“Nếu cô , chúng sẽ đ.á.n.h cô một trận, tóm chuyện thể bỏ qua như .”
“Cô xem thế nào bây giờ?”
Hứa Thiến khoanh tay, chút khách khí .
Vợ Vương Văn Lễ sắc mặt chút khó coi, cô hết lời ý , ngờ phụ nữ khó đối phó đến .
Xem hôm nay dạy dỗ hai thằng nhóc một trận, nhà họ Chu e rằng sẽ chịu bỏ qua.
Cô hạ quyết tâm, bẻ gãy một cây roi tre, về phòng lôi hai em Vương Diệu Hổ, Vương Diệu Long .
Trước mặt nhà họ Chu, cô liền "bạch bạch" quất mấy cái, quất cho hai thằng nhóc kêu la oai oái, nhưng vợ Vương Văn Lễ vẫn dừng tay.
Cô quất đ.á.n.h con, mắng.
“Mày ngứa miệng ! Chưa thấy qua đồ của , mà đến một viên kẹo trong tay cũng cướp! Ở nhà mua kẹo cho mày ăn , mà mày cướp của ? Mau xin thím mày .”
“Nói là mày nên cướp kẹo ăn.”
Vợ Vương Văn Lễ cũng thông minh.
Cô cố ý việc hai đứa con trai đ.á.n.h mấy đứa nhóc sơ sinh, chỉ chĩa mũi dùi viên kẹo .
Vân Mộng Hạ Vũ
Người rõ chân tướng, lẽ còn tưởng rằng, là vì con nhà Vương Văn Lễ ăn một viên kẹo của nhà họ Chu. Người nhà họ Chu lúc mới cả nhà kéo đến tận cửa.
Nhìn xem, nhà họ Chu quá đáng đến mức nào?
Người nhà họ Chu rốt cuộc bá đạo đến mức nào? Vì con nít tham ăn một viên kẹo, mà kéo đến tận cửa đ.á.n.h !
Mặt Hứa Thiến tối sầm , phụ nữ thật đúng là…
Có mưu tính, thủ đoạn a!
“Cô đừng giở trò với , mau bây giờ? À, mặt nhiều như , đ.á.n.h con cho xem đúng ? ăn cái kiểu của cô , nhanh lên.”
“Thằng nhóc c.h.ế.t tiệt , miệng mày khâu ? Mau xin thím mày , cầu thím mày tha thứ?”
Vợ Vương Văn Lễ như thấy lời Hứa Thiến , một bên hung hăng quất đ.á.n.h con , một bên nắm tai chúng, bắt chúng mau xin .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-ruot-la-nhan-vat-phan-dien-toi-mang-be-con-an-dua-xem-kich/chuong-106.html.]
“Xin, xin !”
“Ô ô, xin , là chúng con nên ăn kẹo. Ô ô, chúng con dám nữa, đau quá.”
“Các xin ai ? Phải xin thím các , quỳ xuống cầu xin cô tha thứ.”
À, Hứa Thiến lạnh một tiếng, cô thật sự đ.á.n.h giá thấp phụ nữ , qua như một thôn phụ vô tri, nhưng thực bên trong gian trá xảo quyệt, tâm cơ sâu sắc a!
cô sẽ ăn cái chiêu , xem cô bây giờ?
“Hứa trí thức trẻ, cô cũng thật quá đáng. Chẳng qua là trẻ con ăn một miếng kẹo mà thôi. Con nhà xin , cô thể như , còn chịu bỏ qua!”
“Chính là đó, chẳng mấy viên kẹo ? Nếu cô tiếc, mua hai cân đền cho cô là .”
Hứa Thiến bên còn mở miệng, một giọng nữ thanh nhã tuyệt trần truyền đến. Giọng đó mang theo vài phần khinh thường, khẩu khí vô cùng tự đại.
Hứa Thiến đầu , , hóa là quen.
Vương Mai, Liễu Như Tuyết!
Hứa Thiến , hỏi ngược , “Đền, đền cái gì?”
“Đền việc cô đ.á.n.h ?”
Lời Hứa Thiến , những xung quanh đều bật .
Đùa , họ xem náo nhiệt lâu như , còn thể rõ chuyện rốt cuộc là chứ?
Nhà họ Chu vì tìm đến tận cửa?
Vợ Vương Văn Lễ chuyện chút đ.á.n.h lạc hướng ý của . những đang xem náo nhiệt ở đây đều kẻ ngốc, thật sự thể cô gì thì tin nấy ?
Vừa họ ở nhà lão Dương, khi xem náo nhiệt. Đứa cháu nội nhà lão Dương, Dương Cẩu Đản hết tất cả.
Bao gồm cả việc vợ Vương Văn Lễ lưng. Nói vợ Văn Quân bỏ trốn.
Người nhà họ Chu xong, tìm cô gây phiền phức, thì tìm ai gây phiền phức? Chuyện thật đúng là đáng đời mà.