Thập Niên 70: Mặt Lạnh Quân Thiếu Bị Tiểu Kiều Thê Chinh Phục - Chương 527.
Cập nhật lúc: 2025-05-11 05:13:39
Lượt xem: 1,017
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mỗi ngày Tô Ly đều nhắc Khương Tri Tri một rằng cô thể giải độc cho Thẩm Lạc Gia.
Khương Tri Tri vẫn còn do dự, Tô Ly đoán cô đang lưỡng lự điều gì, liền kéo tay cô :
“Thật sẽ hại cô , em chỉ dẫn dụ cổ trùng trong cô ngoài, tiêu diệt nó.”
“Hay là thế , em hướng dẫn cách , chị thực hiện? Chị cũng là bác sĩ, chắc chắn sẽ thành thạo.”
Khương Tri Tri động lòng, nhưng vì liên quan đến sự an của Thẩm Lạc Gia, cô vẫn bàn bạc với Lý Tư Mân.
Cô dẫn Tô Ly đến gặp Lý Tư Mân.
Lý Tư Mân cũng giống Khương Tri Tri, thận trọng khi liên quan đến sự an của Thẩm Lạc Gia.
“Nếu chữa, sẽ hậu quả gì?”
Tô Ly lắc đầu: “Hậu quả bây giờ thấy rõ, vì còn trẻ, khỏe mạnh, thể chống độc tố trong cơ thể, nhưng đến tầm năm sáu mươi tuổi thì sẽ bộc lộ. Trí nhớ sẽ suy giảm sớm hơn bình thường, tuổi thọ cũng sẽ ngắn hơn.”
Lý Tư Mân suy nghĩ lâu: “Tri Tri, em thực hiện ?”
Tô Ly chút sốt ruột: “Em thật sự , các tin , em chắc chắn sẽ hại chị .”
Khương Tri Tri gật đầu: “Được, em , chị .”
Tô Ly suy nghĩ một lát, lấy từ trong túi một chiếc lọ nhỏ đưa cho Khương Tri Tri:
“Cái chị đem xét nghiệm thử, lát nữa sẽ dùng thứ để dẫn dụ trùng độc trong cơ thể , chị kiểm tra xem, trong chỉ là vài loại thảo dược thông thường thôi.”
“ những loại thuốc khi uống , trùng độc thích.”
Thấy Tô Ly đầy thành ý, Khương Tri Tri nhận lấy lọ thuốc, quyết định thử xem .
Cô mang lọ thuốc đến phòng thí nghiệm, khi xét nghiệm, quả thật đều là những loại thảo dược phổ biến, và khi kết hợp với cũng xảy xung đột phản ứng bất lợi nào.
Khi chắc chắn là an , Khương Tri Tri cùng Tô Ly đến khám cho Thẩm Lạc Gia.
Lý Tư Mân cũng đặc biệt xin nghỉ ở nhà.
Dù vẫn thể yên tâm.
Tô Ly tiên để Thẩm Lạc Gia uống viên thuốc trong lọ, đó bảo Khương Tri Tri nấu một bát nước nếp cẩm cho cô uống.
Rồi hiệu cho Khương Tri Tri phong bế vài huyệt đạo Thẩm Lạc Gia.
Khương Tri Tri xác nhận những huyệt đạo đều an , liền theo lời Tô Ly.
Không lâu khi châm kim bạc , Thẩm Lạc Gia bắt đầu đổ mồ hôi.
Ban đầu là những giọt mồ hôi to như hạt đậu, đó còn mùi tanh hôi thoang thoảng.
Tô Ly vội hô: “Nhanh, rạch một vết ở cổ tay, nhỏ thôi là .”
Khương Tri Tri dùng d.a.o phẫu thuật rạch một đường nhỏ ở cổ tay Thẩm Lạc Gia, m.á.u bắt đầu chảy , ngày càng đậm đặc, đen kịt và bốc mùi hôi.
Tô Ly bảo Khương Tri Tri bóp mạnh, đến khi m.á.u trở màu bình thường mới : “Được , băng bó .”
Sau đó chỉ cái chậu bên : “Chính là mấy thứ .”
Khương Tri Tri ngạc nhiên: “Chị tưởng sẽ là một con trùng to cơ đấy.”
Tô Ly bật : “Làm thể? Nếu là con trùng to như thế mà chạy tới chạy lui trong mạch máu, lỡ chạy đến tim thì c.h.ế.t .”
Lý Tư Mân lo lắng lau mồ hôi trán Thẩm Lạc Gia:
“Thế nào ? Có chỗ nào khó chịu ?”
Thẩm Lạc Gia nghiêm túc cảm nhận, lắc đầu: “Không, cảm thấy dễ chịu.”
Khương Tri Tri lập tức bắt mạch cho cô, phát hiện chỉ trong thời gian ngắn như , mạch của Thẩm Lạc Gia trở bình thường, hiện tượng mạch đập kỳ lạ đó biến mất.
Cô kinh ngạc Tô Ly: “Em thật sự giỏi, khỏi hẳn .”
Tô Ly kiêu hãnh ngẩng cao đầu: “Đây chỉ là loại trùng nhập môn ở chỗ bọn em thôi, chuyện nhỏ mà. chị thể bắt mạch cũng giỏi đấy.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-mat-lanh-quan-thieu-bi-tieu-kieu-the-chinh-phuc/chuong-527.html.]
Khương Tri Tri tự cảm thấy còn kém xa: “Chị vẫn còn kém lắm, đây chị nhiều sách để tìm cách giải độc, nhưng đều tìm .”
Tô Ly lắc đầu: “Chắc chắn là chị tìm thấy , mấy thứ hề ghi chép bằng văn tự.”
Khương Tri Tri đột nhiên nhớ : “ , còn một nữa cũng trúng loại độc , cũng thể dùng cách giải độc ?”
Tô Ly gật đầu: “Được chứ.”
Hạt Dẻ Rang Đường
Nói thấy kỳ lạ: “Chỗ các chị trúng loại độc chứ? Thật kỳ quặc, thứ đến bà nội em còn cho chơi.”
Khương Tri Tri thở dài: “Nói thì dài lắm, để kể em .”
Tô Ly giúp Thẩm Lạc Gia giải độc, lập tức trở thành ân nhân cứu mạng của nhà họ Lý.
Thương Thời Anh càng thêm nhiệt tình với Tô Ly, kéo tay cô : “Cháu gì cứ với bác.”
Tô Ly kéo đến căng thẳng: “Không cần , chuyện đơn giản mà.”
Thương Thời Anh tất nhiên cũng chuyện hiểu lầm giữa cô và Thương Hành Châu: “Không , cháu cứ ở nhà bác , bác sẽ giới thiệu lão nhị nhà bác cho cháu. Làm con dâu nhà bác, thấy ?”
Tô Ly sốc nặng, vội vàng từ chối: “Không, .”
Rồi liếc Thương Hành Châu.
Thương Hành Châu đến mơ hồ: “Nhìn gì? Mau nghĩ cách giải độc cho .”
Khương Tri Tri và Thương Thời Anh , hai , chắc chắn “biến”.
…
Buổi tối, Khương Tri Tri kể quá trình giải độc cho Thẩm Lạc Gia với Chu Tây Dã.
Cảm thán: “Xem là chúng hiểu lầm Tô Ly , cô cũng khá đơn thuần, giống .”
Chu Tây Dã bình luận gì, dù từ trời rơi xuống như , cẩn thận một chút vẫn hơn.
Khương Tri Tri bắt đầu chuẩn đồ để ngày mai đưa bọn trẻ công viên giải trí.
Dù cũng là Tết Thiếu nhi (mùng 1 tháng 6), thế nào cũng đưa Tiểu Chu Kỷ và Thương Thương ngoài chơi cho đó đây.
Hơn nữa Chu Tây Dã cùng, dù Tiểu Chu Kỷ hiếu động thế nào cũng lo lạc.
Biết bọn họ sẽ chơi, sáng sớm Phương Hoa dậy sớm rót nước đường bình nước của hai đứa trẻ.
Lại còn nướng thêm bánh quy bỏ túi cho chúng mang theo.
Thẩm Lạc Gia họ chơi cũng nằng nặc đòi theo.
Lý Tư Mân đúng lúc nghỉ, tất nhiên yên tâm để Thẩm Lạc Gia một , cũng thu dọn đồ đạc cùng.
Tô Ly và Thương Hành Châu đến, bọn họ chơi, cũng hào hứng: “Em đến Bắc Kinh bao lâu mà từng chơi , cũng !”
Thương Hành Châu nghiến răng: “Cô mau nghiên cứu thuốc giải cho .”
Tô Ly kêu lên một tiếng, phất tay: “Có chậm một ngày cũng , gấp gì? Có yêu .”
Thương Hành Châu đỏ mặt, trừng mắt Tô Ly: “Cô là con gái mà cái gì cũng dám !”
Tô Ly lườm một cái, chạy tìm Thương Thương: “Dì chơi với con ?”
Thương Thương tất nhiên là vui , giơ tay cho Tô Ly bế: “Đi, cùng !”
Vốn là kế hoạch cho gia đình bốn , cuối cùng biến thành một đoàn đông đúc.
Thương Hành Châu suốt đường cứ chăm chăm Tô Ly: “Cô bế Thương Thương tránh xa chỗ nước một chút.”
“Chỗ đó nguy hiểm quá, cô đừng dắt Thương Thương tới đó.”
“Cô chơi thì , nhưng mà thương đừng trách nhắc .”
Khương Tri Tri Thương Hành Châu cứ lải nhải ngớt, bật nhỏ với Chu Tây Dã:
“Anh từng thấy Hành Châu như thế ? Mỗi gặp Tô Ly là như đồ dễ cháy dễ nổ luôn !”