"Mẹ ơi, con đến giúp nấu nhé!"
Tiểu Đỗ Khiêm thấy bưng chậu thịt lớn bếp liền yên nữa. Sau khi chơi với ba đứa em một lúc, thằng bé liền lon ton chạy bếp.
Đôi mắt đen láy mở to, chăm chú nồi của Hứa Thiến. Tuy nước miếng chảy nhưng vẻ thèm thịt hiện rõ mồn một.
"Không con!"
"Hôm nay đang thắng mỡ lợn, trong bếp nguy hiểm lắm. Con đưa các em ngoài chơi . Đừng bếp nhé, đợi thắng mỡ xong, các con ăn tóp mỡ."
Hứa Thiến sợ mỡ lợn b.ắ.n các con thương nên kiên quyết cho chúng ở trong bếp.
"Dạ!"
Tiểu Đỗ Khiêm ủ rũ ngoài. Ngay cửa bếp là ba em sinh ba đang đợi để rủ chơi.
"Mẹ ơi, thơm quá!"
Thắng mỡ khá nhanh, Hứa Thiến mới nấu một lúc là nước cạn. Trong nồi kêu lèo xèo một mùi thịt nồng nàn, thơm lừng mùi mỡ lợn xông lên.
Ba em sinh ba ngửi thấy mùi thịt thì quên hết ý định rủ chơi. Ba đôi mắt nhỏ dán chặt trong nồi. Thơm quá! Mùi thịt thịt là từ bay nhỉ?
"Là thịt thịt!"
"Thịt thịt, con ăn thịt!"
Ba em sinh ba cực kỳ mê thịt. Nhất là món thịt ba chỉ chưng của Hứa Thiến, mỗi bữa chúng thể ăn hết hai miếng lớn. Nhắc đến thịt là nước miếng của chúng ứa .
"Không , đang thắng mỡ lợn, lúc khuấy nguy hiểm, các con ở trong bếp. Đi , ngoài chơi với , lát nữa thắng xong mỡ sẽ gọi các con ăn."
Hứa Thiến "đuổi" cả bốn đứa trẻ khỏi bếp. giờ tâm trí bọn trẻ đều dồn hết trong nồi. Làm mà chúng chạy ngoài chơi cơ chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-ruot-la-nhan-vat-phan-dien-toi-mang-be-con-an-dua-xem-kich/chuong-121.html.]
Thế là bốn đứa nhóc tí hon liền bước chân ngắn ngủn, ngay ngưỡng cửa, xếp hàng ngay ngắn. Hứa Thiến thấy thì khóe miệng giật giật. cô mặc kệ, dù chỉ cần chúng xa cái nồi là .
Thắng chừng nửa tiếng, thấy mỡ và tóp mỡ gần hết, Hứa Thiến mới dùng muôi vớt tóp mỡ hết.
Bốn đứa nhóc thấy liền định xông để lấy tóp mỡ ăn. Hứa Thiến vội vàng quát lớn một tiếng, dọa chúng chạy ngoài.
Vân Mộng Hạ Vũ
"Không ! Ra ngoài!"
Bọn nhóc thấy thật sự tức giận thì sợ hãi nhưng vẫn thèm tóp mỡ. Thế là chúng cứ ngẩn ngơ ở mép cửa, dám ngoài hẳn mà cũng dám gần hơn.
Hứa Thiến bất đắc dĩ lắc đầu, đó lấy thêm một cái bát , gắp tám viên tóp mỡ . Chờ đến khi tóp mỡ trong bát nguội bớt, cô mới đưa bát cho Đỗ Khiêm lớn hơn.
"Đi ! Ra ngoài mà ăn, mỗi đứa chỉ ăn hai viên tóp mỡ thôi. Cái nhiều chất béo, ăn nhiều dễ tiêu chảy đấy."
"Mẹ nhất!"
"Ăn thịt, ăn thịt!"
Bốn đứa nhóc cầm bát thịt liền phấn khích reo hò, miệng là những lời khen . Sau đó chúng nhảy nhót, lẽo đẽo theo Đỗ Khiêm chạy sang sảnh bên cạnh chơi.
Nhìn bóng lưng của bọn trẻ, Hứa Thiến khỏi mỉm .
Sau đó cô cầm một cái thau tráng men, múc hết mỡ trong nồi và đặt ở nơi trẻ con thể chạm tới.
Thắng mỡ xong, Hứa Thiến lấy hai mươi cân thịt ba chỉ nửa nạc nửa mỡ từ gian , ướp để thịt khô. Xương sườn cũng ướp một nửa, nửa còn Hứa Thiến định để ít bữa nữa hầm canh uống.
Hai mươi cân thịt ba chỉ chia thành năm miếng, cộng thêm một miếng xương sườn, trông vẻ ít. Thế là cô lấy thêm một con gà và một con vịt từ gian , ướp cùng với thịt lợn.
Ướp thịt xong, Hứa Thiến liền nghĩ đến việc bữa trưa. Bữa trưa cô định nấu sủi cảo, nhào nhiều bột một chút. Một nửa dùng để sủi cảo, nửa còn hấp bánh bao. Hấp xong thì đông đá nền tuyết, thể ăn mấy ngày.