Thập Niên 70 Mẹ Ruột Là Nhân Vật Phản Diện, Tôi Mang Bé Con Ăn Dưa Xem Kịch - Chương 132

Cập nhật lúc: 2025-10-25 09:12:43
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mấy đứa con nhà Chu Lệ luôn quen thói bá đạo, bàn ăn giành thịt mà hề nhường nhịn ba đứa sinh ba. So với mấy đứa con nhà Chu Lệ, mấy đứa con nhà Chu Quỳnh hiểu chuyện hơn nhiều. Chu Quỳnh cũng năm đứa con, ba trai hai gái, đứa lớn nhất là Chương Hàn mười một tuổi. Thằng bé tuấn tú, hiện đang học lớp 4. Đồng thời, nó cũng là một bụng, thấy ba đứa sinh ba giành thịt, sắp đến nơi. Thế là thằng bé liền chia thịt trong chén của cho ba đứa sinh ba.

Mặc dù mấy đứa con nhà Chu Lệ giành thịt ác, nhưng em Chương Hàn cũng thua kém chúng. Dù chúng em họ với mấy đứa con nhà Chu Lệ nhiều năm , tập tính của chúng, chúng sớm ghi nhớ trong lòng. Cho nên, khi đồ ăn dọn lên bàn, chúng cũng sẽ khách khí với mấy đứa con nhà Chu Lệ. Cứ giành về chén của , bằng đừng là thịt, lẽ đến canh cũng chẳng còn.

Ba đứa sinh ba dù tuổi còn nhỏ! Cũng từng gặp chuyện như bao giờ. Trong thời gian ngắn, chắc chắn là sẽ thiệt thòi.

Đông Mai cũng mấy đứa cháu bên nhà dì cả của cô tính nết . Chỉ là, cô là chủ nhà nhỏ, giúp bưng thức ăn. Cho nên lên bàn ăn sẽ muộn hơn một chút, kết quả là những món thịt ngon giành hết. Cô đương nhiên nổi giận!

Đối với dì cả , Đông Mai luôn cảm tình , ghét bà đến nhà ăn uống bừa bãi. Trong những , cô thích nhất vẫn là dì hai, cũng thích ăn cơm ở nhà dì hai. Bởi vì dì hai mỗi đều nhiều thịt, mấy đứa nhỏ như các cô cũng sẽ bày một bàn trong bếp. Không lớn , cũng ai giành đồ ăn với các cô, các cô ăn thế nào thì ăn thế đó. Lần nào cô cũng ăn đến đau bụng.

Đông Mai thầm nghĩ, Hứa Thiến . Lúc cô đang dỗ dành mấy đứa nhỏ đang ấm ức.

“Các bảo bối, các con thích chị nhà cô hai thì cứ chơi nhiều với các chị . Không thích chị nhà cô cả thì cứ tránh xa họ , chơi cùng là .”

Ba đứa sinh ba ngây thơ gật đầu, tỏ vẻ hiểu.

Mùng hai nhà cũ ăn cơm, mùng ba thì cả, thế là Hứa Thiến ở nhà, cùng lũ trẻ chơi đá bóng.

“Em gái.”

Ăn trưa xong, thời tiết đang ấm áp, Hứa Thiến đang cùng bốn đứa trẻ chơi đá bóng trong sân. Quay đầu thì thấy con đường nhỏ ngoài sân, cả Hứa Thận của cô đang vác một cái túi lớn, nhanh đến.

“Ôi, . Em cứ tưởng tối nay mới đến chứ, giờ đến ?”

“Hôm nay vận may , tàu trễ, cũng kẹt xe. Xuống tàu xong, vặn ô tô về thị trấn, thế là theo về luôn.”

“Tiểu Khiêm, Đại Oa, Nhị Oa, Tam Oa, đây là . Mau gọi , mùa hè đến . Còn nhớ bế các con lên cao ?”

“Cậu đây. Đại Oa, Nhị Oa, Tam Oa còn nhớ ? Không nhớ cũng . Cậu sẽ giúp các con nhớ ngay!”

Hứa Thận một tay bế Đại Oa lên, đặt thằng bé lên đỉnh đầu, ném lên trời đỡ lấy. Đại Oa ban đầu còn sợ hãi la oai oái, nhưng chẳng mấy chốc phấn khích hẳn lên, lẽo đẽo theo Hứa Thận, ơi ơi gọi ngừng. Nhị Oa và Tam Oa hai đứa vẻ thèm thuồng, đó Hứa Thận cũng bế từng đứa lên, bế bổng lên cao. Ba đứa trẻ phấn khích vây quanh Hứa Thận quấn quýt.

Bốn cháu chơi một lúc lâu mới dừng .

Sau đó Hứa Thận bế bé Đỗ Khiêm lên, dáng vẻ khôi ngô tuấn tú của thằng bé, nhéo nhéo má nó:

“Em gái, đây là đứa bé em nhận về nuôi ? Dáng vẻ đúng là tuấn tú, thua gì của em .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-ruot-la-nhan-vat-phan-dien-toi-mang-be-con-an-dua-xem-kich/chuong-132.html.]

“À, thế mà cũng hổ tuấn tú ?”

Hứa Thiến khẽ “” một tiếng, lườm Hứa Thận một cái.

“Chồng của em ? Em đúng là phá của mà. Nó đồng ý em nhận nuôi đứa bé ? Nuôi một đứa trẻ tốn kém cũng ít .”

“Anh cái gì vô nghĩa ? Nếu đồng ý, em chắc chắn sẽ suy nghĩ .”

Suy nghĩ nên đổi chồng .

“Với , cái gì mà phá của? Em gái đây hiền lành như thế, đáng một xu ?”

“Ha ha.”

Hứa Thận híp mắt chỉ “ha ha” hai tiếng gì. thông qua hai tiếng “ha ha” đó, Hứa Thiến lập tức hiểu ý , cô chút cứng rắn biện giải:

Vân Mộng Hạ Vũ

“Thật em cũng mà, sinh ba đứa con, trong nhà gọn gàng sạch sẽ, gì mà kém?”

“Em gái, em xem, chi tiêu trung bình một tháng của em, bao nhiêu tiền?”

“Cũng nhiều lắm, ba bốn chục thôi!”

“Sữa bột của bọn nhỏ thể thiếu, còn là mua thịt, trứng gà gì đó, cũng chẳng tốn kém gì mấy!”

“Chậc chậc, công nhân chính thức trong xưởng một tháng chỉ kiếm 28 đồng thôi, em còn bảo nhiều lắm ? May mà tiền lương của em rể cao hơn chút, thì đúng là nuôi nổi em. là đồ phá của. May mà chị dâu tương lai của em giống em.”

Hứa Thận khỏi tặc lưỡi hai tiếng.

Hứa Thiến tức giận, trực tiếp dùng chân đá: “Có ai như ? Dìm hàng em gái , tâng bốc vợ ? Anh rốt cuộc ruột của em ?”

“Không , em là bố nhặt về. Xin , nhiều năm như , vẫn luôn cho em.”

Hứa Thận nghiêm mặt .

Hứa Thiến trợn trắng mắt với , với cái khuôn mặt giống bố cô bảy phần như thế, con ruột ai tin ?

“Muốn con ruột, em thấy mới , bằng cái miệng mà độc thế? Chẳng giống ruột của em chút nào. Anh ruột của em sinh , chắc chắn là đ.á.n.h tráo .”

 

Loading...