Buổi sáng của năm thứ ba Cao trung, vì một tiết được giáo viên lên lớp, nó trở thành một buổi tự học.
Buổi tối cũng có một tiết tự học, mãi cho đến 10 giờ rưỡi tối mới thể tan học về nhà.
Còn nếu học sinh trọ ở trường thì phải đến 11 giờ mới có thể tan học.
Trước Tại Tại vì phải học mỹ thuật ở nhà giáo sư Lâm, thỉnh thoảng để tham gia một cuộc thi nghệ thuật quan trọng hơn, cô còn phải viết đơn xin nghỉ cả ngày.
Chủ nhiệm lớp cũng hiểu tình huống của cô, hơn nữa cô còn là sinh viên mỹ thuật, cho nên chỉ cho phép cô vắng mặt trường kỳ vào các tiết tự học buổi tối, khi kí giấy xin nghỉ cũng rất sảng khoái.
Đương nhiên nguyên nhân chính vẫn là thành tích của Tại Tại rất .
Là một sinh viên mỹ thuật, nếu tính mỗi việc phải học mỹ thuật, thể đánh bại các bạn học với vị trí thứ nhất trong kỳ thi, đây là điều mà bình thường thể .
Mà học sinh giỏi luôn có đặc quyền trong mắt của giáo viên.
Sau khi tiết tự học kết thúc, cô bắt đầu chuẩn bị sách cho tiết tiếp theo, mà Lưu Nhân Nhân thành công thượng vị thành bạn cùng bàn với cô lập tức lên, nhỏ giọng bát quái với cô.
“A, Tại Tại, cậu có ? Tiết tự học buổi tối đêm qua có chuyện lớn đó!”
“Chuyện gì thế?” Tại Tại nghi hoặc hỏi.
“Có một bạn nữ ở ban sáu, chỉ yêu sớm, còn đoạt bạn trai của bạn nữ ở ban 4, đã thế còn trộm đồ của người , đó phát hiện, tối hôm qua bạn nữ ở ban bốn mang theo một đám chị em hội đồng với bạn nữ ở ban sáu , hai bên chỉ thiếu chút nữa là đánh , chuyện tuy nháo rất lớn, ít chạy xem náo nhiệt, vì thế nên mới làm chủ nhiệm kinh động, lúc hai bên có khả năng phải mới phụ .”
Tính cách của Lưu Nhân Nhân khá văn tĩnh, thật phải là một cô gái thích bát quái, nhưng chịu nổi tiếng lớn của chuyên này, dẫn tới ít học sinh đều chạy xem náo nhiệt.
Hiện tại chuyện truyền khắp trường, có lẽ chỉ có mấy người bế tắc thông tin mới biết.
Không khéo, Tại Tại chính là một trong người này.
Sau khi được tin tức này cô chấn kinh luôn rồi: “Chuyện này là thật ?”
Ở trong nhận thức của cô, nếu là học sinh cuối cấp thường thì phải hận thể dành cả thời gian ngủ cho việc học, chỉ ngại thời gian đủ, làm gì còn thời gian cho mấy chuyện linh tinh vụn vặt ở bên ngoài chứ.
Không nghĩ rằng lại có, đã thế lại còn ở trường Cấp ba trọng điểm này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-361.html.]
“Kiến thức của tớ đúng là hạn hẹp rồi.” Cô cảm thán .
Lưu Nhân Nhân thông cảm giải thích cho các bạn cùng bàn: “Cũng đúng rồi, nếu mỗi ngày cậu có thể tham gia các tiết học buổi tối , cũng đến mức bỏ lỡ chuyện náo nhiệt này, nhưng buổi tối cậu còn phải học vẽ, cũng thể tham gia được.”
“Từ hôm nay tớ sẽ tham gia các tiết tự học buổi tối với mọi người” Tại Tại .
Cô tạm thời cần phải sang nhà giáo sư Lâm học vẽ, bây giờ tất nhiên là phải ngoan ngoãn về trường học tập rồi.
“A?” Lưu Nhân Nhân đầu tiên là ngốc một chút, ngay đó mới phản ứng : “kết quả thi mỹ thuật của cậu có rồi ?”
Thông thường, các thí sinh nghệ thuật sẽ tạm ngừng học các lớp nghệ thuật khi kết quả của kỳ thi nghệ thuật công bố, và đó tập trung kỳ thi tuyển sinh đại học.
Rốt cuộc muốn thi vào một trường đại học tốt, tất nhiên điểm thi nghệ thuật quan trọng, nhưng thành tích các môn văn hóa cũng được kéo xuống, nếu sẽ phải thi lại một năm nữa.
Thân là bạn cùng bàn của Tại Tại, Lưu Nhân Nhân vẫn chút hiểu về quy trình thi tuyển của các ứng viên nghệ thuật.
“Ừm.” Tại Tại gật đầu, khiêm tốn : “Thành tích đã có, còn ̣m được, hiện tại chỉ chờ điểm thi Trung học phổ thông quốc gia nữa thôi.”
“Chúc mừng.”
Biết rõ tính cách của cô bạn cùng bàn này, nên khi Lưu Nhân Nhân thấy cô như , liền cô khẳng định kết quả thi rất tốt, cô cũng hỏi được bao nhiêu điểm cụ thể, vị trí thứ mấy, học thần cấp bậc thế giới này sẽ có chuyện đứng thứ hai được.
Dù thẳng liền xong việc.
“Cảm ơn.”
Tại Tại nhấp môi, mỉm , xem như ngầm cam chịu với suy đoán của cô bạn cùng bàn.
Lúc này là thời gian chuyển tiết, nên hai người cũng chỉ có thể nói được vài ba câu vậy là vào tiết rồi.
Tiết thứ nhất là tiết của thầy chủ nhiệm.
Nhìn thấy một bộ mặt nghiêm túc của chủ nhiệm lớp, bước tiến học, tất cả học sinh đều ý thức ngay ngắn, dáng như đang chăm chú giảng.
Vốn tưởng rằng thầy chủ nhiệm sẽ trực tiếp tiến vào đề ôn tập của ngày hôm nay, nghĩ tới ông đôi chống tay lên bục giảng, cúi thấp xuống, dùng ánh mắt sắc bén tuần tra tất cả các bạn học sinh trong lớp.