Hứa Thiến liền ha hả hai tiếng, đáp lời.
Đùa , cả nhà họ Chu, lớn trẻ con cộng ít nhất cũng hơn hai mươi mấy , mà ăn hết hai con vịt ?
Cần , ngày đó ở Quán Vịt Quay Toàn Tụ Đức, ba họ ăn hai con vịt , còn mang về một nồi canh xương vịt.
“Chị dâu hai, đây là vịt nổi tiếng nhất thủ đô ? Mùi vị thật đúng là tồi, đây em chỉ đồng nghiệp ở đơn vị nhắc tới, còn đầu tiên nếm vịt đấy!”
Trịnh Anh gắp một miếng vịt ăn xong, khỏi khen ngợi, hương vị quả nhiên thật sự chút đặc biệt.
Không chỉ mùi thơm đặc biệt, thịt ăn còn mềm, da ngoài còn giòn, chung là đặc biệt ngon.
“Ừm, ngon thật!”
“Thảo nào là đặc sản thủ đô mà!”
“ . Ừm, ngon lắm.”
Mặc dù gần ba giờ chiều mới ăn bữa sáng, nhưng cả nhà đều ăn hài lòng, mấy đứa trẻ con thì đang cố gắng gặm vịt , cô bé Đông Mai thì chén đầy ắp, vẫn đang cố gắng gắp vịt chén .
Chị dâu cả Chu chút ngại ngùng, âm thầm đưa tay véo cô bé một cái, Đông Mai lúc mới thu một chút.
Ăn cơm xong, Đông Mai gọi rửa chén, Hứa Thiến thì đem những món quà mua cho .
Cho chị dâu cả Chu là một hộp bánh đặc sản thủ đô, bánh Kinh Bát Kiện, cùng với một chiếc khăn lụa xinh .
Em dâu thứ ba, em dâu thứ tư cũng . Cô đều tặng một hộp bánh, một chiếc khăn lụa màu sắc xinh .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-ruot-la-nhan-vat-phan-dien-toi-mang-be-con-an-dua-xem-kich/chuong-109.html.]
Mấy chị em dâu nhà họ Chu, nhận quà đều vui vẻ, liên quan đến nụ mặt cũng tươi tắn hơn mấy phần.
“Chị dâu hai, chiếc khăn lụa thật quá, em ở Hợp tác xã Cung tiêu huyện, còn từng thấy chiếc khăn lụa nào như ! Chờ ngày mai , em sẽ mang chiếc khăn lụa .”
Trịnh Anh ha hả , ngày mai mang chiếc khăn lụa , trong xưởng bao nhiêu sẽ ghen tị !
“Em dâu hai, chiếc khăn lụa rẻ nhỉ?”
Chị dâu cả Chu càng quan tâm giá chiếc khăn lụa, một chiếc khăn lụa như , cô nỡ dùng, cất giữ để của hồi môn cho con gái, Xuân Mai nhà cô sang năm gần mười lăm tuổi .
Con gái tuổi , cũng nên mối. Hôn sự định xong, qua một hai năm nữa, là thể xuất giá.
“Không rẻ , mất năm đồng một chiếc đấy!”
Hứa Thiến , nếu cô thủ đô kiếm một món hời lớn, cô sẽ nỡ mua nhiều khăn lụa như .
Vân Mộng Hạ Vũ
“Chậc chậc, thật đúng là rẻ. Năm đồng tiền nếu mua vải, còn thể may một bộ quần áo.”
Tay cô con dâu thứ ba cầm chiếc khăn lụa, còn run run, sợ tay bẩn, hỏng chiếc khăn lụa xinh như .
Chị dâu cả Chu vui mừng, cảm thấy cô em dâu thứ hai tay hào phóng, năm đồng một chiếc khăn lụa đẽ, tặng là tặng, hơn nữa tay là mấy chiếc.
“Mua mấy thứ đồ linh tinh gì, ăn uống , phí tiền, thằng Hai kiếm tiền dễ dàng .”
Bà Chu chút vui.
“Ha hả, ơi, lát nữa việc với , bây giờ cứ cầm hai hộp bánh về cho ba ăn .”