Thập Niên 70: Mặt Lạnh Quân Thiếu Bị Tiểu Kiều Thê Chinh Phục - Chương 210.

Cập nhật lúc: 2025-04-03 01:53:36
Lượt xem: 1,403

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Tiểu Xuyên giận dữ hét lên, nhưng khi chạm ánh mắt lạnh lùng của Chu Tây Dã, đột nhiên im bặt.

Trong thâm tâm, kính trọng sợ hãi trai . Trước đây còn cả sự ngưỡng mộ và tự hào, nhưng từ khi trai cưới Khương Tri Tri, Chu Tiểu Xuyên cảm thấy trai đổi.

Anh còn là trai trầm và thông minh ngày nữa, thậm chí còn Khương Tri Tri xoay vòng như trò đùa.

Chu Tây Dã gì, chỉ trầm mặc chằm chằm Chu Tiểu Xuyên suốt một phút, đó mới chậm rãi mở miệng: “Nếu em cứ ngoan cố chịu hiểu, phân biệt đúng sai, sẽ ngày em .”

Nói xong, xoay bước khỏi phòng bệnh.

Phương Hoa cũng tức giận, chỉ tay Chu Tiểu Xuyên: “Con thể bớt ngu ngốc một chút ? Anh trai con như chẳng cho con ? Tri Tri bây giờ là chị dâu của con, hại con thì con bé lợi gì? Nếu con còn như thế nữa, cũng mặc kệ em luôn!”

Chu Tiểu Xuyên lúc nãy chút sợ phản ứng của Chu Tây Dã, nhưng khi rời , những lời khi thấy khó chịu trong lòng.

Đối mặt với lời trách móc của Phương Hoa, lập tức bùng nổ: “Con mà, sớm lo cho con nữa! Chẳng đây cũng đồng ý trai cưới Khương Tri Tri ? Mẹ cho uống bùa mê thuốc lú gì ?”

“Còn nữa, đây thấy Biên Tiêu Tiêu ? Mẹ còn trong đại viện cô gái nào cũng , chỉ thích Khương Tri Tri!”

Phương Hoa tức đến mức giơ tay đánh : “Câm miệng! Con tiếp xúc với mới tính cách . Trước đây hiểu lầm Tri Tri, nhưng một thời gian, phát hiện con bé là một cô gái . Còn chuyện nhà họ Biên, chẳng lẽ con ?”

Chu Tiểu Xuyên thất vọng, hóa ngay cả cũng Khương Tri Tri mua chuộc .

Phương Hoa thấy Chu Tiểu Xuyên bây giờ cứng đầu như một khúc gỗ, thế nào cũng chịu hiểu, tức giận ném một câu: “Con tự suy nghĩ cho kỹ , đừng để đến lúc bố con về dạy dỗ con!”

Nói xong, bà bỏ ngoài, để Chu Tiểu Xuyên tức giận đá mạnh cái chậu sàn.

Phương Hoa , thấy Chu Tây Dã đang đợi ở ngoài phòng cấp cứu, liền bước đến thở dài: “Tiểu Xuyên từ nhỏ ngốc nghếch, con đừng chấp nó gì.”

Chu Tây Dã nhíu mày: “Lúc nhỏ nó cũng ngoan ngoãn mà, mấy năm gần đây thành thế ? Có giao du với bạn bè ?”

Phương Hoa lắc đầu: “Toàn là mấy đứa trẻ trong đại viện. Tính nó đơn giản, dễ lợi dụng. Trước đây Tôn Hiểu Nguyệt lợi dụng, cộng thêm nó hợp với Viên Triêu, Tư Mân, mà Tri Tri nhất với bọn họ, thế nên nó cũng ghét lây Tri Tri.”

Chu Tây Dã im lặng một lúc : “Nếu cứ tiếp tục thế , nhất định sẽ xảy chuyện lớn.”

Phương Hoa cũng lo lắng: “ dạy thế nào đây? Bình thường vẫn nhắc nhở nó, bố nó cũng ít đánh đòn, nhưng vẫn đổi ? Trước đây nó cũng ngang bướng, nhưng ít còn một chút, thì…”

“Con cũng đừng để ý đến lời nó . Về nhà cũng đừng kể với Tri Tri, kẻo con bé suy nghĩ nhiều.”

Chu Tây Dã vốn cũng định với Khương Tri Tri, chỉ là chút bất ngờ với sự đổi của Chu Tiểu Xuyên: “Trước hết cứ về nghỉ ngơi , sáng mai con sẽ cùng đến bệnh viện.”

Phương Hoa theo Chu Tây Dã ngoài: “Mai tự cũng , cùng Tiểu Xuyên kiểm tra. Mẹ cứ cảm thấy chuyện giống dị ứng.”

Khương Tri Tri trong phòng khách sách chờ họ. Thấy chỉ Chu Tây Dã và Phương Hoa trở về, cô liền hỏi: “Tiểu Xuyên ? Sao về?”

Lúc nãy cô phân tích bằng chút kiến thức y học hạn chế của , cảm thấy Chu Tiểu Xuyên giống trúng độc hơn là dị ứng. Vì nếu là dị ứng nghiêm trọng như , thì những chỗ khác cơ thể thể nào bình thường.

Phương Hoa trông vẻ mệt mỏi: “Tiểu Xuyên nhập viện . Cũng rõ nguyên nhân là gì, sợ thể lây nhiễm nên bảo nó ở kiểm tra.”

Hạt Dẻ Rang Đường

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-mat-lanh-quan-thieu-bi-tieu-kieu-the-chinh-phuc/chuong-210.html.]

Khương Tri Tri thấy sắc mặt Phương Hoa , cũng hỏi thêm: “Mẹ, mau nghỉ ngơi , mai còn đến bệnh viện nữa.”

Sau khi Phương Hoa lên lầu, Khương Tri Tri mới nhỏ giọng hỏi Chu Tây Dã: “Chu Tiểu Xuyên trúng độc ? Dị ứng thể nghiêm trọng như .”

Chu Tây Dã nhớ phản ứng của Chu Tiểu Xuyên, cảm thấy đau đầu: “Chắc là trúng độc, nhưng nó chịu thừa nhận tiếp xúc với thứ gì lạ, nên bây giờ trúng độc khi nào và bằng cách nào.”

Khương Tri Tri khoanh tay một vòng trong phòng: “Cậu ngày nào cũng ở cùng Vương Tiểu Lục, Vương Tiểu Lục , mà gặp chuyện? Như bình thường lắm, đúng ? Trong tập tài liệu , tờ giấy đó, Tống Đông vấn đề gì ?”

Chu Tây Dã gật đầu: “Đã xét nghiệm , chỉ vài dấu vân tay, phát hiện điều gì bất thường.”

Vậy còn cái túi hồ sơ xé rách và lấy ? Chẳng lẽ là đó vấn đề?

Ý nghĩ lóe lên trong đầu Khương Tri Tri, nhưng cô cảm thấy khả năng. Thời gian qua lâu như , chất độc thể phát tác chậm đến thế ?

Chu Tây Dã xoa nhẹ má cô: “Đừng nghĩ nhiều nữa, chờ kết quả xét nghiệm ngày mai tính.”

Khương Tri Tri nhiệt tình đề nghị: “Hay là mai em xin nghỉ, cùng ?”

Chu Tây Dã nghĩ đến thái độ của Chu Tiểu Xuyên, sợ rằng nếu Khương Tri Tri đến bệnh viện, buông lời khó , liền kiên quyết từ chối: “Không cần , trưa nghỉ thì sẽ qua đó.”

Khương Tri Tri vài giây hỏi: “Chu Tiểu Xuyên gặp em đúng ?”

Cô cảm thấy khó hiểu, từ kiếp của nguyên chủ đến cô bây giờ, thái độ thù địch của Chu Tiểu Xuyên đối với cô thật sự kỳ lạ. Cứ như thể chỉ cần cô đó, gì, thậm chí chỉ cần thở thôi cũng là một tội .

Nếu nhà họ Chu, cô vốn dĩ chẳng thèm quan tâm.

Chu Tây Dã cũng giấu giếm: “Đầu óc nó vấn đề, em cần để ý.”

Khương Tri Tri bật : “Yên tâm, em chấp nhặt với . , em bái sư.”

Chu Tây Dã thoáng sửng sốt: “Bác sĩ Kim?”

Khương Tri Tri liên tục gật đầu: “Anh thấy bác sĩ Kim trông quen ? Trước đây chúng gặp ông .”

Chu Tây Dã trí nhớ , suy nghĩ một chút liền nhớ : “Là ông lão bắt ở ga tàu vì trộm sách?”

Khương Tri Tri hì hì: “ đúng! Chính là ông ! Ông giỏi như , em bái ông sư phụ, thấy ?”

Chu Tây Dã thấy cũng hợp lý, nhưng vẫn nhắc nhở: “Có điều, tính cách bác sĩ Kim kỳ quái, e rằng dễ thuyết phục.”

Khương Tri Tri ôm mặt lắc lư: “Chẳng luôn em thông minh đáng yêu, khó để khác thích ? Em tin thể thuyết phục ông ! Một ngày thì hai ngày, em nhất định sẽ cho ông thấy thành ý của .”

Chu Tây Dã tin rằng cô thể . Một khi Khương Tri Tri quyết tâm gì, cô luôn một sự kiên trì dễ đánh bại.

Sáng hôm , Phương Hoa dậy sớm bữa sáng, đó vội vã mang theo một phần cơm đến bệnh viện. Dù đang giận Chu Tiểu Xuyên, nhưng bà vẫn thể bỏ mặc .

Đến bệnh viện, bà thấy Vương Tiểu Lục đang trong phòng bệnh, gọt táo cho Chu Tiểu Xuyên, mang đến bánh bao thịt và trứng gà.

Hai , trông vẻ vui vẻ.

Phương Hoa cau mày bước : “Còn kiểm tra xong mà ăn uống ? Đã hỏi bác sĩ ? Có ăn ?”

Loading...