Thập Niên 70: Mặt Lạnh Quân Thiếu Bị Tiểu Kiều Thê Chinh Phục - Chương 462.
Cập nhật lúc: 2025-05-11 01:57:28
Lượt xem: 923
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lưu Lỵ mắt sáng lên, Tôn Hiểu Nguyệt: “Cô cách gì ?”
Tôn Hiểu Nguyệt lộ vẻ khó xử: “Cháu thì cách gì chứ, cháu cũng quen ai trong trung tâm giám định. Nếu quen bên trong thì chuyện sẽ dễ dàng hơn nhiều.”
Lưu Lỵ lập tức về phía Thẩm Thanh Bình: “Bên ông quen ai ?”
Thẩm Thanh Bình động lòng nhưng vẫn giữ vẻ mặt nghiêm túc: “Bà đang nghĩ gì thế? Ngây thơ quá! Chuyện chắc chắn sắp xếp từ . Nếu chúng nhúng tay , chắc chắn sẽ phát hiện.”
Tôn Hiểu Nguyệt liếc Thẩm Thanh Bình: “Chú đúng đấy, nếu bọn họ phát hiện, chắc chắn sẽ gây rắc rối. Thà rằng một việc giúp đỡ khác một cách thuận tiện còn hơn. Dù hai nuôi dưỡng Lạc Gia bao năm nay, Khương Trấn Hoa chắc chắn sẽ ơn.”
Những lời khiến Thẩm Thanh Bình và Lưu Lỵ chột . Nếu thực sự nhận , để lộ chuyện bao năm qua họ bỏ mặc Thẩm Lạc Gia cùng bà cụ ở vùng quê, thậm chí còn gả cô cho Sở Gia Hà…
Nhà họ Khương liệu chấp nhận ?
Thương Thời Anh xác định Thẩm Lạc Gia sẽ trở thành con dâu nhà . Khi ngoài, cố ý dò hỏi, bà thẳng thắn thừa nhận: “ , Tư Mân thích con bé, cuối năm nay là thể kết hôn .”
“Nhanh ? cô gái … chúng thấy thật đáng cho Tư Mân, nên tìm một hơn.”
Thương Thời Anh nhướng mày hàng xóm Chung Lập Xuân: “Tốt hơn là thế nào? Là ai?”
Chung Lập Xuân vẻ mặt chân thành: “ thẳng, chị đừng để bụng nhé. chỉ nghĩ rằng Tư Mân nên tìm một cô gái trình độ học vấn cao hơn. Như sinh con cũng thông minh hơn. Hơn nữa, hai vợ chồng sống với cũng cần tiếng chung.”
Thương Thời Anh khẩy: “Chị và lão Trương nhà chị tiếng chung ? Ở nhà, hai chuyện về quân sự của ông , bàn công việc của chị ở hội phụ nữ?”
Chung Lập Xuân sững , mặt cứng đờ: “Chị xem kìa, cũng chỉ vì cho Tư Mân thôi. Rõ ràng lựa chọn hơn, tại cưới một đầu óc minh mẫn như ?”
Thương Thời Anh cũng sa sầm mặt: “Chị từng tiếp xúc với Lạc Gia, con bé chỉ mỗi nhược điểm đó? Thôi , chúng sống chung một khu bao năm, ai nghĩ gì, trong lòng đều rõ cả.”
“Chị với Trần Lệ Mẫn, chị nghĩ Tư Mân nhà nên cưới Tống Mạn ?”
Chung Lập Xuân mấp máy môi, vội giải thích: “Không nhất thiết là Tống Mạn, nhưng ít nhất cũng là sự nghiệp và năng lực.”
Thương Thời Anh nhạt: “Nhà cần, chúng thích một cô gái đơn thuần, tấm lòng như Thẩm Lạc Gia.”
Chung Lập Xuân cảm thấy lòng của hiểu lầm, chút tức giận: “ thật đấy, bao nhiêu năm việc ở hội phụ nữ, rõ, những cuộc hôn nhân môn đăng hộ đối khó mà bền lâu.”
Thương Thời Anh thản nhiên hỏi: “Vậy chị xem, thế nào là môn đăng hộ đối?”
Chung Lập Xuân suy nghĩ một lát: “Như Tri Tri và Tây Dã chẳng hạn, hai đứa đều xuất sắc trong lĩnh vực của , tính cách , chăm lo cho gia đình.”
Thương Thời Anh khẽ: “ nhớ lúc , khi Tây Dã cưới Tri Tri, cả đại viện nhạo ít, đều cho rằng Tri Tri xứng với Tây Dã. Khi đó, hình như chị cũng từng rằng Tây Dã điều kiện như , đáng lẽ cưới một cô gái tương xứng hơn.”
Chung Lập Xuân lập tức cứng họng. Năm đó, đúng là bà coi trọng Khương Tri Tri và Chu Tây Dã.
Ai mà ngờ , khi kết hôn, Khương Tri Tri ngày càng xuất sắc, trở thành bảo bối trong đại viện.
Thương Thời Anh đắc ý: “Thế nên, chị đừng bừa, kẻo vả mặt đấy. Dù , trong lòng , chỉ Thẩm Lạc Gia là con dâu duy nhất.”
Không lâu , lời truyền đến tai Trần Lệ Mẫn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-mat-lanh-quan-thieu-bi-tieu-kieu-the-chinh-phuc/chuong-462.html.]
Trần Lệ Mẫn vốn thấy đau đầu chóng mặt mấy ngày nay, xong tin tức , mắt tối sầm, đến cả giường cũng xuống nổi.
Mấy ngày nay, Khương Tri Tri đều bận đến khuya mới về, mỗi về đến nhà, bọn trẻ đều tắm rửa xong và chuẩn ngủ.
Nghe thấy động tĩnh của , hai đứa nhỏ lập tức buồn ngủ nữa, ríu rít gọi kể chuyện.
Khương Tri Tri mỉm , rửa tay, đồ ngủ lên giường ôm hai đứa con chơi đùa một lúc.
Phương Hoa bên cạnh giường, thu dọn quần áo, mỉm bố con quậy phá.
Đợi đến khi ba chơi chán , chị mới : “Hôm nay, Lạc Gia cũng chơi đến khuya mới về, cuối cùng là Tư Mân tan xong, đích đến đón con bé về.”
“Trước đây, thấy Tư Mân và Lạc Gia hợp lắm, nhưng hôm nay thấy Tư Mân cẩn thận lau mồ hôi mặt Lạc Gia, bỗng cảm thấy, hai đứa thực cũng xứng đôi.”
Khương Tri Tri : “Con cũng thấy Tư Mân và Lạc Gia hợp. Anh Tư Mân dịu dàng, chu đáo, chăm sóc khác. Lạc Gia thì ngay thẳng, hoạt bát, chẳng che giấu điều gì. Hai ở bên vui vẻ.”
Phương Hoa gật đầu : “ , chỉ cần hai đứa hạnh phúc, những thứ khác quan trọng. Hơn nữa, Lạc Gia chỉ chút chậm chạp trong vài chuyện, chứ thực con bé thông minh.”
Khương Tri Tri bật : “Con chứ. Cô chỉ quan tâm đến những và chuyện thích, thái độ tùy ý đó bọn đều ghen tị.”
Phương Hoa cũng : “Chứ gì nữa? Như đây, nếu gặp chuyện mắt, còn suy nghĩ đủ thứ quan hệ nọ, bực mấy cũng nhẫn nhịn, thể trở mặt. Lạc Gia thì cần thế, thật bao? Mà cũng chẳng ai gì con bé.”
Tiểu Chu Kỷ bò lên Khương Tri Tri, nũng nịu: “Mẹ, đừng nữa, đừng nữa.”
Không cho và bà Phương Hoa tiếp tục chuyện.
Phương Hoa , vỗ nhẹ m.ô.n.g nhóc con: “Nhóc con hư, để bà nội và vài câu cũng ? Thôi, mấy đứa mau ngủ .”
Hạt Dẻ Rang Đường
Nói xong, bà cửa, chợt nhớ điều gì liền : “Bây giờ giữa tháng mười mà trong sân vẫn còn cóc, hôm nay Thương Thương bắt một con nữa.”
Khương Tri Tri kinh ngạc, con gái cô gan lớn thật, chẳng thứ gì mà nó sợ. Mấy hôm còn bắt một con rắn ở quảng trường nhỏ, may mà độc.
Nói cũng lạ, những con vật khi gặp Thương Thương dường như mất khả năng di chuyển, chỉ ngoan ngoãn im để cô bé bắt, hề phản kháng.
Nhắc đến chuyện , Thương Thương vui vẻ, ôm cổ Khương Tri Tri: “Mẹ, , mợ cũng thích bé Nhái lắm!”
Khương Tri Tri ngơ ngác: “Mợ nào cơ?”
Phương Hoa vẫn ở cửa , bật giải thích: “Hôm nay Thương Thời Anh , bảo Tiểu Chu Kỷ và Thương Thương gọi Lạc Gia là ‘mợ, vì gọi chị cô đều hợp.”
Khương Tri Tri dở dở : “Cũng hợp lý đấy chứ.”
Sáng sớm, Lý Tư Mân đến đơn vị, lập tức lấy phiếu điều tra kết hôn. Về chuyện kết hôn, hề phản cảm, ngược còn chút mong chờ.
Sau khi nghĩ thông suốt, cảm thấy đúng, chỉ khi kết hôn , mới thể danh chính ngôn thuận bảo vệ Thẩm Lạc Gia.
Buổi tối, mang phiếu điều tra về nhà, đưa cho Thẩm Lạc Gia xem, giúp cô điền .
Thương Thời Anh bên cạnh , nhịn mà chế giễu: “Không kết hôn ? Ra tay cũng nhanh đấy, mới đây lấy phiếu điều tra về .”
Nói xong, bà vỗ trán: “Không , nhanh chóng chọn ngày lành, còn cả quần áo trẻ con cũng chuẩn sớm nữa…”