Tại Tại là người ngoại lệ.
Cô là bạn của Bảo Nhi, Bảo Nhi sẽ sợ cô, cho nên cô thể tự do văn phòng của Ngưu Bội Dung, tìm Bảo Nhi chơi đùa.
Ngưu Bội Dung cũng rất hoan nghênh cô đây.
Lúc Tại Tại đây, Ngưu Bội Dung có ở trong phòng, có lẽ dì ấy ngoài vội việc khác , chỉ để một mình Bảo Nhi đang ngồi ở bàn làm việc của mẹ làm bài tập.
Bảo Nhi học tương đối trễ, cũng nhảy cấp, cho nên mặc dù chỉ nhỏ hơn một tuổi so với Tại Tại, cũng mới lên Sơ trung năm hai.
Việc học của Sơ trung năm hai bắt đầu nặng lên.
Mặc dù là nghỉ trưa, nhưng Bảo Nhi lại thể nghỉ ngơi mà phải tranh thủ làm bài tập.
Thành tích ở trường của cô cũng tệ lắm, mỗi thi đều có thể nằm trong top 3 của trường, nhưng thành tích hoàn dựa chính bản cô nỗ lực tăng lên , mà giống với Tại Tại có một cái đầu thông minh, học thường thôi nhưng cũng có thể đứng nhất.
Nhìn thấy Bảo Nhi đang bài tập, Tại Tại cũng quấy rầy cô bạn.
Hôm nay cô được nhận một ưu đãi hạnh phúc nhất là phải làm bài tập, đương nhiên hưởng thụ một cách tốt nhất.
Trên kệ sách của Ngưu Bội Dung một truyện tranh liên hoàn và truyện cổ tích mua cho Bảo Nhi xem.
Tại Tại thuận tay lấy một quyển từ đó, ngay tại chỗ ngã lên sô pha, đầu gối treo ở tay vịn của sô pha, hai chân ở bên ngoài treo đung đưa, dương dương tự đắc xem truyện giải trí.
Trong tay còn cầm thêm một ly Coca mát lạnh.
Tại Tại thầy dạy cũng hiểu cách hưởng lạc thú.
“Tại Tại.” Có thể là nhìn nổi cảnh Tại Tại chơi đùa hạnh phúc còn bản lại khắc khổ làm bài tập, Bảo Nhi triệu hồi Tại Tại ngay lập tức.
“Sao thế?”
Tại Tại nhanh chóng bỏ quyển truyện xuống ngoi đầu lên.
“Đề như thế nào?” Bảo Nhi chỉ đề toán học mặt hỏi Tại Tại.
“Tớ xem nào.”
Tại Tại bò dậy, thoáng qua, rất nhanh đã tìm được biện pháp giải đề, quen cửa quen nẻo phụ đạo cho Bảo Nhi bài tập.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-371.html.]
“Tại Tại thương ?” Bảo Nhi ngẩng đầu thấy vết thương ở cằm của Tại Tại, trong đôi mắt thanh triệt hiện lên vẻ lo lắng bồn chồn.
Cô vươn tay muốn chạm mặt Tại Tại, sợ đau cô bạn.
“Không hết, chỉ là bị trầy da một chút thôi, quá hai ngày thì lên.” Tại Tại ấn xuống tay nhỏ của Bảo Nhi xuống, đó chuyên tâm chỉ dạy cho Bảo Nhi.
Chờ Ngưu Bội Dung xong việc, lúc đẩy cửa tiến liền nhìn thấy một màn này.
Tại Tại và Bảo Nhi đầu chạm đầu ngồi đối diện , một người dạy một người học, hình ảnh rất hài hòa.
Không muốn quấy rầy bọn nhỏ học tập, Ngưu Bội Dung vui mừng , lặng yên một tiếng động lui ngoài, đầu tìm Tô Hân Nghiên báo cáo một số việc trong công ty.
Mới bước văn phòng của Tô Hân Nghiên, cô đã bị người này gấp chờ nổi lôi qua: “Mau tới đây , tớ mua cho cậu thứ tốt này, cậu mà nhanh thì nó lạnh lại ngon nữa.”
“Cái gì đó?”
Ngưu Bội Dung nghi hoặc mà thò gần, đó nhét một cái hamburger vào tay.
Thấy rõ đồ mà bạn mua cho xong, cô mới dở dở : “Cậu bao nhiêu tuổi rồi hả, lại còn thích mấy món mà trẻ con thích ăn thế?”
“Mấy món này cũng có giới hạn tuổi của người ăn chúng .” Tô Hân Nghiên phục mà phản bác lại.
Lắc đầu, Ngưu Bội Dung cũng muốn cãi cọ với bạn nữa, ngồi xuống thưởng thúc món ăn được gọi là thứ tốt của bạn mang cho mình.
Hai ăn chuyện.
“Cậu và người của cậu, khi nào thì kết hôn? Cũng thể luôn là quan hệ nam nữ để ở chung với cả đời được, cậu cảm thấy ủy khuất, nhưng thầy Cảnh có thể sẽ cảm thấy ủy khuất.”
Tô Hân Nghiên hằng ngày đều quan tâm đến sinh hoạt của cô bạn này.
Sau khi cô bạn này thoát khỏi sự dây dưa của chồng cũ, cuối cùng bạn cũng đã gặp được người toàn tâm toàn ý đối với cô, mà trong nhà lại có người nhà cực phẩm nào.
Người chỉ đối xử rất tốt với cô, đối với Bảo Nhi cũng sủng nịch giống như con gái ruột vậy, thậm chí tôn trọng nguyện vọng sinh thêm con của Ngưu Bội Dung bao giờ ép buộc cô.
Người đàn ông tốt như vậy, đốt đèn lồng phố cũng khó mà tìm , kết quả bạn lại mang theo Bảo Nhi sống một mình, nhưng lại luôn từ đối lời cầu hôn của người .
Khiến cho Tô Hân Nghiên nhìn thấy chuyện này còn vội hơn so với người trong cuộc.
Không vì Ngưu Bội Dung nóng vội, mà là nóng vội cho thầy Cảnh.
Ba mẹ ruột của Ngưu Bội Dung thậm trí còn cảm thấy con gái mình trì hoãn con trai nhà người , cũng may tư tưởng của ba mẹ thầy Cảnh được chiếu sáng, có ý kiến gì với chuyện này, còn yêu ai yêu cả đường , thương yêu Bảo Nhi.