Thập Niên 70: Mặt Lạnh Quân Thiếu Bị Tiểu Kiều Thê Chinh Phục - Chương 455.
Cập nhật lúc: 2025-05-11 01:43:06
Lượt xem: 1,089
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lý Tư Mân chút bất ngờ, Thẩm Lạc Gia:
“Em chị Tống Mạn thích em? Ánh mắt chị em là như thế nào?”
Thẩm Lạc Gia bí từ, diễn tả :
“Chỉ là dáng vẻ thích thôi. Tri Tri thích em, em thể cảm nhận . Anh cũng thích em.”
Nói xong, cô chắc chắn Lý Tư Mân:
“Em thể cảm nhận .”
Tim Lý Tư Mân lỡ một nhịp, cô:
“Em thích em?”
Thẩm Lạc Gia gật đầu:
“ . Anh và Tri Tri, còn bác gái nữa, nấu đồ ăn ngon cho em, lau mặt cho em, còn với em. Đây chẳng là thích ?”
Lý Tư Mân bật . Sao nghĩ rằng chữ “thích” mà Thẩm Lạc Gia là tình cảm nam nữ chứ?
Sự “thích” của cô , đơn giản chỉ là thiện ý dành cho cô mà thôi.
Anh sâu trong mắt:
“Ừ, đều thích em. Giờ về nhà thôi.”
Thẩm Lạc Gia vui vẻ, ngẩng đầu Lý Tư Mân, đột nhiên “Oa” một tiếng:
“Trong mắt những vì , quá!”
Tống Mạn bế đứa bé xa , nhưng vẫn kìm đầu .
Cô thấy Lý Tư Mân và Thẩm Lạc Gia đối diện ánh đèn đường.
Ánh sáng mờ nhạt, cảnh phố xá cũ kỹ, tường vẫn còn sót đủ loại khẩu hiệu.
hai họ, rõ ràng cách một đoạn, vẻ mật vô cùng, cho cả nền xám xịt xung quanh cũng trở nên ấm áp hơn.
Tống Mạn một cái, thấy Lý Tư Mân đưa nước ngọt cho Thẩm Lạc Gia, còn nhẹ nhàng dùng khăn tay lau vụn bánh ở khóe miệng cô .
Khung cảnh ấm áp, nhưng cũng thật chói mắt.
Tống Mạn chớp mắt, nước mắt rơi xuống, rời .
Thẩm Lạc Gia chút nôn nóng tặng đèn lồng cho Tiểu Chu Kỷ và Thương Thương.
Lý Tư Mân kiên nhẫn giảng giải:
“Bây giờ muộn , Tiểu Chu Kỷ và Thương Thương ngủ. Mai sáng đưa cho bọn nhỏ.”
Thẩm Lạc Gia nghĩ cũng đúng, gật đầu:
“Được, mai tặng .”
Về đến nhà, Thương Thời Anh và Biên Tố Khê vẫn ngủ, đang đợi họ. Đồng thời còn Thương Hành Châu mấy ngày gặp.
Thương Hành Châu đang bò lưng ghế sofa, thấy Lý Tư Mân thì nhảy lên chạy tới, gọi một tiếng “Anh cả”, tò mò Thẩm Lạc Gia:
“Đây là chị dâu nhỏ? Nhìn ngoan ghê nha?”
Là lạ, Thẩm Lạc Gia theo bản năng dựa sát Lý Tư Mân, cảnh giác Thương Hành Châu.
Thương Hành Châu :
“Chị dâu nhỏ, em là em trai của Tư Mân, gọi em là Hành Châu là . Sau chúng là một nhà.”
Lý Tư Mân cau mày:
“Gọi gì mà chị dâu nhỏ, đừng linh tinh.”
Thương Hành Châu hớn hở:
“Em bậy. Em bác và em , hôn sự em đồng ý .”
Lý Tư Mân để ý đến , khẽ đỡ vai Thẩm Lạc Gia, để cô trong nhà.
Thương Thời Anh vỗ tay Thương Hành Châu:
“Được , chỗ khác nghịch , đừng dọa Lạc Gia nữa.”
Bà hiền hòa Lý Tư Mân:
“Sao ? Nhà họ Thẩm khó Lạc Gia ?”
Lý Tư Mân nhớ tình cảnh lúc đó, lắc đầu:
“Không, họ cơ hội.”
Thẩm Lạc Gia căn bản cho những đó cơ hội, ngay cả chuyện cũng lười, trực tiếp đánh cho một trận tơi bời.
Thương Thời Anh yên tâm:
“Chỉ cần chịu thiệt là . Mẹ và dì của con còn luôn lo lắng rằng Thẩm Thanh Bình sẽ khó con đấy.”
Thương Hành Châu ở bên cạnh ha ha:
“Cháu mà, bác lo thừa thôi. Anh cả cháu đó, họ còn nịnh bợ kịp, dám gây khó dễ? Mọi á, căn bản hiểu quan trường.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-mat-lanh-quan-thieu-bi-tieu-kieu-the-chinh-phuc/chuong-455.html.]
Biên Tố Khê dở dở :
“Nghe cứ như cháu hiểu lắm .”
Thương Hành Châu chậc chậc hai tiếng:
“Cháu thực sự hiểu đấy. Dạo cháu công tác xa, thấy đủ loại kẻ xa, nên cháu hiểu mấy đó lắm.”
Thương Thời Anh yên tâm, liền gọi bảo mẫu hâm nóng thức ăn cho Thẩm Lạc Gia.
Sợ cô ngoài một chuyến sẽ đói bụng.
Thẩm Lạc Gia xua tay:
“Không ăn, ăn . Cháu ăn no , còn uống cả nước ngọt nữa.”
Cô cầm chiếc đèn lồng trong tay đưa cho Thương Thời Anh và Biên Tố Khê xem:
“Đây là cháu chọn cho Tiểu Chu Kỷ và Thương Thương. Cái thỏ nhỏ đáng yêu lắm, còn cái Như Ý cũng .”
Biên Tố Khê ngạc nhiên, Lý Tư Mân:
“Ý của con là ý của Lạc Gia?”
Lý Tư Mân lắc đầu:
“Không con, là ý của Lạc Gia. Cô thấy đèn lồng, liền mua cho Tiểu Chu Kỷ và Thương Thương.”
Biên Tố Khê cảm thán:
“Lạc Gia thật lòng, còn nhớ đến Tiểu Chu Kỷ và Thương Thương nữa.”
Thẩm Lạc Gia cảm thấy chuyện gì đáng :
“Chúng cháu là bạn mà, mua cho bọn họ là chuyện nên thôi.”
Nói xong, đột nhiên cô nhớ :
“Ôi chao, cháu quên thu dọn quầy hàng giúp bà cụ !”
Cô vội vàng định chạy ngoài, nhưng Lý Tư Mân kéo :
“Bây giờ muộn , bà chắc chắn dọn hàng xong . Tối mai cùng em.”
Thẩm Lạc Gia chút tiếc nuối:
“Sao quên mất nhỉ? Mai sớm một chút mới .”
Thương Thời Anh càng càng hài lòng với cô gái bụng :
“Sắp đến trung thu , Lạc Gia cứ ở đây đón trung thu .”
Thương Hành Châu đột nhiên xen :
“Bác , chị đón trung thu ở nhà hợp lắm . Chắc chắn sẽ kết hôn mà ở nhà bạn trai .”
Thương Thời Anh trừng mắt:
“Xem ai dám !”
Biên Tố Khê cũng chẳng để tâm:
“Người , phần lớn đều là do ghen tị mà thôi. Chúng cứ sống cuộc sống của , quan tâm gì.”
Thương Thời Anh gật đầu, Thương Hành Châu:
“Cháu cũng hơn hai mươi , nên tìm đối tượng thôi. Bố cháu sắp về nước , đến lúc đó để ông giục cháu.”
Thương Hành Châu kinh ngạc Thương Thời Anh:
“Bác ơi, cháu còn đến hai mươi ba mà, cháu vội ! Anh cả cháu hai mươi tám còn kết hôn, Viên Triêu cũng kết hôn, đến lượt cháu chứ?”
Thương Thời Anh tự tin :
“Anh cả cháu á? Sắp .”
Lý Tư Mân gì, chỉ Thẩm Lạc Gia đang dựa Thương Thời Anh, đó bước lên lầu.
Thương Hành Châu ríu rít bám theo Lý Tư Mân lên lầu…
Một tuần , Khương Chấn Hoa mới trở về Bắc Kinh.
Vừa về, ông lập tức tìm Khương Tri Tri.
Những ngày qua, Khương Tri Tri luôn lo lắng. Rõ ràng báo tin cho bố , bố vội chút nào chứ?
khi thấy Khương Chấn Hoa tiều tụy, đôi mắt đầy tơ máu, cô vô cùng kinh ngạc:
“Bố, bố ?”
Khương Chấn Hoa xuống, thở dài một :
“Vốn dĩ bố định về sớm, nhưng bệnh tình của con trở nặng, bố ở chăm sóc, đợi con khá hơn mới thể về.”
Nói , ông vội vàng hỏi:
“Nghe tin tức về con gái của chúng , thật ?”
Những ngày qua, ông nóng lòng như lửa đốt, nhưng sức khỏe của Tống Vãn Anh chịu nổi việc đường dài, nên ông đành chờ đến khi bà khá hơn mới về vội vàng.
Khương Tri Tri ánh mắt mong chờ và lo lắng của bố, sợ cuối cùng thất vọng, nên cẩn thận:
Hạt Dẻ Rang Đường
“Chúng con chỉ nghi ngờ thôi, nên mới bảo bố về, xét nghiệm quan hệ cha con .”
Nghe , Khương Chấn Hoa thất vọng quá nửa. Dù những năm qua, cứ mỗi manh mối, cuối cùng tìm thấy đều là thất vọng.
Lần , e rằng cũng kỳ tích xuất hiện…