Thập Niên 70: Mặt Lạnh Quân Thiếu Bị Tiểu Kiều Thê Chinh Phục - Chương 558.

Cập nhật lúc: 2025-05-11 14:05:12
Lượt xem: 716

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Phàm Tinh thoải mái tựa ghế, mấy đang vây quanh chuyện với cô, dường như đang suy nghĩ xem một trăm vạn khả thi .

Người quản lý khuyên nhủ:

“Phàm Tinh, mấy năm nay, chỉ cần là kịch bản em thích, chị đều giúp em từ chối . Em , công ty cũng ép buộc quá đáng.”

“Công ty đối với em vẫn khoan dung mà.”

“Em thích từ thiện , cho em một trăm vạn, em cũng thể xây một trường tiểu học núi .”

Thẩm Phàm Tinh chằm chằm quản lý:

“Chị Trần, em tranh giành hợp đồng đại diện, tại nhường cho Từ Giai Giai? Em thể tự ? Hay là , Từ Giai Giai là tình nhân của ai đó?”

Khuôn mặt quản lý cứng :

“Phàm Tinh, cái thể linh tinh . Bộ phim gần đây của Từ Giai Giai ảnh hưởng thị trường khá , cho nên công ty nâng đỡ cô .”

“Hơn nữa, vì nghệ thuật, Từ Giai Giai chịu hy sinh , còn em thì ? Đóng một cảnh mật hơn một chút mà cũng chịu.”

Thẩm Phàm Tinh khẽ “ồ” một tiếng:

“Không , em đồng ý.”

Một trăm vạn, cô thật sự thấy d.a.o động.

nếu lợi dụng nhà của Chu Tri Uẩn, cô .

Cái giới giải trí thối nát , cô để họ dính .

Hai vị giám đốc giận dữ rời , để Thẩm Phàm Tinh suy nghĩ .

Sau khi hai ông chủ khỏi, quản lý thở dài khuyên nhủ Thẩm Phàm Tinh:

“Phàm Tinh, em mới ký hợp đồng năm năm với công ty, nếu em chịu phim nghiêm túc, đến lúc công ty kiện em, em sẽ đối mặt với khoản bồi thường lớn.”

Thẩm Phàm Tinh chớp mắt, nhíu mày vui:

“Chị Trần, em với chị , đừng uy h.i.ế.p em. Em là ghét nhất là uy hiếp.”

Cô là công dân tuân thủ pháp luật, thể đánh những , nhưng thể khiến họ gặp xui xẻo.

Người quản lý cũng Thẩm Phàm Tinh chút “tà khí”, cuối cùng đành nhịn xuống:

“Em cứ suy nghĩ kỹ , chuyện cũng lợi cho em mà. Trong tay em tài nguyên, tại dùng?”

Thẩm Phàm Tinh dựa ghế, nhắm mắt , để ý đến cô .

Sau khi quản lý rời , trợ lý nhỏ mới len lén , xổm bên chân Thẩm Phàm Tinh:

“Chị , thật đồng ý một chút cũng mất gì, chị chỉ cần gặp Thương Tổng thôi, ông cũng chắc đồng ý, mà kết quả như nào cũng liên quan đến chị nữa.”

Thẩm Phàm Tinh mở mắt:

“Tiểu Tiếu, đừng xem thường lòng tham của con . Chỉ cần đồng ý một , sẽ còn vô nữa.”

Trợ lý nhỏ nghĩ cũng thấy đúng:

“Vậy… chị…”

Thẩm Phàm Tinh bỗng dậy:

“Đi, em với chị đến một chỗ.”

Trợ lý Thẩm Phàm Tinh kéo khỏi cửa.

Thẩm Phàm Tinh dẫn trợ lý đến phố Nam La Cổ Hạng. Ở nơi đông , cô vẫn che chắn một chút, đội mũ lưỡi trai và kính gọng to.

Ăn mặc giản dị, nên cũng ai chú ý đến cô.

Trợ lý tò mò:

“Đến đây chị?”

Thẩm Phàm Tinh gì, hào hứng dẫn cô một cửa hàng bán đồ bạc, lấy một tờ bản vẽ đưa cho ông chủ:

“Có thể giúp chế tác một đôi nhẫn ?”

Trợ lý tờ giấy A4, thấy đó vẽ hai chiếc nhẫn hoa văn tinh xảo.

Rất ngạc nhiên:

“Chị vẽ lúc nào ?”

Thẩm Phàm Tinh thần bí:

“Đó là bí mật…”

Ông chủ nhận lấy bản vẽ, :

“Trên còn nhiều ký hiệu, sẽ phức tạp đấy.”

Thẩm Phàm Tinh hi vọng:

“Mất mấy ngày thì xong? Giá bao nhiêu?”

Ông chủ suy nghĩ một chút:

“Bạc đắt, chủ yếu là tiền công, một đôi nhẫn một 1500 tệ, cần ba ngày.”

Thẩm Phàm Tinh do dự:

“Được.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-mat-lanh-quan-thieu-bi-tieu-kieu-the-chinh-phuc/chuong-558.html.]

Gọi trợ lý thanh toán.

Sau đó xác nhận một lượt kích thước và hoa văn của nhẫn với ông chủ, mới cùng trợ lý rời khỏi tiệm.

Trợ lý vô cùng kinh ngạc:

“Chị, chị nhẫn, chẳng lẽ là định kết hôn với Chu Tri Uẩn?”

Thẩm Phàm Tinh tươi gật đầu:

thế, chị nhất định cho một danh phận.”

Quan trọng nhất là, đến giờ cô vẫn tính Chu Tri Uẩn sẽ gặp tai họa gì.

, cô một chiếc bùa hộ mệnh cho .

Trợ lý nhỏ thật sự thể hiểu nổi lối suy nghĩ của Thẩm Phàm Tinh, nhưng quyết định của chị đều đúng.

“Chị , chị hôm nay công ty phát tiền? Có một khoản thù lao của phim chuyển đến, tổng cộng tám mươi vạn, chị quyên góp hết, là…?”

Thẩm Phàm Tinh suy nghĩ một chút:

“Giữ ba mươi vạn, năm mươi vạn còn thì gửi .”

Nếu cô kết hôn, thì cũng chuẩn một chút hồi môn tử tế cho bản .

Hai bước khỏi con hẻm thì Thẩm Phàm Tinh định gọi điện cho Chu Tri Uẩn, hỏi ăn tối cùng .

Kết quả Tô Lệ chặn đường.

Tô Lệ đeo kính râm và khẩu trang, chặn Thẩm Phàm Tinh :

“Phàm Tinh, chúng thể chuyện một chút ?”

Thẩm Phàm Tinh cảm thấy phiền vô cùng. Cô ngoài chắc ai chụp hình, nhưng Tô Lệ thì khác.

Lúc phía Tô Lệ chắc chắn ít phóng viên giải trí bám theo.

Cô nhíu mày:

“Lên xe .”

Cô gọi Tô Lệ lên xe .

Sau khi đóng cửa xe, Tô Lệ tháo kính và khẩu trang xuống, lộ khuôn mặt tiều tụy vô cùng:

“Phàm Tinh, giúp với. Giờ thật sự quá khó khăn, mấy đó ngày nào cũng đến đòi nợ.”

“Công việc của đều dừng hết, dám cả.”

Thẩm Phàm Tinh nhíu mày:

giúp cô thế nào ? Lúc cũng nhắc nhở cô , là cô chịu . Vận may của con , đôi khi là do chính mất.”

Tô Lệ tin:

“Phàm Tinh, chắc chắn cô thể giúp , cô xem giúp một quẻ nữa , còn cơ hội lật thế cờ ?”

Thẩm Phàm Tinh đồng ý:

xem. Xuống xe .”

Hạt Dẻ Rang Đường

Tô Lệ sốt ruột:

“Phàm Tinh, Chu Tri Uẩn là con trai nhà họ Chu, cô leo lên cành cao , nhất định thể giúp mà.”

Thẩm Phàm Tinh gì, chằm chằm Tô Lệ một lúc, gọi trợ lý:

“Tiếu Tiếu, kéo cô xuống xe.”

Trợ lý lời, kéo Tô Lệ xuống xe, đó đóng cửa và bảo tài xế lái .

Thấy Thẩm Phàm Tinh gì, sắc mặt nghiêm trọng, trợ lý nhỏ từng thấy chị như bao giờ, lo lắng hỏi:

“Chị , chị ?”

Thẩm Phàm Tinh đột nhiên sang trợ lý:

“Em xem, khả năng nào đó, tai họa của Chu Tri Uẩn… là do chị mang đến cho ?”

Trợ lý phần hiểu nổi:

“Chị ? Chị thì thể mang đến tai họa gì cho Chu chứ?”

Thẩm Phàm Tinh trả lời, lấy điện thoại gọi cho Chu Tri Uẩn.

Bên dường như đang chờ cô, chuông reo một tiếng bắt máy.

Chưa để Chu Tri Uẩn mở lời, Thẩm Phàm Tinh :

“Anh đang ở ? Có ăn tối cùng em ?”

Chu Tri Uẩn nhẹ:

“Được, đang ở nhà, mua đồ ăn , ăn ở nhà ?”

Thẩm Phàm Tinh lập tức gật đầu:

“Muốn chứ, ăn ở nhà . Anh đúng là đảm đang quá đấy.”

Trợ lý nhỏ bên cạnh hai chuyện ngọt ngào dính lấy , mà vô cùng ngạc nhiên.

Vừa chị còn đang , thể mang tai họa đến cho Chu Tri Uẩn ?

Sao chỉ trong một giây, ngọt ngào đến ?

Loading...