Thập Niên 70: Mặt Lạnh Quân Thiếu Bị Tiểu Kiều Thê Chinh Phục - Chương 520.
Cập nhật lúc: 2025-05-11 05:04:34
Lượt xem: 995
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khương Tri Tri và Chu Tây Dã vội vàng đến văn phòng của Tống Đông.
Trên đường , cả hai vẫn còn suy nghĩ, cuộc gọi của Tống Đông gấp như , rốt cuộc là chuyện gì?
Chẳng lẽ là vụ việc của Sở Phong Hà tra manh mối gì ?
Khi đến văn phòng Tống Đông, lập tức đóng cửa , gọi hai xuống:
“Ngồi, xuống nhanh , xảy chuyện kỳ lạ .”
Vừa mời hai xuống, còn kịp pha :
“Không em hỏi vụ của Sở Phong Hà ? Anh cúp máy là lập tức gọi điện khắp nơi để hỏi, rốt cuộc là vụ án gì khiến Sở Phong Hà cuốn .”
“Sau một hồi tra xét, thì là một vụ án mạng xảy ở vùng ngoại ô phía Tây Bắc Kinh, nạn nhân là một cô gái trẻ. Trước khi vụ án xảy , thấy Sở Phong Hà xuất hiện gần đó.”
Khương Tri Tri ngạc nhiên:
“Chẳng lẽ Sở Phong Hà thật sự g.i.ế.c ?”
Tống Đông lắc đầu:
“Chuyện kỳ lạ ở chỗ đó, Sở Phong Hà dường như sẽ gài bẫy, đưa đến đồn cảnh sát, nên bình tĩnh mà bắt đầu tự chứng minh sự vô tội của .”
“Thời gian, nhân chứng, bằng chứng — đều cả. , lúc đó đang trực ở phòng thí nghiệm, còn là cửa sổ phòng gió hư.”
Khương Tri Tri cuối cùng cũng hiểu tại Sở Phong Hà phá hỏng một phòng thí nghiệm vốn mấy quan trọng.
Anh để tự tạo chứng cứ ngoại phạm!
Tống Đông Khương Tri Tri:
“Em thấy ?”
Khương Tri Tri hiểu ý Tống Đông:
“Cửa sổ ở phòng thí nghiệm đúng là phá do con , nhưng hề dấu vết. Tuy nhiên, khi Sở Phong Hà điều tới, em cho hậu cần sửa bộ cửa sổ.”
“Gió lớn tối hôm đó đủ mạnh để mở tung cửa sổ, càng thể đổ giá trưng bày bên trong.”
Tống Đông hài lòng mỉm :
“, điều tra xong, em là phụ trách thì đoán : cửa sổ đó thể dễ dàng gió thổi bật chứ?”
“Cho nên, sự chứng minh của thoạt lý, nhiều nhân chứng, nhưng chịu nổi sự kiểm chứng.”
Khương Tri Tri kích động:
“Vậy động cơ g.i.ế.c của là gì?”
Tống Đông lắc đầu:
“Những điều đều là chúng từ từ phân tích thôi, sáng mai thể sẽ thả, vì thật sự bằng chứng cho thấy mặt ở hiện trường.”
“Tuy nhiên, chắc cũng bắt đầu lo lắng .”
Khương Tri Tri cũng hiểu rõ, bằng chứng thì thể giữ chân Sở Phong Hà .
Nhà họ Sở chắc chắn cũng , nhưng rốt cuộc tại g.i.ế.c ?
Ra khỏi văn phòng Tống Đông, Khương Tri Tri vẫn nghĩ nguyên do.
“Anh xuyên đến rốt cuộc là gì? Em cứ tưởng chỉ quan tâm đến dữ liệu trong phòng thí nghiệm, giờ cả vụ g.i.ế.c ?”
“Người cẩn trọng như , nên phạm sai lầm như , trừ khi xảy chuyện gì đó ngoài tầm kiểm soát của .”
Chu Tây Dã thì cảm thấy tham vọng của Sở Phong Hà lớn:
“Anh dữ liệu thí nghiệm, lẽ còn nhiều thứ khác nữa. Em cẩn thận, nếu dồn đường cùng, thể sẽ đổ tội lên đầu em.”
Chuyện đó, Khương Tri Tri vẫn tự tin:
“Không , bên phòng thí nghiệm, gì . Chỉ mong sớm để lộ sơ hở!”
Sáng hôm , Sở Phong Hà thả , nhưng tự do, chỉ về nhà chờ điều tra, sẵn sàng phối hợp với cảnh sát bất kỳ lúc nào.
Ra khỏi cục cảnh sát, Sở Phong Hà nheo mắt mặt trời, tháo kính xuống lau, ánh mắt đầy vẻ độc ác.
Anh xuyên đến đây năm năm , năm năm qua, luôn cẩn trọng từng bước.
Từ một kẻ yếu khác bắt nạt, thể điều đến Bộ Y tế thành phố Bắc Kinh, tất cả đều nhờ nỗ lực của chính .
Anh âm thầm mưu tính cho tiền đồ của , tận dụng hiểu về thời đại để ăn lén lút, kiếm ít tiền.
Ba năm , đến Bắc Kinh, tình cờ gặp Khương Tri Tri.
Sau đó điều tra cô, ngờ là quen cũ!
Chỉ là vẫn dám chắc Khương Tri Tri cũng là xuyên !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-mat-lanh-quan-thieu-bi-tieu-kieu-the-chinh-phuc/chuong-520.html.]
Nhìn thấy Khương Tri Tri xuất sắc trong lĩnh vực y học, Sở Phong Hà bắt đầu nảy sinh nghi ngờ. Dù thì Khương Tri Tri mà từng quen, giỏi võ, nhưng thành tích học tập thì bình thường.
Năm đó, đến cả kiến thức sơ cứu cơ bản, cô học cũng tệ.
Vậy mà đến thế giới , trở nên lợi hại như thế?
Thậm chí còn đám lão già trong đại viện khen là “tiểu thần y”.
Điều khiến Sở Phong Hà nảy sinh lo ngại, nếu Khương Tri Tri cũng là xuyên , mà phát hiện sự tồn tại của , chắc chắn sẽ báo thù.
Anh rõ, Khương Tri Tri là thù dai, nhất định để yên.
Năm đó, khi chết, cô sự thật!
Tham vọng của , chỉ dừng ở Ma Đô, mà còn tiến Bắc Kinh, trung ương.
Anh con đường quan mà kiếp hết.
Vì thế, thể để Khương Tri Tri sống, tìm cách diệt trừ mối họa trong âm thầm, để ai phát hiện.
Hạt Dẻ Rang Đường
ngờ, Khương Tri Tri quá may mắn!
Sở Phong Hà nghiến răng nghiến lợi, trong lòng thầm nghĩ:
“ trọng sinh , sẽ để ai cản con đường leo lên đỉnh cao của !”
Đến trưa, Sở Phong Hà xuất hiện ở phòng thí nghiệm, mặc một bộ quần áo mới, còn đặc biệt cắt tóc, mỗi đều mang theo một phần bánh ngọt.
Anh cảm thán:
“Hôm qua đúng là một tai nạn bất ngờ, thật sự ngờ, chỉ đến công xã bên phía Tây Kinh một chút, mà suýt nữa vu thành hung thủ g.i.ế.c .”
“ cũng thật đáng tiếc, lúc đến đó, trong công xã chỉ một nữ nhân viên, mà thời điểm xảy án mạng là buổi tối. Mà tối hôm đó và Tiểu Vương đang trực ban.”
“Cũng may Tiểu Vương chứng, chứng minh buổi tối cả, nếu thì oan uổng c.h.ế.t mất.”
Vương Văn Trung liên tục gật đầu:
“Chuyện là bắt nhầm . Tối hôm đó và Tổ trưởng Sở ngủ cùng một phòng, nhớ rõ.”
Khương Tri Tri ở bên cạnh lắng , hôm thì cảm thấy gì kỳ lạ.
bây giờ Vương Văn Trung , mới phát hiện lỗ hổng lớn.
Vương Văn Trung khi kiểm tra một vòng thì về nghỉ ngơi, ngờ ngủ một mạch, mà còn ngủ say!
Là Sở Phong Hà phát hiện cửa sổ phòng thí nghiệm gió thổi bật, gọi dậy cùng xem.
Trong thời gian đó tới hai tiếng đồng hồ, đủ để Sở Phong Hà đến vùng ngoại ô phía Tây Kinh, gây án về.
Dù thì hiện trường vụ án chỉ cách đây năm cây .
Những khác thì vẫn tin lời của Sở Phong Hà và Vương Văn Trung, liền phụ họa theo:
“ là hú vía, hôm qua sợ c.h.ế.t .”
“ đúng đúng, chúng tin mà, chắc chắn là bắt nhầm .”
Tiểu Trương nhỏ giọng lẩm bẩm:
“Hôm qua, như thế.”
Sở Phong Hà thấy thái độ của đối với đổi, liền yên tâm phần nào.
Anh về phía Khương Tri Tri:
“Khương lão sư, hy vọng chuyện hôm qua sợ. Vậy thế , tối nay mời ăn.”
Khương Tri Tri từ chối:
“Không cần , tối còn về nhà với con.”
Sở Phong Hà liên tục gật đầu:
“Vậy thì để mai trưa nhé. Con gái cô đáng yêu thật đấy.”
Khương Tri Tri chỉ , gì, ánh mắt rõ vết tích mắt Sở Phong Hà, cùng mạch m.á.u nổi cổ .
Biết rằng, lật xem tài liệu và trúng độc.
Sở Phong Hà trò chuyện với một lúc mới rời khỏi văn phòng.
Tiểu Trương ghé sát bên Khương Tri Tri, lo lắng nhỏ:
“Khương lão sư, vẫn thấy bất an, giờ chỉ sợ Tổ trưởng Sở chuyện, thì cái nhà tập thể của chúng cũng tiêu đời luôn.”