Thập Niên 70: Mặt Lạnh Quân Thiếu Bị Tiểu Kiều Thê Chinh Phục - Chương 254.

Cập nhật lúc: 2025-04-11 11:18:01
Lượt xem: 1,422

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc đầu, Chu Thừa Chí còn thấy ghê tởm, nhưng đó là sổ ghi chép học tập của Khương Tri Tri, ông cũng cuống lên.

Gần đây, sự tiến bộ của Khương Tri Tri, dáng vẻ chăm chỉ của cô, ông đều thấy cả. Bây giờ hỏng sổ ghi chép học tập của cô, Khương Tri Tri tức giận , chỉ riêng Phương Hoa về cũng thể khiến ông nổ tung.

Vừa kêu lên “ai da”, ông vội vàng tìm giấy để lau.

Chu Tây Dã lạnh lùng bên cạnh : “Bố cảm thấy lau sạch thì Tri Tri sẽ thấy ghê nữa ?”

Chu Thừa Chí sốt ruột đến mức xua tay liên tục: “Con im miệng ! Bố nghĩ cách . Được , bố thư phòng chép một bản.”

Lý Hoa Lâm chút hiểu: “Chu đại ca, tờ giấy đó quan trọng lắm ?”

Chu Thừa Chí nghiêm túc : “Đây là sổ ghi chép học tập của con dâu , dùng để thi cử. Nếu hỏng , con bé thi kiểu gì?”

Lý Hoa Lâm sững một chút: “Vợ của Tây Dã ? Sao còn học nữa? Con gái nhiều sách gì?”

Lời khiến Chu Thừa Chí khó chịu: “Nó là con gái thì ? Nó thích học là chuyện , hơn nữa còn bác sĩ, thể cứu chữa cho bao nhiêu đấy.”

Lý Hoa Lâm Chu Tây Dã một bên mặt mày đen kịt, dáng vẻ sốt sắng của Chu Thừa Chí, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Một con dâu mà các sợ đến mức , chẳng lẽ để phụ nữ lên đầu ?”

Chu Thừa Chí đầu tiên cảm thấy phản cảm. Vì ông thô kệch nên càng đặc biệt tôn trọng những ai ham học. Ông thể nhẫn nhịn nhiều chuyện, nhưng riêng việc tôn trọng chuyện học hành thì thể chấp nhận.

Chu Thừa Chí mặt trầm xuống: “Hoa Tử, mấy cứ , chép sổ ghi chép .”

Chưa xong, hai đứa nhỏ nhất đột nhiên ré lên, mỗi đứa ôm chặt một chân Chu Phượng Hỉ, kêu đói, đòi ăn.

Chu Thừa Chí vốn phiền lòng, tiếng đau cả thái dương. Ông đồng hồ : “Thật xin , quên mất nấu cơm. Tây Dã, con chút đồ ăn cho chú dì .”

Chu Tây Dã động đậy: “Con đón Tri Tri tan học, tối nay bọn con đến thăm , về nhà .”

Chu Thừa Chí sững : “Ý con là gì? Con và Tri Tri tối nay về? Hai đứa ở ?”

Chu Tây Dã nghiêm túc : “Ở nhà bác cả, đồ trong phòng con dọn xong hết , phép nữa.”

Nói xong, ai, trực tiếp ngoài.

Chu Thừa Chí gọi với mấy tiếng, thấy con trai chẳng buồn ngoảnh , mấy trong phòng, bỗng cảm thấy đau đầu: “Thế , gọi điện bảo lính cảnh vệ mang đồ ăn qua, cứ ăn , chép ghi chép .”

Lý Hoa Lâm do dự: “Chu đại ca, thấy Tây Dã vẻ hoan nghênh chúng lắm. Nó còn về nhà ở nữa? Mà , chị dâu ở nhà ?”

Chu Thừa Chí bực . Trước đây mỗi khi gia đình họ đến chơi, Phương Hoa đều chuẩn đồ ăn thức uống chu đáo, ăn uống trò chuyện, lắm chuyện thế .

“Chị dâu về nhà đẻ việc, Tây Dã và vợ nó ở bên đó, mai học cho tiện. Mấy đừng nghĩ nhiều, cứ yên tâm ở .”

Nói xong, Chu Thừa Chí gọi điện cho cảnh vệ, bảo đến nhà ăn lấy phần cơm cho mười .

Đợi cảnh vệ mang cơm đến, Chu Thừa Chí sắp xếp cho ăn trong phòng ăn, còn thì vội vàng thư phòng để chép sổ ghi chép.

Nhà họ Lý thấy Chu Thừa Chí thư phòng, do dự một chút bắt đầu ăn cơm.

Bánh bao trắng, một nồi thịt lợn hầm cải thảo với miến, thêm một bát cháo loãng.

Mấy gần như ăn sạch, canh rau vương vãi khắp nơi, ba đứa nhỏ cũng tranh ăn, cả bàn ăn bừa bộn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-mat-lanh-quan-thieu-bi-tieu-kieu-the-chinh-phuc/chuong-254.html.]

Lưu Ngọc Nga ăn no, xoa bụng nhỏ giọng hỏi chồng là Lý Hoa Lâm: “Anh , em cảm thấy đến đây, hình như Chu đại ca hoan nghênh chúng lắm. Chúng nên ở nữa ?”

Lý Hoa Lâm móc thuốc lào châm lửa, rít vài , nheo mắt tính toán: “Tất nhiên là . Chúng mà về, nhà sẽ tốn bao nhiêu lương thực? Hơn nữa, cứ ở đây , đến lúc về cũng sắp Tết , bọn họ chắc chắn ngại để chúng tay .”

“Chỉ cần lấy đại vài thứ, cũng đủ cho cả nhà ăn Tết ngon lành.”

“Hai thằng em trong nhà cũng đến tuổi cưới vợ , chuyện cần tốn tiền, đến lúc đó cũng để họ nghĩ cách giúp đỡ.”

Lưu Ngọc Nga chút do dự: “Em thấy bọn họ vui, sắc mặt Chu đại ca lúc nãy xem, khi nào họ mặc kệ chúng ?”

Lý Hoa Lâm cũng chắc, rít thêm vài thuốc: “Không , nếu Chu Thừa Chí lo cho chúng , chúng sẽ tố cáo là kẻ vong ân bội nghĩa. Năm đó nếu , ngày hôm nay ?”

Lưu Ngọc Nga xong, lập tức gật đầu: “, chúng cứ ở đây, ai nấu cơm thì tự nấu!”

Chu Thừa Chí từ thư phòng bước , thấy phòng khách khói thuốc mù mịt, sặc đến nỗi suýt ho.

Ông nhịn ho, tới bàn ăn bừa bộn, canh rau đổ tung tóe, miến rơi đầy đất.

Chuyện như thế , nay Phương Hoa từng để xảy .

điều khiến ông ngờ nhất là—một miếng cơm cũng chừa cho ông !

Khương Tri Tri bất ngờ khi thấy Chu Tây Dã đợi cổng trường, cô ngạc nhiên kêu lên vui vẻ chạy tới: “Sao đến đây?”

Chu Tây Dã đón lấy xe đạp, tiện tay chỉnh khăn quàng cổ cho cô: “Tối nay chúng đến nhà bác cả ăn cơm, tiện thể thăm .”

Khương Tri Tri chút bất ngờ, trưa nay Chu Tây Dã hề nhắc đến chuyện .

Cô nhanh trí suy nghĩ một lúc xe: “Có gia đình ân nhân cứu mạng của bố đến ?”

Chu Tây Dã gật đầu: “Ừ, họ tới trưa nay.”

Khương Tri Tri tựa lưng đoán tiếp: “Họ phòng lục lọi đồ ?”

Chu Tây Dã ngạc nhiên: “Em giận ?”

Khương Tri Tri bật : “Anh tức giận , em cần giận nữa. Dù em họ lục lọi đến mức nào, nhưng thể tức đến mức về nhà, chắc chắn là nghiêm trọng.”

“Nếu em tận mắt thấy, chắc chắn em cũng sẽ nổi giận.”

Nói cô vỗ nhẹ lưng : “Không , chỉ cần đụng sổ ghi chép và sách của em là .”

Chu Tây Dã mấp máy môi, nhưng nghĩ , vẫn . Nếu , sợ rằng Khương Tri Tri sẽ tức đến mức về tìm họ tính sổ ngay lập tức. Anh đổi chủ đề: “Lát nữa đường tới nhà bác cả, mua một con gà , chỉ là giờ còn .”

Hai đến nơi thì gà giới hạn bán hết, đành tay đến nhà bác cả của Chu Tây Dã.

Nhà bác cả ở một khu tứ hợp viện nhỏ phía bắc thành phố, ba em trai của Phương Hoa đều sống chung ở đó.

Khi Chu Tây Dã và Khương Tri Tri bước sân, Phương Hoa đang hai đứa cháu trai của bác cả chơi vòng sắt.

Vừa thấy hai vợ chồng trẻ đến, phản ứng đầu tiên của Phương Hoa là: “Mấy đó đến ?”

Chu Tây Dã gật đầu: “Vâng, đến .”

Hạt Dẻ Rang Đường

Phương Hoa nheo mắt sắc mặt con trai, Khương Tri Tri đang híp mắt, bất ngờ tháo tạp dề : “Họ bắt nạt hai đứa ? Đi, về xử lý cái lão già !”

Loading...