dù mấy chuyện kiểu cũng sở trường của .
Tống Đông kể về cảnh đáng thương của hai con : “Tây Dã, thể nhớ, nhưng sự kiện của đồng đội từng lên báo. Cậu họ Đông, lúc hy sinh thì vợ còn đang mang thai, đứa bé đó bằng tuổi Đồng Đồng, hai con họ thực sự đáng thương.”
“Giờ cô đưa con về nhà ngoại ở, bố cô từng là cảnh sát kỳ cựu, hiện nghỉ hưu.”
Khương Tri Tri vẫn tiện đưa nhận xét. Người sống quan tâm đến gia đình của đồng đội hy sinh là điều nên . Nếu tư tưởng gì khác, đây là một câu chuyện . nếu , thì dễ kéo theo những tình tiết đầy kịch tính.
Chu Tây Dã im lặng hồi lâu mới chậm rãi lên tiếng: “Giúp đỡ cũng chừng mực.”
Tống Đông hiểu: “Chỉ là một con cá thôi, cần gì đến mức suy xét chừng mực? Nếu là gặp tình huống như , đưa cá cho họ ?”
Chu Tây Dã im lặng. Nếu là , cũng sẽ đưa.
Tống Đông thấy tìm đồng tình, tiếp tục than vãn: “Cậu xem, cũng thấy một con cá vấn đề gì đúng ? Vậy mà chị dâu cứ mãi buông chuyện , thật hết cách. Không , sáng mai mua một con cá về dỗ cô .”
Chu Tây Dã thực sự cảm thấy, xét riêng về con cá, thì Tống Đông gì sai cả.
Khương Tri Tri lén Chu Tây Dã mấy .
Khi xe dừng cổng khu nhà, hai xuống xe. Khương Tri Tri theo chiếc xe của Tống Đông chạy xa dần, mới sang hỏi Chu Tây Dã:
“Anh cũng nghĩ rằng chỉ là một con cá thôi đúng ?”
Chu Tây Dã gật đầu: “Lần chị thực sự quá , chỉ cần mua thêm một con cá là xong.”
Khương Tri Tri khì, đưa tay véo cánh tay Chu Tây Dã: “Quả nhiên là tư tưởng cổ hủ! Em thấy chuyện nên xử lý như thế — nên mang cá về nhà , hỏi con xem chia sẻ cá cho bạn nhỏ . Nếu bé đồng ý, thì để em dẫn bé tặng cá.
Hạt Dẻ Rang Đường
“Nếu bé , thì thể bàn bạc với em, sáng hôm mua một con cá khác mang đến cho họ.”
“Đây là sự tôn trọng lẫn giữa vợ chồng và giữa bố với con cái. Hiểu ?”