Thập Niên 70: Mặt Lạnh Quân Thiếu Bị Tiểu Kiều Thê Chinh Phục - Chương 569.

Cập nhật lúc: 2025-05-12 01:41:00
Lượt xem: 680

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Phàm Tinh chỉ lên lầu: “Hình như gì đó đổ , Chu tổng định lên xem thử ?”

Chu Văn Lượng đẩy kính mắt: “Không , chẳng gì…”

Câu còn dứt, quản gia vội vã chạy , ghé sát tai Chu Văn Lượng mấy câu, chỉ thấy sắc mặt lập tức đổi. Ánh mắt trở nên lạnh lẽo, liếc Thẩm Phàm Tinh, với quản gia:

“Trông chừng bọn họ, đừng để họ lung tung.”

Nói xong, vội vàng rời .

Quản gia vung tay, lập tức từ xuất hiện mấy gã đàn ông cao to lực lưỡng, trong tay còn cầm theo vũ khí.

Tô Lệ sợ đến mức mặt mày tái nhợt, nhanh chóng núp lưng Thẩm Phàm Tinh: “Chuyện ?”

Thẩm Phàm Tinh liếc cô một cái: “Cô sợ cái gì? Không chính cô tự nguyện đến ? Chu Văn Lượng cho cô bao nhiêu tiền?”

Hạt Dẻ Rang Đường

Tô Lệ run rẩy đến rõ lời: “Không… cũng ngờ chuyện như , Phàm Tinh… chúng c.h.ế.t ở đây ?”

Thẩm Phàm Tinh chán ghét đẩy cô : “Cô im , ý định c.h.ế.t chung với cô .”

Nói xong thì đến ghế xuống, bắt đầu lục lọi đồ đạc bàn việc.

Tô Lệ mấy gã đàn ông canh ở cửa, sợ đến mức hai chân run lẩy bẩy, rón rén đến bên cạnh Thẩm Phàm Tinh: “Phàm Tinh…”

Thẩm Phàm Tinh mặt , thèm để ý đến cô .

Bên ngoài vang lên nhiều tiếng động hỗn loạn, cả tiếng gào thét và hét lên thảm thiết.

Cuối cùng còn cả tiếng súng.

Tô Lệ sợ đến mức bệt xuống, chui gầm bàn, túm lấy ống quần của Thẩm Phàm Tinh: “Phàm Tinh… rốt cuộc là xảy chuyện gì ?”

Hai canh cửa thấy tiếng s.ú.n.g liền mất hai, còn hai vẫn yên canh chừng.

Thẩm Phàm Tinh túm tóc Tô Lệ kéo : “Cô chui đây cho , giờ sợ ? Lúc gọi đến, nghĩ tới? Cô hãm hại bao ?”

Tô Lệ kéo lóc: “ ! cũng ngờ chuyện thành thế . Nếu thế , tuyệt đối dẫn cô đến. Phàm Tinh, tin , thật sự cố ý hại cô!”

Thẩm Phàm Tinh chẳng buồn , lên lôi Tô Lệ : “ mặc kệ, hôm nay sống thì cô cũng đừng hòng sống sót.”

Tô Lệ theo bản năng chống cự , hai bắt đầu giằng co.

Gã đàn ông ở cửa thấy hai cô gái đánh , liền quát lớn: “Cả hai im ngay!”

Vừa dứt lời, Tô Lệ Thẩm Phàm Tinh đẩy mạnh về phía họ.

Hai đàn ông kịp phản ứng, một né tránh, theo bản năng đưa tay đỡ Tô Lệ.

Nhân lúc họ mất tập trung, Thẩm Phàm Tinh lao tới, hai đàn ông còn kịp hiểu chuyện gì thì đánh mạnh ngã xuống đất.

Tô Lệ sợ hãi lùi mấy bước.

Thẩm Phàm Tinh quát lên: “Còn ngây đấy gì? Mau đóng cửa , khóa ! Cô định chờ đến bắt ?”

Tô Lệ vội vàng gật đầu, luống cuống đóng cửa, khi khóa còn thấy yên tâm nên đẩy thêm hai cái ghế nặng chặn cửa.

Thẩm Phàm Tinh cầm lấy nghiên mực lấy từ bàn, xuống bồi thêm hai cú nữa hai gã đàn ông, chắc chắn họ c.h.ế.t nhưng cũng thể tỉnh ngay .

Cô nhặt lấy vũ khí mà họ đánh rơi, hỏi Tô Lệ: “Biết dùng ?”

Tô Lệ hai tay giơ lên: “ dùng chứ? Thẩm Phàm Tinh, chuyện là phạm pháp đó!”

Thẩm Phàm Tinh khẩy: “Chuyện phạm pháp, cô còn ít ?”

Cô cầm s.ú.n.g tới bên cửa sổ, ngoài, thấy Chu Văn Lượng, quản gia, cùng mấy gã đàn ông đang đối đầu với một nhóm cảnh sát.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-mat-lanh-quan-thieu-bi-tieu-kieu-the-chinh-phuc/chuong-569.html.]

Thẩm Phàm Tinh chút khó hiểu, tại trực tiếp b.ắ.n c.h.ế.t Chu Văn Lượng?

Tô Lệ cũng run rẩy tới, liếc tình hình bên ngoài càng hoảng sợ hơn: “Rốt cuộc bọn họ là ai? Chu Văn Lượng chỉ là một thương nhân thôi ?”

Thẩm Phàm Tinh quan sát một lúc: “Hắn thương nhân đơn thuần , chắc là còn buôn lậu cổ vật, thậm chí phản quốc cũng chừng.”

Tô Lệ chân mềm nhũn: “Có khi nào chúng cũng liên lụy ?”

Thẩm Phàm Tinh cố ý dọa cô: “Chắc chắn là . Cô tình hình bên ngoài xem, rõ ràng thể b.ắ.n c.h.ế.t Chu Văn Lượng ngay, mà chần chừ mãi nổ súng. Cô đoán xem vì ?”

Tô Lệ ngơ ngác: “Chẳng lẽ là vì chúng là con tin?”

Thẩm Phàm Tinh gật đầu: “Hiếm thấy ghê, cũng thông minh một chút. , là vì con tin, nhưng là chúng .”

Nói xong cô dừng một lúc tiếp: “Hơn nữa, xung quanh căn nhà gài thuốc nổ, ngay trong thư phòng cũng .”

Tô Lệ lập tức bệt xuống đất, run lẩy bẩy : “Thuốc nổ? Phàm Tinh, cô tháo b.o.m ?”

Thẩm Phàm Tinh nhíu mày: “Cô gái , là thuốc nổ đó, cô đang đùa ? Nếu tháo, thể lên trời .”

Nói xong ngoài. Lúc Chu Văn Lượng đang thương lượng với cảnh sát, chỉ là kính cửa sổ cách âm quá nên rõ họ gì. thể thấy rõ Chu Văn Lượng kích động.

Nếu cứ tiếp tục thế , chừng sẽ là kết cục cùng chết.

Thẩm Phàm Tinh bắt đầu tìm kiếm trong phòng những nơi thể giấu thuốc nổ.

Thấy , Tô Lệ cũng bắt đầu lục lọi, định bưng lên một cái bình sứ đựng trục tranh bàn việc…

Thẩm Phàm Tinh lập tức ngăn: “Đừng động !”

muộn, Tô Lệ bế cái bình lên.

Thẩm Phàm Tinh ôm đầu: “Cô thật là! Đừng động nữa, bên trong bom!”

Tô Lệ hét lên một tiếng, tay bắt đầu run rẩy: “Làm bây giờ? Làm bây giờ?”

cảm giác chỉ một giây nữa thôi cái bình sẽ rơi xuống đất.

Thẩm Phàm Tinh chẳng tinh thần hy sinh vì khác: “Cô nhất định giữ thật chắc, giữ thăng bằng, đừng nhúc nhích gì cả. Chỉ thể chờ cảnh sát đến cứu thôi.”

Tô Lệ nức nở: “Phàm Tinh, chết! Mau nghĩ cách cứu !”

Vừa cố gắng giữ cơ thể run, giữ vững cái bình.

Vụ Thẩm Phàm Tinh thật sự bó tay: “Cô cứ giữ chắc là , cũng cách nào cứu cô, chỉ thể chờ thôi.”

Tô Lệ hối hận đến mức ruột gan như xoắn , lúc nãy đáng nên hỏi Thẩm Phàm Tinh đang tìm gì, nên tùy tiện giúp đỡ lục lọi lung tung. Biết thế yên động đậy thì .

Càng hối hận hơn là vì lòng tham, hợp tác với Chu Văn Lượng, giờ thì tự chuốc họa : “Phàm Tinh, xin thật sự ngờ chuyện thế . Là Chu Văn Lượng bảo gọi cô tới xem phong thủy, sẽ cho 5000 vạn.”

“Cô cũng mà, giờ đang cần tiền. Có 5000 vạn là thể trở giới giải trí, cần sống trốn chui trốn lủi nữa.”

Thẩm Phàm Tinh cau mày: “Đừng ồn.”

Cô bước tới bên cửa, lắng động tĩnh bên ngoài, tiếng bước chân hỗn loạn đang tiến về phía .

Thẩm Phàm Tinh áp tai cửa, cố phân biệt âm thanh ngoài đó. Có tiếng đánh , một lúc, tiếng bước chân tiến về phía thư phòng.

Nghe thấy, lông mày cô nhướng lên, kìm sự vui mừng.

Khi tiếng bước chân dừng cửa, Thẩm Phàm Tinh lập tức dẹp ghế chắn cửa sang một bên, vui vẻ mở cửa, đưa tay kéo .

Một mặc đồ ngụy trang – Chu Tri Uẩn – bước , thấy Thẩm Phàm Tinh thì ngạc nhiên.

Do mặt bôi sơn ngụy trang, nên Tô Lệ vẫn nhận : “Phàm Tinh, cô đang …”

Chu Tri Uẩn thấy cả Thẩm Phàm Tinh và Tô Lệ, hỏi: “Sao hai ở đây?”

Nghe giọng , Tô Lệ lập tức nhận , òa lên: “Đội trưởng Chu, mau cứu với…”

Loading...