Mọi ăn cơm xong, cũng dần dần tản . Hứa Thận uống quá chén, Hứa Thiến dìu ngủ.
Rửa bát, quét dọn, lau bàn, tất cả những việc đều do chị em Xuân Mai và mấy đứa Đại Nha cùng dọn dẹp sạch sẽ, để Hứa Thiến bận tâm một chút nào.
“Anh trai, kỳ nghỉ Tết của bao lâu ạ? Nếu nghỉ dài thì cứ ở nhà thêm vài hôm nhé.”
Buổi tối, Hứa Thiến dùng chút canh lòng heo còn , nấu cho mỗi một bát mì. Hứa Thận buổi trưa chỉ lo uống rượu, giờ đang đói, ăn mì nhanh thoăn thoắt.
“Mùng chín , thể ở đây đến ngày , ngày là về . Trong nhà còn việc đồng áng gì cần ? Anh ở nhà tiện tay giúp em cho.”
Vân Mộng Hạ Vũ
“Hứ, như mà việc đồng áng ? Anh phân biệt lúa mạch với cỏ dại đấy?”
“Em thấy thôi , trồng rau chắc còn bằng em . Ngày xưa đến, còn thể gánh nước.
giờ thì , trong nhà giếng , cũng chẳng cần gì, cứ ở nhà trông cháu !”
“Cái việc của phụ nữ ?”
Hứa Thận cũng thích chơi với mấy đứa cháu nhỏ, nhưng lâu dần thì mấy đứa cháu nhỏ thành chơi .
Anh chút nóng lòng vận động, vì thế liền .
“Hay là ngày mai chúng phố huyện, ghé qua cửa hàng bách hóa dạo chơi, dẫn bọn nhỏ cùng, chắc chúng nó mấy chỗ xa như bao giờ nhỉ?”
“Đi cửa hàng bách hóa ?”
Hứa Thiến chút động lòng, vì đây lũ trẻ còn nhỏ, cô một đưa chúng đến cửa hàng bách hóa thật sự tiện, thế nên ba đứa sinh ba thậm chí còn từng đến trấn.
“Tiểu Khiêm, Đại Oa, Nhị Oa, Tam Oa. Cậu bảo ngày mai đưa các con huyện chơi, các con ?”
“Cậu ơi, huyện ô tô con ạ?”
“Cậu ơi, huyện xe lửa ạ?”
“Loảng xoảng, loảng xoảng……”
Ba đứa sinh ba hiển nhiên cũng hứng thú với huyện, huyện là ba đứa nhóc con lập tức phấn khích hẳn lên.
“Có, xe lửa, với ô tô nữa, thấy , trông lạ lắm, xe lửa dài thế …”
Tiểu Đỗ Khiêm vẫn là đứa kiến thức hơn cả, khi lang thang bé từng thấy xe và ô tô, vì thế lập tức dùng tay khoa tay múa chân miêu tả cho ba đứa sinh ba.
“Oa oa!”
“Mẹ ơi, , ạ!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-ruot-la-nhan-vat-phan-dien-toi-mang-be-con-an-dua-xem-kich/chuong-137.html.]
“Con cũng xem xe lửa!”
“Mẹ ơi, mai chúng luôn nhé!”
Bốn đứa trẻ Hứa Thiến đầy mong đợi, bàn tay nhỏ còn kéo góc áo Hứa Thiến, hy vọng cô thể đồng ý.
“Được ! Đi huyện dậy sớm, ngày mai nếu mấy đứa dậy sớm , sẽ đưa các con . Nếu dậy muộn là kịp xe ô tô .”
Muốn đưa bọn nhỏ huyện, xe đạp chắc chắn là , một là trời quá lạnh, hai là thời gian đạp xe khá dài, Hứa Thiến thích xe đạp.
Nếu đến trấn ô tô, thì họ chỉ cần xe đạp nửa tiếng là , ô tô chỉ thoải mái mà còn chỉ mất đầy một tiếng là đến huyện.
Tuy nhiên, giờ khởi hành của ô tô đều giờ giấc nghiêm ngặt, hơn nữa xe ít, một ngày chỉ hai chuyến.
Buổi sáng một chuyến, buổi chiều một chuyến. Lỡ chuyến là xe, chỉ thể nhờ xe khác, hoặc là bộ.
Đi bộ đường dài cô đều thích.
Còn về việc nhờ xe...
Cái thời lấy xe mà nhờ chứ? Trừ khi may mắn kinh khủng, gặp xe của Cung Tiêu Xã giao hàng.
“Mẹ ơi, chúng con nhất định sẽ dậy sớm ạ!”
“Mẹ ơi, sáng mai nhớ đ.á.n.h thức chúng con nhé!”
“Con sẽ ngủ nướng , Tam Oa thích ngủ nướng, sáng mai, con nhất định sẽ gọi Tam Oa dậy.”
Đại Oa vỗ vỗ ngực, vẻ mặt “ cứ yên tâm” khiến Hứa Thận nhịn bật .
“Đại Oa ngoan quá, huyện chỉ xe lửa mà còn cửa hàng bách hóa nữa. Chúng cửa hàng bách hóa nhé.
Cậu sẽ mua đồ chơi cho các con, mua ếch sắt nhảy, còn kẹo sữa thỏ trắng lớn nữa.”
“Cậu ơi, ơi, là nhất!”
“Tam Oa thích nhất!”
“Thôi nào, nhanh ngủ .”
Hứa Thiến thu dọn chén đũa xong, đó đun một nồi nước ấm lớn, túm mấy đứa nhóc con tắm rửa sạch sẽ, nhanh chóng bế lên giường đắp chăn.
Mấy đứa nhóc giường vẫn còn lải nhải, Hứa Thiến mỗi đứa vỗ một cái, lúc mới chịu im lặng, ngoan ngoãn trong chăn ngủ.