Thập Niên 70: Mặt Lạnh Quân Thiếu Bị Tiểu Kiều Thê Chinh Phục - Chương 468.

Cập nhật lúc: 2025-05-11 02:06:26
Lượt xem: 1,094

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chủ đề của Thẩm Lạc Gia đổi quá nhanh, hành động cũng nhanh. Vừa đặt đũa xuống, cô chuẩn ngoài.

Lý Tư Mân vội vàng dậy đuổi theo, rằng khuyên cũng khuyên nổi, chỉ thể đối mặt với thực tế.

Khương Chấn Hoa và Tống Vãn Anh sững một lúc, cũng nhanh chóng chạy theo.

Khương Tri Tri dặn Phương Hoa và Thương Thời Anh ở nhà trông trẻ, còn cô cũng theo. Nhỡ Thẩm Lạc Gia quá xúc động mà phản ứng bất thường, cô còn thể cấp cứu.

Cả nhóm vội vàng lao ngoài.

Thương Thời Anh phía hét lên: “Đợi ! Để gọi xe cho !”

chẳng ai cả, chạy xa.

Thương Thời Anh lo lắng: “Tên súc sinh Thẩm Thanh Bình! Nếu Lạc Gia bà nội mất , con bé sống nổi đây!”

Phương Hoa cũng đầy bất an: “Con bé Lạc Gia cứng đầu lắm, từ nhỏ chỉ bà nội là , chắc chắn phụ thuộc. Nếu bà nội mất , thì với con bé, cả bầu trời cũng sụp đổ mất.”

Thương Thời Anh tức giận đến mức ngừng chửi rủa Thẩm Thanh Bình và Lưu Lỵ là súc sinh!

Lý Tư Mân ở cửa kéo Thẩm Lạc Gia , phòng trực ban gọi điện thoại, nhờ hậu cần điều một chiếc xe.

Mọi cùng tìm Thẩm Thanh Bình.

Sau khi trở về nhà, Thẩm Thanh Bình và Lưu Lỵ chẳng còn tâm trạng gì, ghế sô pha im lặng, nghĩ đối sách nào .

Thẩm Ngọc Chi khi tin Thẩm Lạc Gia thực sự là con gái của Khương Chấn Hoa, lập tức nổi giận: “Dựa cái gì chứ?!”

Một con ngốc mà mệnh như ! Cưới Lý Tư Mân, còn cha ruột như thế!

ngừng chửi rủa trong nhà: “Bố, ! Chẳng lẽ cứ để con ngốc đó sống sung sướng ?”

Thẩm Thanh Bình tức giận: “Đủ ! Giờ chuyện nó sống , mà là cả nhà chúng thể sẽ tiêu tùng đấy!”

Cả nhà rơi sự lo lắng và bồn chồn.

Lúc , Thẩm Lạc Gia phừng phừng lửa giận xông nhà: “Bà nội ? Đã nửa tháng , bà ?!”

Thẩm Thanh Bình dậy, thấy phía Thẩm Lạc Gia còn Lý Tư Mân, Khương Chấn Hoa, Tống Vãn Anh, Khương Tri Tri, trong lòng bắt đầu hoảng loạn. Xem hôm nay chuyện giấu nổi nữa .

Đang suy nghĩ xem nên thế nào…

Thẩm Ngọc Chi đột nhiên bật dậy, nhớ lời Thẩm Thanh Bình rằng nhà họ Thẩm sắp tiêu tùng, một cơn giận dữ bùng lên.

Vốn oán hận, giờ thấy Thẩm Lạc Gia dẫn theo một đám đến chất vấn, cô càng chịu nổi:

“Bà nội mày c.h.ế.t ! Chết !! Nếu mày tìm bà nội, thì cũng c.h.ế.t !”

“Mày c.h.ế.t thì mới gặp bà nội mày!”

Khương Tri Tri trong lòng “ầm” một tiếng—xong đời !

Thẩm Ngọc Chi tiêu !

nghĩ xong, liền thấy Thẩm Lạc Gia lao đến, túm lấy tóc Thẩm Ngọc Chi, thẳng tay tát mạnh mặt cô .

Miệng ngừng gào lên: “Bà nội chết! Bà nội chết!”

Thẩm Thanh Bình định kéo nhưng Lý Tư Mân ngăn .

Lưu Lỵ xông tới thì Thẩm Lạc Gia đá văng , tay vẫn nắm chặt tóc Thẩm Ngọc Chi, nhất quyết buông.

Khương Chấn Hoa và Tống Vãn Anh từng thấy cảnh tượng như bao giờ. Nhìn Thẩm Lạc Gia như một con sư tử nhỏ đang nổi điên, liên tục đánh mạnh Thẩm Ngọc Chi, họ chút lo lắng, sợ rằng nếu lỡ đánh c.h.ế.t , Thẩm Lạc Gia sẽ tù.

Vừa định tiến lên can ngăn thì Khương Tri Tri chặn : “Không , Tư Mân ở đây .”

Lúc , Thẩm Ngọc Chi cảm giác như da đầu sắp giật từng mảng, đau đến mức kêu cứu liên tục, miệng như sắp xé toạc.

Thế nhưng Thẩm Lạc Gia vẫn buông tay, từng cú đ.ấ.m liên tục giáng xuống mặt, mũi, n.g.ự.c của cô

Thẩm Ngọc Chi vùng vẫy dữ dội, cuối cùng Thẩm Lạc Gia giật cả một mảng tóc cùng da đầu, đau đớn lăn lộn đất, lóc thảm thiết.

Lưu Lỵ con gái mặt mũi đầy máu, sợ đến hồn vía bay mất:

“Dừng tay! Dừng tay ! Chúng sai ! Thẩm Lạc Gia, mau dừng !”

Lý Tư Mân thấy gần đủ , tiến lên giữ lấy cổ tay Thẩm Lạc Gia:

“Lạc Gia, nghỉ một chút .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-mat-lanh-quan-thieu-bi-tieu-kieu-the-chinh-phuc/chuong-468.html.]

Thẩm Thanh Bình bất lực, đặc biệt khi thấy Lý Tư Mân để Thẩm Lạc Gia nghỉ ngơi, tức đến mức đau cả ngực:

“Mấy … mấy đang g.i.ế.c đấy! Rốt cuộc các gì?”

Lý Tư Mân vẫn giữ c.h.ặ.t t.a.y Thẩm Lạc Gia, ánh mắt lạnh lùng Thẩm Thanh Bình:

“Chuyện của bà nội, ông nhất nên suy nghĩ kỹ mà thật với Lạc Gia. Nếu , cô nữa, cũng sẽ cản.”

Hạt Dẻ Rang Đường

“Dù thì… cô hiểu chuyện, g.i.ế.c cũng phạm pháp.”

Thẩm Thanh Bình nghiến răng, căm hận Lý Tư Mân. Lúc ông chẳng còn tâm trí nghĩ đến chuyện nịnh bợ nhà họ Lý, chỉ đang tìm cách để thoát khỏi tình cảnh .

Cuối cùng, ông trừng mắt Thẩm Lạc Gia, giọng điệu hung ác:

“Bình tĩnh ! cho cô cũng là vì cho cô. Chính bà nội cô cũng cho !”

Thẩm Lạc Gia hài lòng:

“Bà nội ? gặp bà!”

Bất cứ lời giải thích nào của Thẩm Thanh Bình, cô cũng , cũng thể tiếp nhận.

Thẩm Thanh Bình cúi đầu Thẩm Ngọc Chi đang lăn lộn đất, nhắm mắt , mở miệng :

“Bà nội cô mất . Chính bà cho chúng cho cô , cũng là vì cho cô, cô chìm đắm trong đau khổ.”

Thẩm Lạc Gia sững , trong đầu chỉ vang lên hai chữ—mất .

Cô trừng mắt Thẩm Thanh Bình, lửa giận trong đáy mắt càng lúc càng bùng lên, như thể giây tiếp theo sẽ thiêu rụi ông .

Ngay khi Thẩm Thanh Bình còn định thêm, Thẩm Lạc Gia đột nhiên vùng khỏi tay Lý Tư Mân, lao tới.

Cô tung một cú đ.ấ.m thẳng mắt Thẩm Thanh Bình, nhanh chóng chụp lấy hai bên tai ông , dùng sức kéo mạnh, đồng thời co gối thúc liên tiếp bụng ông .

Thẩm Thanh Bình đánh ngã xuống đất, Thẩm Lạc Gia lập tức đè lên ông , hai tay bóp chặt cổ:

g.i.ế.c ông!”

Thẩm Thanh Bình cảm thấy nghẹt thở, thể hít thở nữa, chỉ trong giây lát, lẽ ông sẽ c.h.ế.t thật.

Lúc , Lý Tư Mân mới tiến lên kéo Thẩm Lạc Gia .

Thẩm Lạc Gia kéo lên nhưng vẫn ngừng giãy giụa, còn đá thêm vài cú Thẩm Thanh Bình, miệng ngừng hét lên g.i.ế.c ông .

mất kiểm soát, Lý Tư Mân cũng thể khống chế .

Anh vươn tay ôm chặt lấy cô, nhẹ nhàng vỗ lưng trấn an:

“Lạc Gia, đừng kích động. Em còn , còn ở đây. Nghe ?”

Thẩm Lạc Gia giống như một con sư tử nhỏ mất kiểm soát, hề bình tĩnh , chỉ liên tục lẩm bẩm:

“Giết bọn họ! Giết bọn họ!”

Khương Tri Tri đang do dự nên tiến lên tiêm một mũi an thần để cô bình tĩnh , thì thấy Lý Tư Mân nâng mặt Thẩm Lạc Gia, nhẹ nhàng hôn lên trán cô, hôn lên mắt cô:

“Lạc Gia, em lời bà nội ?”

Thẩm Lạc Gia dường như bình tĩnh một chút, gật đầu:

“Nghe lời bà.”

Lý Tư Mân hôn nhẹ lên trán cô:

“Ngoan. Em là một đứa trẻ ngoan, bà nội nhất định em sống thật , hạnh phúc vui vẻ, bà mới thể yên tâm, đúng ?”

Thẩm Lạc Gia im lặng một lúc, gật đầu.

, bà nội từng , bà Tiểu Lạc Gia của bà cả đời hạnh phúc vui vẻ.

Lý Tư Mân ôm chặt cô lòng:

“Vậy nên, em ngoan ngoãn thực hiện nguyện vọng của bà. Hơn nữa, bà nội mất vì bệnh, do bọn họ giết. Em g.i.ế.c bọn họ, bà cũng sống , đúng ?”

Thẩm Lạc Gia gật đầu:

!”

Rồi bỗng nhiên đổi giọng:

“Vậy thì đánh cho bọn họ sống dở c.h.ế.t dở !”

Loading...