Ngay khi bước cửa tầng 1, đập vào mắt chính là một sảnh chính đón khách trang nhã, sạch sẽ và sáng sủa, bên trái sảnh hai phòng tiếp khách nhỏ, bên là khu giải trí bán mở. Một chiếc ghế sofa kiểu cách dành cho nhân viên hoặc khách đến nghỉ ngơi.
Có một cô gái trẻ quầy lễ tân, khi thấy Tô Hân Nghiên mang theo một đôi thiếu niên và thiếu nữ có dung mạo xinh xắn đáng yêu vào, cô lập tức lên, chào hỏi với nụ chuyên nghiệp.
“Chào buổi chiều, Tô tổng, chào và tiểu thư.”
Bởi vì phận của Ninh Hiên, cô chỉ có thể khách sáo chào là .
“Ừm, chào buổi chiều.” Tô Hân Nghiên đáp với vẻ lịch sự như cũ.
Trong công việc cô là kiểu sếp nghiêm khắc , ngược , cô là khá tính và hiền lành.
“Chào chị ạ.”
Ninh Hiên và em gái cũng lẽ chép chào chị gái lễ tân này, thành công thu được một ánh mắt thiện ý của cô gái này.
Tại Tại còn có thể nhìn tâm tư kích động của chị gái này từ khuôn mặt bình tĩnh.
【 a a a…… người con trai trước mặt này thật là đẹp mà? Lúc như , về lớn lên chắc chắn còn đẹp hơn! Tiểu cô nương cũng rất đáng yêu, còn ngoan ngoãn hiểu chuyện! Không Tô tổng lại kiếm được người mẫu nhí nào tốt từ trong ngoài thế này. 】
Từ trong nhà đào đó.
Tại Tại đáy lòng âm thầm trả lời chị gái lễ tân.
Ba mẹ con lên lầu hai, mới thể thấy khu vực làm việc chân chính.
Nơi đã được cải ̣o qua, thành một văn phòng làm việc bình thường, còn ngăn cách một văn phòng cao tầng và khu đa chức năng như phòng hội thảo, chẳng qua là phòng biên tập tạp chí thời trang nên trống cũng khá độc đáo và thời trang.
Tổng thể mà , cảnh làm việc rất tốt.
—— nơi là công ty do một tay mẹ sáng lập nên!
Tại Tại và Ninh Hiên đang xem tất cả những điều với một cảm giác kinh ngạc.
“Có nhiều người quá.” Ninh Hiên nhỏ giọng nói chuyện bên tai em gái.
Tại Tại gật gật đầu, tỏ vẻ đồng tình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-341.html.]
Quả thực, mặc dù liên tục nói rằng thiếu nhân lực nhưng thực tế, Tô Hân Nghiêm tuyển dụng hơn 30 nhân viên, hầu hết đều cô tuyển dụng trước khi từ chức ở nhà xuất bản.
Trong đó liền bao gồm cả các ́c giả hợp ́c với cô, bạn cùng phòng lúc học đại học: Ngưu Bội Dung.
, khi Ngưu Bội Dung biết tin Tô Hân Nghiên từ chức bên ngoài tự lập nghiệp, hai người sớm đã kết phường nên cùng từ chức, hai cũng cùng tiền xuất lực, gây dựng và sáng lập nên công ty ̣p trí thời trang này.
Bởi vì nếu so sánh, Tô Hân Nghiên góp nhiều vốn đầu tư hơn, ít quyền lực hơn, hơn nữa cô còn cung nhiều mối quan hệ cho công ty, thể coi như một loại đầu tư vô hình, cho nên cổ phần trong công ty cô lớn hơn Ngưu Bội Dung là 70% cổ phần.
Mà Ngưu Bội Dung chỉ là chút vốn, chủ yếu vẫn là xuất lực nhiều, cho nên chỉ có 20% cổ phần.
Còn 10% cổ phần còn lại hai tính toán làm một lợi ích cho các giám đốc điều hành công ty trong tương lai hoặc những nhân tài quan trọng nhằm giữ chân nhân tài hơn.
“Tại Tại, Tiểu Hiên, đây nào.”
Tô Hân Nghiên ở trong phòng hóa trang vẫy tay với con trai và con gái.
“Tới đây.” Hai em thấy mẹ gọi, lập tức chạy lại.
Phòng hóa trang lớn, kê năm cái bàn trang điểm dựa tường, ánh sáng rực rỡ chiếu gương làm gương phản chiếu làm cho cả căn phòng thêm rực rỡ.
Trên bàn đặt một bộ mỹ phẩm cao cấp chỉnh, bên cạnh một đống móc treo, đó treo nhiều các bộ trang phục đủ màu sắc, mỗi bộ đều tinh xảo.
Trong đó, những bộ quần áo chụp do nhãn hàng quần áo trẻ em hợp tác với tạp chí gửi đến đều là ủi ngay ngắn và treo lên móc, chờ các mẫu nhí mặc .
Trong phòng trang điểm có nhiều người lắm chỉ có một chuyên gia trang điểm và một chuyên gia ̣o hình.
Cả hai rõ ràng mối quan hệ với Tô Hân Nghiên, trước khi hai bọn nhỏ đến vẫn luôn trò chuyện khá nhiệt tình.
Nội dung chủ yếu chính là về vấn đề thiết kế tạo hình cho người mẫu nhí.
Nhà tạo mẫu Tony cho : “Diện mạo cụ thể thấy bởi chính mẫu mới thể xác định .”
Anh dứt lời, liền thấy cánh cửa đang được mở dần dần đó một đầu nhỏ đáng yêu thò vào, tức khắc hai mắt sáng ngời, nhịn che miệng kinh hô: “Nga, tiểu bảo bối này là ai?”
Bị phản ứng khoa trương của người này dọa sợ, Tại Tại mới ̣nh vào đã nhút nhát chui tọt khỏi phòng.
“……”
Thấy vẻ mặt Tony ‘ bản mình trông dọa người đến vậy ? ’ tự hoài nghi, Tô Hân Nghiên buồn mà giải thích: “Xin , gan của con gái tớ có chút nhỏ.”