Thập Niên 70: Mặt Lạnh Quân Thiếu Bị Tiểu Kiều Thê Chinh Phục - Chương 301.

Cập nhật lúc: 2025-05-04 09:45:04
Lượt xem: 1,259

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Tri Tri ngạc nhiên ngẩng đầu cửa, ngờ là Chu Tây Dã!

bất ngờ, nhưng nhớ đến cảnh tượng thấy phố đó, liền cố tình chậm rãi một chút, ôm cặp sách, lề mề ngoài.

Chu Tây Dã cũng vội, bên cửa, ánh mắt trầm tĩnh nhưng dịu dàng cô. Hôm nay, Khương Tri Tri vẻ giận dỗi, giống như khi – mỗi đến đón, cô đều vui vẻ lao lòng như một chú chim nhỏ.

Ánh mắt lướt qua một chút, thấy Tưởng Đông Hoa đang chếch phía Khương Tri Tri, nhưng nhanh chóng dời , tập trung trở cô.

Thấy Khương Tri Tri cứ chậm rì rì bước tới, Chu Tây Dã đưa tay đón lấy cặp sách của cô, cố gắng kiềm chế mong xoa đầu cô:

“Sao ?”

Khương Tri Tri kiêu ngạo hừ một tiếng thẳng ngoài.

Chu Tây Dã xách cặp sách, vội đuổi theo. Cuối cùng cũng nhịn mà đưa tay chạm b.í.m tóc nhỏ của cô:

“Giận ? Ai chọc em thế?”

Khương Tri Tri liếc một cái:

“Còn ai đây nữa? Anh quên ?”

Chu Tây Dã thoáng bối rối:

“Anh gì chứ? Gần đây …”

Chợt nghĩ điều gì đó, bật nhẹ:

“Em thấy ? Chỉ là đồng đội thôi, nhiệm vụ đột xuất nên điều .”

Khương Tri Tri cũng đoán là , nhưng vẫn hừ lạnh:

hai gần quá…”

Chu Tây Dã ngẩn , gần ? Với , đó là cách bình thường. thấy cô giận, vẫn ngoan ngoãn gật đầu:

“Được , sẽ chú ý.”

Khương Tri Tri vui lên một chút:

“Sao đột nhiên hôm nay về ?”

“Hôm nay nghỉ nửa ngày, sáng mai trở đơn vị, đó sẽ Hải Nam huấn luyện ba tháng.”

Tri Tri sững :

“Ba tháng? Lâu thế ?”

Cô cũng hiểu, huấn luyện ở biển sẽ còn vất vả và gian khổ hơn.

Hai ngoài…

Tưởng Đông Hoa lặng lẽ theo bóng lưng họ. Không thể thừa nhận, hai trông xứng đôi! Đặc biệt là ánh mắt của Chu Tây Dã khi Khương Tri Tri, trong đó chứa bất kỳ ai khác.

Tôn Hiểu Nguyệt rằng Khương Tri Tri một cuộc hôn nhân bất hạnh, rằng Chu Tây Dã mất sớm, để cô thành quả phụ, đó cô mới quan hệ mờ ám với ?

Vậy thì… khi nào Chu Tây Dã c.h.ế.t ?

Trên đường về nhà, Chu Tây Dã mới hỏi Khương Tri Tri:

“Anh thấy Tưởng Đông Hoa ở lớp em. Cậu là sinh viên mới đề cử năm nay ?”

Nhắc đến chuyện , Tri Tri lập tức nhiều điều để :

! Em cũng chẳng hiểu trở thành sinh viên mới năm nay nữa. Nghe là nhờ công cứu ở Cam Bắc. Cụ thể thế nào thì rõ. Vừa mới tiễn Tôn Hiểu Nguyệt đáng ghét , đến phiên Tưởng Đông Hoa.”

Chu Tây Dã trầm mặc một chút:

“Em cứ mặc kệ , tập trung học hành là . Nếu chuyện gì, thể tìm Triệu Hải Dương hoặc Tống Đông.”

Khương Tri Tri tươi:

“Yên tâm , dạo bố cũng ở nhà, tìm bố chẳng càng hơn ?”

Chu Tây Dã bật :

“Anh chỉ sợ em ngại thôi.”

Khương Tri Tri hớn hở:

“Sao mà ngại chứ! Có quyền mà dùng thì phí lắm.”

Chu Tây Dã bất ngờ trở về, Phương Hoa cũng ngạc nhiên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-mat-lanh-quan-thieu-bi-tieu-kieu-the-chinh-phuc/chuong-301.html.]

“Sao tự dưng về? Không xảy chuyện gì đấy chứ?”

Chu Tây Dã kiên nhẫn giải thích một lượt. Nghe sắp huấn luyện ở biển, Phương Hoa xót xa:

“Ba tháng … Huấn luyện ở biển khổ, con…”

Bà định quá vất vả , thể . nhớ đến tính cách của Chu Tây Dã, bà cứng rắn đổi giọng:

“Vậy con chú ý giữ gìn sức khỏe. Khí hậu bên đó ẩm thấp, muỗi độc nữa, nhớ cẩn thận.”

Chu Thừa Ngọc ở bên cạnh :

“Chị dâu, chị cứ lo những chuyện . Cái huấn luyện thiếu điều rơi cả da cả thịt, còn đáng sợ hơn muỗi cắn vài phát. Hơn nữa, nắng biển gay gắt, mới từ nước lên là da cháy rộp ngay.”

Nghe , Phương Hoa càng xót xa:

“Vậy… bên đó đồ ăn ?”

Chu Tây Dã bật :

“Mẹ, đơn vị bọn con khác với quân đội bình thường, chế độ ăn uống là thông tin bảo mật, cứ yên tâm, vấn đề gì . Mẹ ở nhà giữ gìn sức khỏe, đừng giận bố nữa.”

Chu Thừa Chí từ bên ngoài về, đúng lúc thấy câu :

“Con đang bừa cái gì đấy? Gần đây bố chọc giận con , là bà giờ ưa bố nữa.”

Phương Hoa liếc Chu Thừa Chí, lên tiếng. Dường như khi trải qua sống chết, những chuyện đây cũng còn khiến bà tức giận như nữa.

Chu Thừa Chí vẻ Chu Tây Dã về, liền đưa một túi xương bò cho Chu Thừa Ngọc:

“Cái đem hầm canh, bỏ thêm thiên ma , nấu cho chị dâu con uống.”

Sau đó ông sang Phương Hoa:

“Hôm nay lão Trần giới thiệu cho một giúp việc, đây từng trong viện của chúng , bốn mươi tuổi, siêng năng, việc gọn gàng. Ngày mai bảo cô qua thử việc nhé?”

Phương Hoa phản đối:

Hạt Dẻ Rang Đường

“Được thôi.”

Chu Thừa Chí suy nghĩ một chút:

“Trước tiên để cô nấu một bữa xem ?”

Phương Hoa đồng ý:

“Được, sáng mai bảo cô qua .”

Dạo gần đây là Chu Thừa Ngọc việc nhà, bà cũng thấy ngại.

Nói xong, Chu Thừa Chí về phía Chu Tây Dã:

“Con theo bố thư phòng một chuyến.”

Sau khi hai rời , Phương Hoa vẫn chút nghi hoặc:

“Vừa bố con nghiêm túc khi gọi Tây Dã qua đó ?”

Khương Tri Tri chẳng mấy bận tâm, cảm thấy Chu Thừa Chí lúc nào chuyện cũng giọng lớn, lúc nào cũng nghiêm túc:

“Không mà, con thấy bình thường.”

Phương Hoa hừ nhẹ:

“Bình thường gì chứ? Con ghé tai thử xem, ông định ngăn cản Tây Dã … Dù cũng xót con, nhưng giờ nghĩ thông . Các con lý tưởng riêng, nếu chúng cứ ngăn cản, chỉ khiến các con ngày càng hiểu lầm, cuối cùng hận chúng thôi.”

Khương Tri Tri bật , tiến đến nắm lấy tay Phương Hoa, nhẹ nhàng xoa từng ngón tay:

“Mẹ, con thấy thực sự , lúc gặp chuyện luôn thể bình tĩnh suy xét.”

Phương Hoa thở dài:

“Đây là bài học rút từ những chịu thiệt thôi. Trước đây, cũng giống Trần Lệ Mẫn, nghĩ rằng điều đều là vì con cái. Tây Dã là đứa bướng bỉnh, chuyện thực sự sợ . Nếu lặp nữa, tin rằng nó thực sự thể cắt đứt quan hệ với chúng cả đời.”

“Tây Dã thì lý trí, khoan dung, nhưng nó cố chấp, một khi quyết định thì sẽ kiên trì đến cùng. Và… nó cũng thù dai.”

“Nếu ai phản bội nó hoặc chọc giận nó, nó sẽ nhớ mãi quên, vĩnh viễn tha thứ.”

“Lần nếu nhờ con, nó chắc cũng chủ động về nhà, càng đừng là ở lâu như .”

Khương Tri Tri ngạc nhiên:

“Mẹ, Chu Tây Dã thù dai á? Sao con từng thấy ?”

Phương Hoa bật :

“Nó thể ghi thù con ? con xem, chuyện là do chúng sai, thế mà nó thể suốt mười một năm về ăn Tết. Trong thời gian đó, nó vài về Bắc Kinh vì công việc, nhưng cũng chỉ ghé qua nhà một chút ngay.”

“Ngay cả chuyện hôn nhân , khi bố con tìm cách ngăn , nó cũng chỉ về một lát, chuyện với chúng một cách khách sáo và xa cách.”

“Vậy nên, đôi khi nó cũng lạnh lùng đấy!”

Khương Tri Tri xoa nhẹ tay Phương Hoa, ngẩn , cố gắng tưởng tượng dáng vẻ vô tình của Chu Tây Dã… nhưng thể hình dung nổi.

Loading...