Thập Niên 70: Mặt Lạnh Quân Thiếu Bị Tiểu Kiều Thê Chinh Phục - Chương 437.

Cập nhật lúc: 2025-05-10 19:43:36
Lượt xem: 995

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cả đêm đó, Thẩm Thanh Bình cũng ngủ, ông cũng cam tâm gả con gái cho một kẻ ngốc.

đắc tội với nhà họ Sở, ông để Khương Tri Tri khám bệnh cho Sở Gia Hà, nhưng ông quan hệ gì với nhà họ Chu, mới thể thuyết phục nhà họ Chu đây?

Hôm nay, chợt nhớ rằng Thương Thời Anh chính là bác của Khương Tri Tri, chỉ cần Thương Thời Anh lên tiếng, chắc chắn Khương Tri Tri sẽ đồng ý.

Mà Thẩm Lạc Gia cứu Lý Tư Mân, chỉ dựa mối quan hệ , nếu Thẩm Lạc Gia đưa yêu cầu, Thương Thời Anh chắc chắn sẽ từ chối.

Thẩm Thanh Bình càng nghĩ càng thấy kế hoạch , liền giải thích với Thẩm Lạc Gia:

“Người đàn ông mà con cứu chính là Lý Tư Mân, con đến nhà , nhờ họ tìm Khương Tri Tri chữa bệnh cho kẻ ngốc đến hôm qua, ?”

Thẩm Lạc Gia gì, chỉ chằm chằm Thẩm Thanh Bình.

Lưu Lỵ ôm mặt đánh đến bật máu, tức giận Thẩm Thanh Bình:

“Ông đạo lý gì với nó chứ, xem nó đánh và Ngọc Chi thành thế nào. Quá kiêu ngạo , dạy dỗ nó một trận mới .”

Thẩm Lạc Gia đột ngột đầu, ánh mắt sắc bén Lưu Lỵ, trong đáy mắt tràn đầy sát khí.

Lưu Lỵ chột , vô thức lùi một bước.

giờ mới hiểu, Thẩm Lạc Gia căn bản lý lẽ!

Thẩm Lạc Gia đầu Thẩm Thanh Bình:

gặp bà nội , đó sẽ .”

Thẩm Thanh Bình ngạc nhiên, ngờ Thẩm Lạc Gia suy tính!

Còn gặp bà nội !

Thẩm Thanh Bình nhíu mày, giả vờ hài lòng Thẩm Lạc Gia:

“Ý con là gì? Con nghi ngờ bố ? Bố bà nội con vẫn khỏe thì tức là bà vẫn khỏe. Nếu con thì thôi! Vậy thì cả đời cũng đừng mong gặp bà nội con.”

Thẩm Lạc Gia im lặng lâu, đó gật đầu:

“Ngày mai sẽ .”

Thẩm Thanh Bình hài lòng:

“Chỉ cần con xong chuyện , bố lập tức để con gặp bà nội, còn mời bác sĩ khám bệnh cho bà .”

Thẩm Lạc Gia thực vẫn còn đơn thuần, cô kết nối Khương Tri Tri với thần y, cũng nghĩ đến chuyện chữa bệnh cho bà nội.

Trong lòng chỉ lặng lẽ lên kế hoạch, chờ gặp bà sẽ lén dẫn bà khám bệnh.

Thẩm Lạc Gia theo lời Thẩm Thanh Bình, tìm Thương Thời Anh, mà ông đưa cho cô hai mươi tệ, bảo cô mua hai chai Mao Đài.

Ông còn dặn dò Lưu Lỵ cùng Thẩm Lạc Gia mua đồ, vì chỉ tiền thôi mà phiếu cung cấp rượu thì mua .

Lưu Lỵ ý , chỉ đưa Thẩm Lạc Gia đến công xã đưa phiếu, cửa dặn dò:

“Con cầm tiền mua , bên trong thái độ , con cứ mạnh mẽ một chút, thì mua rượu .”

Thẩm Lạc Gia lên tiếng, tuy phản ứng của cô chậm nhưng gì, là hiểu ngay Lưu Lỵ ý .

Lưu Lỵ lạnh trong lòng, nhưng ngoài mặt vẫn tươi giả tạo:

“Mẹ , mặt thế , chê . Một lát nữa con tìm Thương Thời Anh cũng mạnh mẽ một chút, nếu bà đưa con gặp Khương Tri Tri, con cứ loạn lên trong nhà bà .”

“Những sĩ diện lắm, chỉ cần con loạn, bà nhất định sẽ đưa con , như con mới thể nhờ Khương Tri Tri chữa bệnh cho Sở Gia Hà.”

“Dù chỉ cách cho con , còn gặp bà nội thì tùy con.”

Lưu Lỵ tủm tỉm , bà chỉ mong Thẩm Lạc Gia loạn một trận ở nhà Thương Thời Anh, khiến danh tiếng hủy hoại.

Còn chuyện nhờ Khương Tri Tri chữa bệnh cho Sở Gia Hà?

thấy với khả năng của Thẩm Lạc Gia, chắc chắn thể nào nhờ .

Nhà họ Sở quan hệ gì chứ?

để một kẻ ngốc nhờ vả giúp?

Sau khi dặn dò xong, Lưu Lỵ giục Thẩm Lạc Gia trong, còn bà thì từ xa, sợ khác thấy mất mặt.

Thẩm Lạc Gia cầm tiền bước công xã, nhưng Bành Quốc Khánh để ý.

Ông cũng đến mua ít đồ để nhờ vả quan hệ, vô tình cuộc chuyện của Lưu Lỵ và Thẩm Lạc Gia.

Từ giọng điệu của Lưu Lỵ, cô gái quê mùa hình như đầu óc bình thường?

khi nhờ Khương Tri Tri chữa bệnh cho Sở Gia Hà, Bành Quốc Khánh chợt nảy ý tưởng— lẽ thể lợi dụng kẻ ngốc ?

Thẩm Lạc Gia lịch sự hỏi nhân viên bán hàng:

“Cho hai chai Mao Đài.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-mat-lanh-quan-thieu-bi-tieu-kieu-the-chinh-phuc/chuong-437.html.]

Nhân viên bán hàng cũng thiện:

“Cô phiếu cung cấp Mao Đài ?”

Thẩm Lạc Gia mơ màng nhân viên:

“Phiếu? Không , tiền.”

Nhân viên bán hàng mỉm giải thích:

“Không phiếu thì thể mua .”

Thẩm Lạc Gia cau mày, nắm chặt tiền quầy.

Bành Quốc Khánh đột nhiên đưa qua hai tấm phiếu cung cấp:

“Đồng chí, cô mua Mao Đài ? phiếu đây, tạm thời cho cô mượn.”

Thẩm Lạc Gia hồn, đầu Bành Quốc Khánh, đánh giá ông một lúc lâu, đưa tay nhận lấy phiếu cung cấp, cùng với tiền đưa cho nhân viên bán hàng:

hai chai Mao Đài.”

Nhân viên bán hàng cũng quan tâm phiếu từ , chỉ cần tiền và phiếu là , liền vui vẻ nhận lấy, đưa Mao Đài cho Thẩm Lạc Gia, trả tiền thừa:

“Một chai Mao Đài tám đồng rưỡi, tổng là mười bảy đồng, thu của cô hai mươi, trả ba đồng.”

Thẩm Lạc Gia nhận lấy tiền, xách theo Mao Đài bước ngoài.

Bành Quốc Khánh sững sờ, vội vàng đuổi theo, :

“Đồng chí , chỉ cho cô mượn phiếu thôi, cô để địa chỉ, trả .”

Thẩm Lạc Gia dừng , đưa ba đồng tiền thừa vẫn cầm trong tay cho Bành Quốc Khánh:

“Cho ông.”

Bành Quốc Khánh nhất thời kịp phản ứng, nhận lấy tiền, khó hiểu hỏi:

“Cô đưa tiền gì?”

Thẩm Lạc Gia ông như kẻ ngốc:

“Mua phiếu của ông, mượn.”

Hạt Dẻ Rang Đường

Nói xong, cô xách Mao Đài rời .

Bành Quốc Khánh đờ đẫn, hành động của Thẩm Lạc Gia khiến ông theo kịp.

Ông vội bước nhanh đuổi theo:

“Tiền trả cô, phiếu của bán, nếu cô phiếu để trả thì cũng cần trả.”

Thẩm Lạc Gia chỉ sải bước thẳng, để ý đến ông .

Bành Quốc Khánh chỉ thể tiếp tục :

“Cô chỉ cần giúp một việc nhỏ thôi, đơn giản, xong thì phiếu Mao Đài coi như tặng cô luôn.”

Thẩm Lạc Gia dừng , yên lặng Bành Quốc Khánh, chờ ông tiếp.

Bành Quốc Khánh :

“Yên tâm, chỉ là một chuyện nhỏ, cô đồng ý ?”

Không hề suy nghĩ, Thẩm Lạc Gia dứt khoát trả lời:

“Không đồng ý.”

Bành Quốc Khánh nghẹn lời, cứ tưởng gặp một kẻ dễ dụ dỗ, ngờ nổi.

“Thôi , với cô nữa, trả phiếu Mao Đài cho , cho cô mượn nữa.”

Thẩm Lạc Gia lùi một bước, nắm chặt túi, mắt dán tiền trong tay Bành Quốc Khánh:

“Không trả, mua.”

Bành Quốc Khánh: “……”

Cảm giác như đang chuyện với khúc gỗ , tức đến đỏ mặt:

“Cô thật sự ngốc giả vờ ngốc thế? Ba đồng mà mua phiếu Mao Đài của ? Cô tưởng là thằng ngu ?”

Nói xong, ông liền giơ tay định giật lấy Mao Đài trong tay Thẩm Lạc Gia.

Thẩm Lạc Gia phản ứng nhanh hơn, lùi hai bước, giấu chai rượu lưng:

mua ! Ông cướp đồ đấy !”

Bành Quốc Khánh tức giận trừng mắt:

“Cô ngốc hả? Mau trả …”

Nói xong, đưa tay định cướp.

Đã với một kẻ ngốc thì cứ trực tiếp cướp luôn cho xong.

tay còn chạm Thẩm Lạc Gia, khác giữ chặt cổ tay.

Thẩm Lạc Gia tới, đôi mắt sáng lên, liền đưa chai Mao Đài cho Lý Tư Mân:

“Ông cướp đồ của em…”

Loading...