Tại Tại vốn tưởng rằng hôm nay người tới đón là ba ba hoặc mẹ, khả năng ba ba tới đón có lẽ nhỏ hơn, bởi vì giờ này vẫn phải là lúc ba ba về.
Không nghĩ rằng khi cô tới cổng trường lại thấy ô tô của bác cả.
Tức khắc hai mắt cô sáng ngời, vội chạy nhanh tới, bước đến trước cửa xe.
Kéo cửa xe , cúi đầu bên trong.
Cố Hành một tây trang giày da, như thể vừa mới tham gia một buổi tiệc sang trọng, đang ở ghế xe chờ cô, mà trợ lý thì vẫn trước như một ngồi ở ghế trước lái xe.
“Cháu chào chú trợ lý.”
Việc đầu tiên Tại Tại là nhiệt tình chào trợ lý một tiếng, ngay đó vui vẻ trong xe, tiến đến mặt bác cả cô, hưng phấn như một chú chim sơn ca nhỏ, âm thanh của thiếu nữ ríu rít vang lên ngừng.
“Bác cả, hôm nay bác lại tới đón cháu thế? Ba mẹ cháu ạ, bọn họ tới? Bác có nói trước với bọn họ là bác tới đón cháu ạ? Đừng để cho bọn họ chạy tới, đúng đúng , phải hồi trước bác nước ngoài công ́c ? Trờ về từ bao giờ vậy ạ……”
“Bé con.” Cố Hành mở miệng, gián đoạn cuộc lải nhải của cô cháu gái nhỏ.
Anh nếu đánh gãy con bé, lẽ đường trở về bọn họ thể thanh tịnh.
“Dạ?”
Tại Tại ngừng lại, ngay đó mới ý thức gì đó, khỏi ngượng ngùng nhấp môi : “Thực sự xin , là cháu quá ồn ào.”
“Không việc gì, cũng trách bác lâu ngày vậy mà về thăm bé con.”
Cháu gái nhỏ ngoan ngoãn xin , Cố Hành tức khắc cảm thấy con bé quá ồn ào.
Ngược lại, còn bắt đầu nghĩ , có phải thái độ vừa rồi của bản có phần nghiêm khác, dù bé con có nói cả đường về nhà thì cũng có làm ?
Đây cũng là do Tại Tại với , gặp được nên mới có thể vui vẻ như vậy.
Trợ lý thông qua kính chiếu hậu quan sát được sự biến hóa của Boss nhà mình : “……”
Cố à ,điểm mấu chốt của việc nuông chiều hài tử của ngài gần như còn nữa.
Là ai trước khi trở về còn thể lại cưng chiều hài tử nhỉ?
Kết quả thấy liền đổi ngay tại chỗ.
Đêm nay bác cả nghỉ ngơi ở nhà ?” Đôi tay Tại Tại lay ở cửa sổ xe, đầu hỏi.
“Có.” Cố Hành gật đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-376.html.]
Cũng từ khi nào, khi công ́c ở ngoài, sẽ thường xuyên ở lại Ninh gia, mà căn nhà mua ban đầu , ngược càng ngày càng giống như một văn phòng làm việc hơn.
Ở Ninh gia, nhà huyết mạch tương liên, mới thể chân chính cảm giác thư thái bình an.
Có thể là do lớn tuổi rồi, bắt đầu chút lưu luyến gia đình?
Rốt cuộc vẫn chịu nổi sự tịch mịch một mình như trước .
Cố Hành nghĩ.
Tại Tại đọc được suy nghĩ của bác cả, nhưng cô lại có thể nhìn tâm tình của bác lúc này tồi, nhịn được chút ngo ngoe rục rịch.
“Bác cả……” Cô lắp bắp mà nhỏ giọng kêu.
“Hửm?” Cố Hành nghiêng đầu về phía cháu gái nhỏ.
“Cháu đói bụng.” Tại Tại điên cuồng phát ám chỉ, đầu ngón tay chạm kính cửa sổ.
Lời ngầm: Cô ăn ăn khuya.
“Đói bụng?” Cố Hành nhíu mày , chút khó xử, cũng có thói quen chuẩn bị thức ăn ở xe, cũng gặp phải tình huống mấy đứa trẻ nhà mình đòi ăn.
Cho nên hiện tại nên cái gì bây giờ?
“Mau về nhà, nếu cháu nhịn một chút, về nhà rồi tìm cái gì ăn.”
Ninh gia có các loại đồ ăn, chờ khi đưa bé con về nhà là có thể lấp đầy bụng rồi.
Cố Hành nghĩ như , đang ý bảo trợ lý nhanh hơn một chút, kết quả Tại Tại đang sốt ruột ngăn : “Cháu ở phụ cận một phố mỹ thực, vào buổi tối cũng nhiều chỗ bán đồ ăn.”
Âm mưu của bé con.
Cô đang muốn nhân dịp có mấy người cấm cô có ở đây, mà bác cả lại sủng cô, muốn bác dẫn cô đến mấy quán ven đường ăn vặt.
Cố Hành tự nhiên thể hiểu ý của Tại Tại, phản ứng đầu tiên của là cự tuyệt: “Đồ ăn ở bên ngoài sạch sẽ.”
Ăn xong bị tiêu chảy thì bây giờ?
“Chỉ mỗi lần này thôi, cháu chỉ ăn một chút thôi cũng có việc gì, chỉ một xíu như vậy thôi này!” Tại Tại đưa ngón tay cái và ngón tay trở chạm vào , để thừ một chút ở phần đầu ngón cái, ý bảo bản thật sự ăn nhiều, chỉ nếm hương vị cho đỡ thèm mà thôi.
Đôi mắt to của cháu gái nhỏ đảo quanh, cái là biết đang có cái âm mưu gì đó, chắc chắn đang muốn lừa , đó ăn uống thả cửa, đồ ăn đã vào miệng của con bé, chẳng lẽ còn thể bắt con bé nhổ ?
Xong việc dù người trong nhà có biết con bé ngoài ăn thực phẩm bậy bạ, thì tiểu tinh quái này cũng có thể lấy làm chỗ dựa.