Thập Niên 70: Mặt Lạnh Quân Thiếu Bị Tiểu Kiều Thê Chinh Phục - Chương 487.
Cập nhật lúc: 2025-05-11 03:11:20
Lượt xem: 1,095
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Lạc Gia nghĩ càng vui hơn, đặt đũa xuống, dậy cúi ôm lấy Thương Thương đang nhào tới, ôm chặt xoay mấy vòng: “Thương Thương là xinh nhất!”
Cô cũng một em bé xinh xắn như Thương Thương.
Thương Thời Anh ôm Tiểu Chu Kỷ lên: “Tiểu Chu Kỷ nhà chúng cũng xinh lắm, con ăn cơm ?”
Tiểu Chu Kỷ còn kịp trả lời, Thương Thương nhanh miệng giọng trẻ con: “Ăn ạ, cho qua đây.”
Khương Tri Tri vội vàng giải thích: “Hai đứa nó dậy từ sáng sớm đòi qua đây, cháu dỗ mãi mới giữ . Vừa chơi ở nhà bác Hà một vòng, đang định về thì Thương Thương nhất quyết đòi qua đây.”
Thương Thời Anh vốn thích khí gia đình đông vui, mỗi khi nhà đông , bà gói sủi cảo.
Những ngày , hầu như ngày nào Thẩm Lạc Gia cũng ăn sủi cảo, Thương Thời Anh sẽ gói sủi cảo, cô lập tức lắc đầu: “Không ăn sủi cảo !”
Lý Tư Mân : “Trong nhà còn nhiều rau thịt lắm, chúng ăn lẩu , con mua thêm ít sốt mè về.”
Thẩm Lạc Gia lập tức phấn khích, ôm lấy Thương Thương xoay vòng: “Cái nè, cái nè!”
Thương Thời Anh tất nhiên ý kiến: “Lẩu thì quá hợp luôn, trời lạnh thế ăn lẩu là nhất , tiện thể mua thêm chút thịt dê, lấy cả nội tạng dê nấu một nồi canh.”
Lý Tư Mân mua đồ, Thẩm Lạc Gia đòi theo, mà cô thì hai nhóc con cũng cùng.
Cuối cùng, Lý Tư Mân dắt theo một lớn hai nhỏ ngoài mua đồ.
Thương Thời Anh bóng lưng Lý Tư Mân bế Thương Thương, Thẩm Lạc Gia dắt Tiểu Chu Kỷ, bắt đầu tưởng tượng: “Sau nếu Tư Mân con, cả nhà cùng ngoài thế thì tuyệt quá.”
Rồi sang với Khương Tri Tri: “Bác , chính là thích nhà đông , nhiều trẻ con. Lão Nhị lính bao nhiêu năm, chỉ về giữa chừng đúng một . Lão Tam năm cũng nhập ngũ, chắc còn hai năm nữa mới về thăm nhà.”
“Trước đây nhà năm đứa con trai, trừ Tư Mân , ngày nào bác cũng chửi hết đứa đến đứa . Chửi xong lão Nhị đến lão Tam, lão Tứ, lão Ngũ chờ sẵn phía . Vừa mắng xong lão Ngũ thì lão Nhị gây họa. Mở mắt là chỉ chửi bọn trẻ.”
“Hồi đó bác cứ , nuôi năm thằng con trai chắc bác giảm thọ mất mười năm. Giờ thì chúng lớn cả , bắt đầu lượt rời khỏi nhà, bác nỡ. Cũng may, Tư Mân cưới vợ , nhà thêm Lạc Gia.”
Biên Tố Khê : “Em cũng thích nhà đông con lắm, chờ Thời Nghị về là em sẽ dọn , khi chỉ còn hai vợ chồng thôi.”
Hạt Dẻ Rang Đường
Thương Thời Anh lập tức hiến kế: “Bảo Hành Châu cưới vợ , hai mươi ba , cũng nên lấy vợ .”
Biên Tố Khê thấy chủ ý : “Ngày Thời Nghị về, em sẽ bảo chuyện với Hành Châu.”
Nhắc đến Thương Thời Nghị, Thương Thời Anh Khương Tri Tri: “Hai năm nay, tuy tiệc nhận chính thức, nhưng chúng cũng giấu diếm gì cả, ngoài cũng đều quan hệ hiện tại của chúng . Đợi bố cháu về, bác nghĩ vẫn nên tổ chức một bữa tiệc đàng hoàng để thứ trở về đúng trật tự.”
Biên Tố Khê lắc đầu: “Cứ để , nếu thật sự tổ chức tiệc, khi dòm ngó. Chỉ cần mấy nhà ăn với một bữa là .”
Thương Thời Anh nghĩ cũng lý: “Thôi , yên bao lâu, đừng để xảy chuyện gì nữa.”
Khương Tri Tri chỉ mỉm họ , với cô, chỉ cần Biên Tố Khê và vui là .
…
Lý Tư Mân và Thẩm Lạc Gia dắt theo Thương Thương và Tiểu Chu Kỷ mua đồ xong, bước khỏi cửa hàng thì chạm mặt Trần Lệ Mẫn.
Thấy bốn bọn họ, Trần Lệ Mẫn khẽ cứng mặt , cúi đầu lướt qua.
Hôm qua là đám cưới của Lý Tư Mân, Thương Thời Anh phát thiệp mời khắp cả đại viện, chỉ riêng nhà bà là , ý rõ ràng – chính là qua với gia đình bà .
Mà con gái bà , Tống Mạn, phát điên gì, dẫn con dọn ngoài nữa, thế nào cũng chịu về.
Đến giờ Trần Lệ Mẫn vẫn hiểu nổi, con gái bà điều kiện như , thế mà giờ ly hôn một nuôi con.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-mat-lanh-quan-thieu-bi-tieu-kieu-the-chinh-phuc/chuong-487.html.]
Mà Thẩm Lạc Gia—một kẻ ngốc nghếch như — thể gả cho Lý Tư Mân, còn cả nhà yêu thích.
Không chỉ Trần Lệ Mẫn hiểu nổi, mà còn càng thể chấp nhận—đó là Tôn Hiểu Nguyệt.
Thời gian gần đây, cô điều, dám tìm Khương Chấn Hoa, cũng dám lượn lờ mặt Khương Tri Tri.
Lại càng dám gặp Thẩm Lạc Gia.
Khương Tri Tri thì thích động tay động chân với cô , còn Thẩm Lạc Gia càng thích hơn!
Hơn nữa, Thẩm Lạc Gia tay là đánh c.h.ế.t cô luôn, hận thể tiễn cô xuống mồ.
Cô thật sự hiểu, một kẻ điên khùng như , thể gả cho Lý Tư Mân? Xét theo tình hình hiện tại, từ khi sống , thứ đều khác với kiếp .
Tới giờ cô vẫn hiểu vấn đề rốt cuộc ở .
Cô ngoan ngoãn như còn một lý do khác—chính là Tưởng Đông Hoa cử học tập bên ngoài, khi trở về thể sẽ thăng chức.
Cô và Tưởng Đông Hoa cùng việc trong một bệnh viện, nhưng cũng rõ vì một phó viện trưởng phụ trách hậu cần như cơ hội cử học tập, thậm chí còn thể thăng chức khi trở về.
Dù so với kiếp vẫn còn kém xa, nhưng dù gì cũng là cán bộ cấp trung.
Chỉ cần cô ly hôn, thì vẫn thể tiếp tục phu nhân viện trưởng, cuộc sống cũng tệ.
Đặc biệt là khi chuyện của Bành Quốc Khánh phanh phui, cô quyết định tạm thời giữ thái độ khiêm tốn, tránh để liên lụy.
Buổi trưa, ăn lẩu. Thương Thời Anh gọi cả Phương Hoa và Chu Thừa Ngọc đến, chuẩn hai nồi lẩu bằng đồng.
Vừa ăn, họ vô thức nhắc đến chuyện của Bành Quốc Khánh.
Phương Hoa tỏ vẻ khinh thường: “Giờ ông ở trong đó sống dễ chịu . Hồi chủ nhiệm bệnh viện, ông còn chữa c.h.ế.t đấy.”
Thương Thời Anh kinh ngạc: “Thế thì xong đời , dính đến án mạng thì chắc là ngày .”
Phương Hoa hừ lạnh: “Chắc chắn . Đây cũng đầu ông gây sự cố y tế, chẳng qua đây ông diễn kịch, tốn ít công sức lo liệu cho êm chuyện.”
Nói xong, bà chợt thắc mắc: “ một điều lạ, Tri Tri, con thấy kỳ lạ ? Thầy Kim cũng ít học trò ở Bắc Kinh, nhưng lúc ông mất, ngoài con thì chẳng ai đến cả.”
Khương Tri Tri hiểu rõ chuyện : “Mọi sợ liên lụy thôi, cũng thể hiểu .”
Phương Hoa cau mày: “Tri Tri, con cẩn thận. Nếu thực sự đạt thành tựu, chắc chắn sẽ ít kẻ ghen ghét.”
Khương Tri Tri mỉm : “Không , chỉ cần họ phá rối là . Mùa xuân năm , đợt thuốc trẻ em đầu tiên sẽ kết thúc thử nghiệm, thể sản xuất hàng loạt. Phòng thí nghiệm của bọn con còn mấy dự án đang chờ phê duyệt, nếu thông qua, sang năm chắc sẽ bận rộn lắm, e là còn thời gian đến bệnh viện nữa.”
Phương Hoa ủng hộ công việc của Khương Tri Tri: “Con cứ yên tâm mà bận rộn, sẽ chăm sóc Thương Thương và Tiểu Chu Kỷ thật .”
Thẩm Lạc Gia trò chuyện, chợt sang Lý Tư Mân: “Em cũng , em cũng kiếm tiền lương.”
Mọi đều ngạc nhiên suy nghĩ của cô.
Thương Thời Anh hỏi: “Lạc Gia, ở nhà chơi với Thương Thương và Tiểu Chu Kỷ ? Sao ?”
Thẩm Lạc Gia lắc đầu: “Không vui , con tự kiếm tiền lương.”
Thương Thời Anh vẫn để tâm, : “Vậy để đưa con dấu của Tư Mân cho con, đến ngày phát lương con tự lĩnh, thế chẳng cũng tiền ?”
Thẩm Lạc Gia suy nghĩ nghiêm túc: “Con là lớn, con sẽ , con kiếm tiền mua quần áo cho con của con chứ.”
Khương Tri Tri bất ngờ, nghĩ ngợi một chút, thực Thẩm Lạc Gia cũng thể thử .
Cô còn kịp lên tiếng thì Thương Thời Anh vội phản đối: “Không , ! Nếu Lạc Gia , sợ mỗi ngày con đều đánh một trận. Tiền thuốc men thì lo, nhưng lỡ mà con thương thì ?”