Hứa Thiến vẫn luôn một hiền, nhưng mấy cái thằng quỷ cho cô a? Lần nào cũng biến thành hổ mới trị mấy thằng quỷ loạn .
“Mẹ ơi!”
“Mẹ ~”
“Mẹ ~”
Ba đứa sinh ba Hứa Thiến đ.á.n.h một cái, mà ngược còn nũng, chen lòng Hứa Thiến.
Đứa nào cũng Hứa Thiến ôm, Hứa Thiến ôm, chúng liền ôm lấy đùi Hứa Thiến, dù cũng cho cô .
Ngay cả việc cô đổ nước tắm, chúng cũng bám lấy.
Những đứa trẻ đáng yêu khiến Hứa Thiến chút mềm lòng, chút bất lực. Ai, đây đại khái chính là nỗi phiền não khi nuôi con !
Dỗ mấy đứa nhỏ ngủ xong, Hứa Thiến lúc mới ngoài nấu nước nóng, tự cũng tắm rửa thoải mái.
Chạy núi cả ngày, là sâu nhỏ, phấn bướm, phấn hoa, phấn cỏ.
Tắm rửa xong, mới thấy thoải mái.
Trước đây cô đ.á.n.h đổi để hai cái chậu tắm , đúng là một quyết định thông minh. Sau khi việc mệt mỏi, ngâm một chút thật sự thoải mái.
“Chị dâu cả, . Con lát nữa tính đưa bọn trẻ lên núi đào rau dại, và chị ? Đi cùng cho vui.”
“Em dâu, chị ở nhà trông Hạo Hạo, nên . Xuân Mai , để nó cùng em nhé.”
Chị dâu cả Chu tay vẫn đang đan áo len, dựa cửa, đáp lời Hứa Thiến một câu, đó gọi Xuân Mai đến.
Hứa Thiến gật đầu, đó liền thấy bà Chu, cầm hai cái liềm và một cái giỏ tre.
“Chúng thôi! Mẹ chỗ rau dại nhiều lắm, còn non nữa. Chúng sớm một chút, kẻo khác hái mất.”
Bà Chu , liền bước đôi chân nhỏ xíu, dẫn bốn đứa trẻ nhanh thoăn thoắt.
Hứa Thiến và Xuân Mai ở phía , suýt nữa đuổi kịp. Bà Chu thì chân nhỏ xíu, mà nhanh thật đấy!
“Xuân Mai, con xem bà nội con kìa, tốc độ bộ , hai chúng còn trẻ mà đuổi còn kịp.”
“Thím hai, bà nội quen ạ.”
Xuân Mai che miệng , cô bé mắt cong cong, nụ cũng ngọt, mặt còn hai cái má lúm đồng tiền.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-ruot-la-nhan-vat-phan-dien-toi-mang-be-con-an-dua-xem-kich/chuong-147.html.]
Hứa Thiến khỏi thầm nghĩ, một cô bé xinh như , sẽ gả cho ai.
Con bé Xuân Mai , đừng thấy ở nông thôn, nhưng cũng là đứa từng học, tuy nhiên chỉ học đến lớp bốn thì nghỉ. Không vì nhà tiền, mà là cô bé học .
Hơn nữa, chỗ học xa, học về mất hai ba tiếng đồng hồ bộ, chị dâu cả Chu thấy cô bé thích sách, tự nhiên cũng đành chịu, mặc kệ cô bé.
Đông Mai thì vẫn đang học, cô bé mới học lớp ba, thành tích cũng lắm, chắc học thêm hai năm nữa cũng sẽ về thôi.
Trẻ con trong thôn cơ bản đều như , học mấy năm, vài chữ là về .
Thật sự học hết cấp hai thì nhiều, cấp ba càng ít.
Ở đội sáu của Hứa Thiến, trừ mấy cô thanh niên trí thức , thực sự học hết cấp ba thì chỉ hai .
Một là con trai đội trưởng Tiền, học hết cấp ba, năm ngoái còn tòng quân, tiền đồ xán lạn.
Người còn là con trai bà Chu, Chu Văn Hoa, học hết cấp ba, còn thi đậu nhà máy, là đứa trẻ hiếm hoi tiền đồ trong thôn.
Vân Mộng Hạ Vũ
Chu Văn Quân học hết cấp ba, vị trí hiện tại nhờ việc chịu khó, chịu học hỏi, và sợ hiểm nguy.
Hứa Thiến bà Chu kể, Chu Văn Quân học hành thật giỏi. Mới học cấp hai nửa năm, nội dung sách giáo khoa cấp hai tự học xong hết .
Chẳng qua, lúc đó nhà vẫn còn nghèo, tiền cho học cấp ba, dứt khoát bỏ học về nhà.
Sau , đội công trình đường sắt đến đây tuyển công nhân, liền thi đậu . Có một về nhà, đầy vết thương.
Bà Chu hỏi mới khi họ đang xây hầm, đường hầm sụt lún, cứu một giáo sư.
Vị giáo sư đó để cảm ơn , dạy kiến thức trong sách giáo khoa cấp ba, dạy các kiến thức về sửa đường sắt.
Anh cũng giỏi, học hành chăm chỉ . Bất kể kiến thức gì cũng chỉ cần một là hiểu thấu đáo, kỹ thuật cũng tiến bộ nhanh. Cứ như , trải qua mười năm, ngừng đạt giải, lập công, lúc mới từ từ leo lên, trở thành trưởng đội công trình đường sắt.
Thằng tư Chu Văn Hoa thể học hết cấp ba, tất cả đều nhờ thằng hai Chu Văn Quân khi , gửi bộ tiền lương về nhà, lúc trong nhà mới tiền để nuôi ăn học.
“Bà ơi, đây là rau gì ạ?”
“Đây là bồ công , non non ăn ngon lắm, già sẽ kết thành một bông hoa trắng lớn thế , thổi một cái là bay khắp trời. Chờ mấy hôm nữa bồ công già , bà hái cho con nhé.”
“Oa, bà giỏi quá!”
Khi Hứa Thiến và Xuân Mai đến nơi, bà Chu dẫn bốn đứa trẻ ở mương hái bồ công .
Cái mương là mương đất, đội ruộng, trồng trọt dẫn nước dùng, mương thoát nước như đời .