Thập Niên 70: Mặt Lạnh Quân Thiếu Bị Tiểu Kiều Thê Chinh Phục - Chương 271.

Cập nhật lúc: 2025-04-15 04:03:00
Lượt xem: 1,374

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Về đến nhà, Khương Tri Tri sắc thuốc Đông y bắt đầu châm cứu cho Phương Hoa.

Lần phức tạp hơn, cô thực hiện châm cứu đầu.

Khương Tri Tri đủ tự tin để vì hai ngày , khi học tập, Kim Hoài Anh đích mẫu cho cô thử nghiệm chính đầu .

Ông còn khen cô gan nhưng tỉ mỉ, kỹ thuật châm kim định, xác định huyệt đạo chính xác.

Đây chính là thiên phú.

Chu Tây Dã ghế sô pha, Khương Tri Tri với gương mặt nghiêm túc đang châm cứu đỉnh đầu Phương Hoa, còn nhẹ nhàng xoay kim bạc.

Anh vô thức siết c.h.ặ.t t.a.y vịn ghế, gân xanh mu bàn tay cũng nổi lên nhưng dám lên tiếng phiền.

Trong lòng đầy kinh ngạc. Mới chỉ hai mươi ngày gặp, mà Khương Tri Tri dám châm cứu đầu ?

Trước đây, cô chỉ dám châm tay chân, còn tránh các huyệt quan trọng.

Cuối cùng, thấy đỉnh đầu Phương Hoa cắm đầy kim bạc mà bà vẫn bình tĩnh trò chuyện với Khương Tri Tri, trái tim treo lơ lửng của mới dần hạ xuống.

Khương Tri Tri xoay kim cuối, mỉm Phương Hoa:

“Mẹ, thấy dễ chịu hơn chút nào ? Một lát nữa sẽ còn thoải mái hơn. Phương pháp giúp tai thính, mắt sáng, đầu óc cực kỳ minh mẫn.”

Nói xong, cô sang Chu Tây Dã:

“Tối nay, em cũng thử cho nhé. Bây giờ em lợi hại lắm !”

Chu Tây Dã vẻ mặt chút kiêu ngạo của cô, mỉm gật đầu:

“Nhìn , em tiến bộ nhanh.”

Khương Tri Tri thở dài:

“Thầy Kim vẫn thấy tiến độ của em còn chậm. Em cố gắng hơn nữa. Ngày mai thi xong là nghỉ , qua Tết là đại học luôn.”

“Kỳ thi quan trọng, quyết định đỗ đại học . Anh xem, Tôn Hiểu Nguyệt thể thi đỗ ?”

Chu Tây Dã hiểu đột nhiên nhắc đến Tôn Hiểu Nguyệt nhưng vẫn thành thật đáp:

“Không rõ, nhưng nếu dựa năng lực của cô thì chắc chắn thể.”

Khương Tri Tri gật đầu mạnh mẽ:

! Em học chung với cô . Bố em chuyển về , dạo ngày nào học về em cũng đụng mặt cô .”

May là, gần đây Tôn Hiểu Nguyệt yên phận, gây sự với cô.

Phương Hoa cũng nhịn mà lên tiếng:

“Họ ở tận trong cùng. Ban đầu định sang xem thử, nhưng nghĩ, đợi con về chúng cùng .”

Trên đầu Phương Hoa đang cắm kim nên khi chuyện cũng dám cử động quá mạnh.

Chu Tây Dã gật đầu:

“Được, đợi Tri Tri thi xong, chúng thăm họ.”

Đang trò chuyện thì Chu Tiểu Xuyên như mới thấy giọng của Chu Tây Dã, liền từ lầu bước xuống, khách sáo chào hỏi:

“Anh, về …”

Chu Tây Dã liếc một cái, gật đầu nhưng gì.

Chu Tiểu Xuyên yên một lúc, tiếp tục lên tiếng:

“Anh, ngày mai em sẽ Tân Tỉnh. Chiều nay em đến văn phòng của bố lấy thư giới thiệu.”

Chu Tây Dã chút bất ngờ:

“Ngày mai ? Em đến của Tân Tỉnh?”

Chu Tiểu Xuyên mím môi:

“Y Châu.”

Chu Tây Dã nhíu mày, ngón tay gõ nhịp theo quy luật tay vịn ghế sô pha, đó chằm chằm Chu Tiểu Xuyên:

“Em từ đây đến Tân Tỉnh mất bao lâu ? Từ tỉnh lị đến Y Châu còn bao xa nữa ?”

“Còn nữa, mùa đông, núi Tam Đài phong tỏa , tuyết lớn chặn đường, em định ?”

Chu Tiểu Xuyên rõ ràng điều , Chu Tây Dã:

“Chỉ cần xe, chắc chắn sẽ đến .”

Chu Tây Dã lạnh mặt:

“Tuyết lớn phong tỏa đường! Em điều đó nghĩa là gì ? Làm xe nào thể qua? Rốt cuộc em định ?”

Chu Tiểu Xuyên dám thẳng mắt Chu Tây Dã, trong lòng hoảng loạn đến mức gì:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-mat-lanh-quan-thieu-bi-tieu-kieu-the-chinh-phuc/chuong-271.html.]

“Anh… là bố đồng ý , em chỉ sớm một chút thôi…”

Chu Tây Dã với ánh mắt nghiêm nghị:

“Tuyết lớn phong tỏa đường, em ? Em hiểu gì ?”

Chu Tiểu Xuyên im lặng một lúc lâu, nhỏ giọng lẩm bẩm:

“Em tìm bố xin giấy giới thiệu, bố cũng gì mà…”

Chu Tây Dã giơ tay:

“Đưa giấy giới thiệu đây, tìm bố ngay bây giờ.”

Chu Tiểu Xuyên sững sờ, ngờ chỉ thuận miệng mà Chu Tây Dã kiên quyết ngăn cản:

“Giấy , bố sẽ tìm sắp xếp cho em…”

Chu Tây Dã vẫn giơ tay, ánh mắt dán chặt :

“Đưa đây.”

Chu Tiểu Xuyên còn cách nào khác, đành lên lầu lấy giấy giới thiệu.

Khương Tri Tri chút ngạc nhiên phản ứng của Chu Tây Dã, Phương Hoa vẻ như nhiều, cô vội vàng rút kim bạc, thu dọn Phương Hoa nôn nóng hỏi Chu Tây Dã:

“Sao thế?”

Chu Tây Dã khẽ , trấn an bà:

“Không , chỉ là vấn đề khí hậu bên đó. Đến mùa đông, thời tiết cực kỳ khắc nghiệt, Tiểu Xuyên qua đó lúc , e rằng thể định .”

Phương Hoa nhíu mày:

… chỉ cần nơi tiếp nhận thì vẫn ? Nó sẽ ăn ở và học tập cùng với những khác mà.”

Chu Tây Dã lắc đầu:

“Không đơn giản như , tình hình bên đó đặc biệt. Con gặp bố một chuyến, tối nay đừng nấu cơm, lát nữa con về, cả nhà ăn ở nhà ăn.”

Anh chắc thể về kịp để nấu ăn, cũng Khương Tri Tri vì thế mà tốn thời gian học tập, càng nỡ để Phương Hoa đang bệnh bếp.

Khương Tri Tri lập tức gật đầu:

“Được, cứ lo việc của , em và ở nhà đợi .”

Sau khi Chu Tây Dã rời , Phương Hoa vẫn thể hiểu :

“Nếu bây giờ thích hợp để , chẳng lẽ Chu Thừa Chí ? Ông định hại Tiểu Xuyên đấy chứ?”

Khương Tri Tri lập tức ngắt lời:

“Mẹ, đừng suy nghĩ lung tung, con thấy đến mức hại Tiểu Xuyên . Có lẽ là dạo bố bận quá, thời gian cân nhắc.”

Cô đoán rằng Chu Thừa Chí chẳng hề để ý đến vấn đề , chỉ chiều theo ý Chu Tiểu Xuyên để Phương Hoa tức giận, như bà sẽ đề cập đến chuyện ly hôn nữa.

Chu Thừa Chí khá bất ngờ khi con trai đột nhiên xuất hiện trong văn phòng, ông ngoài hạ giọng hỏi:

Hạt Dẻ Rang Đường

“Mẹ con bảo con đến ?”

Chu Tây Dã vòng vo:

“Mẹ con ly hôn với bố, bố lý do chứ?”

Nhắc đến chuyện , Chu Thừa Chí lập tức nổi giận, đập bàn, nhưng sợ ngoài thấy nên đè thấp giọng:

“Lý do gì? Chỉ là chuyện nhỏ nhặt, con cứ cố chấp buông, bố cũng nhận sai .”

“Cứ nhất quyết đòi ly hôn, bố thấy bà đúng là sung sướng quen !”

Chu Tây Dã im lặng ông xong, chậm rãi mở miệng:

“Sung sướng? Ý bố là cơm ăn chỗ ngủ ?”

Chu Thừa Chí trừng mắt :

“Ý con là gì? Con cũng cho rằng con nên ly hôn với bố ? Lương tháng của bố, khẩu phần ăn của bố, đều đưa hết cho con quản. Việc nhà cũng do con quyết định. Còn gì nữa? Con xem nhà nào sống như ?”

“Già mà còn bày đặt kiểu cách, chỉ vì chuyện nhỏ mà đòi ly hôn. Con đừng hùa theo con loạn!”

“Bao nhiêu tuổi còn đòi ly hôn, sợ mất mặt ?”

Càng càng cảm thấy bản cũng thật ấm ức:

“Chẳng qua là cho nhà Lý Hoa Lâm đến thôi, để họ tới nữa là chứ gì? Suốt ngày đòi ly hôn, nếu bà còn loạn nữa, bố thật sự ly hôn đấy!”

Chu Tây Dã ông một cái:

“Thật sự ly hôn? Bố dám ?”

Chu Thừa Chí kích động, đập bàn mạnh hơn, chẳng còn sợ khác thấy nữa:

“Ly thì ly! Bố còn sợ bà chắc?”

Loading...