Thập Niên 70 Mẹ Ruột Là Nhân Vật Phản Diện, Tôi Mang Bé Con Ăn Dưa Xem Kịch - Chương 159

Cập nhật lúc: 2025-10-26 13:36:38
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Văn Binh nhiều việc như . Hứa Thiến cũng ngại, thể để về tay , vì thế liền cầm hai mươi quả trứng gà, bảo mang về cho các cháu ăn. Sau đó cô còn cho thêm một mảnh vải hoa văn, bảo Chu Văn Binh mang về một bộ quần áo cho Đại Nha.

“Chị dâu, em ? Đâu thể nhận nhiều đồ của chị như . Nào là vải, nào là trứng gà. Nhà chị nuôi gà. Mấy quả trứng gà , chị dâu vẫn nên giữ cho mấy đứa cháu ăn.”

“Không cần , tháng nào chị cũng lấy trứng gà ở nhà thím hai Trần và bác cả, trong nhà còn phiếu trứng gà nữa. Trứng gà tuyệt đối đủ ăn, thiếu mấy quả .”

“Ngược là nhà chú nhiều con hơn, Đại Nha và mấy đứa khác xem, đều gầy gò ốm yếu. Con gái ở nhà đẻ, cha thì bồi bổ nhiều, chứ gả về nhà chồng, ai sẽ thật lòng thương chúng nó chứ?”

“Chú ba, chú đừng trách chị lắm lời. Chú rốt cuộc cũng là cha ruột của mấy đứa con, dù đều là con gái. chú vẫn nên quan tâm chúng nó nhiều hơn một chút. Đại Nha cũng sắp mười tuổi , quần áo vẫn nên mặc tươm tất một chút.”

“Lần , chị thấy quần áo con bé rách nát hết, mấy thằng nhóc nghịch ngợm trong làng cứ chỉ con bé mà chê. Em dâu ngày thường nếu bận rộn, rảnh quần áo. Chú cứ đưa mấy đứa con gái sang đây. Chị máy may cho chúng nó nhanh lắm. Làm vài bộ quần áo cũng mất mấy tiếng .”

Hứa Thiến những lời , ngoài miệng vẫn còn giữ ý, trắng hơn. Thật quần áo của Đại Nha chỉ rách nát mà còn nhỏ hơn nhiều, khi xổm xuống, quần liền rách toạc. Đến cả m.ô.n.g cũng lộ hết. Sau đó mấy thằng nhóc nghịch ngợm trong làng cứ chỉ đầu Đại Nha mà , khiến Đại Nha nước mắt lưng tròng. May mà lúc đó cô tình cờ gặp. Cô liền đuổi mấy thằng nhóc nghịch ngợm , quần cho Đại Nha, lúc đó mới để con bé về.

Vân Mộng Hạ Vũ

Đứa bé Đại Nha vẫn đáng thương, chúng nó suốt ngày chỉ nghĩ đến việc sinh con trai, căn bản chẳng quan tâm đến mấy đứa chúng nó, quần áo ngắn cũn cỡn cũng chẳng ai để ý. Ông bố thì sơ ý, mỗi ngày cứ cắm đầu cắm cổ việc đồng áng, căn bản chú ý đến những chuyện .

Chu Văn Binh Hứa Thiến mặt đỏ bừng, trong lòng trách Vương Liên Hoa cái , nhưng vẫn gật đầu, cầm đồ vật về.

“Ba của Đại Nha, giờ mới về? Nhìn xem mấy giờ , trời sắp tối kìa.”

Vương Liên Hoa lúc đang băm cám heo, thấy Chu Văn Binh giờ mới về, khỏi mặt nặng mày nhẹ. Lợp mấy viên ngói thôi mà cần cả ngày ? Sợ giúp nhà công. Cứ là cả ngày, đàn ông nhà ai thật thà như chứ?

“Lần chị cho những thứ gì ?”

Chu Văn Binh để ý đến cô , đặt cái giỏ lên bàn. Đi một vòng trong phòng, thấy cơm thừa trong nồi, khỏi nhíu mày, để cơm chứ?

“Chậc, chỉ hai mươi quả trứng gà ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-ruot-la-nhan-vat-phan-dien-toi-mang-be-con-an-dua-xem-kich/chuong-159.html.]

“Ơ, miếng vải tệ, sờ còn mềm mại lắm, lấy về hai bộ đồ nhỏ cho con trai chúng thì lắm. Lần chị dâu cũng keo kiệt.”

Vương Liên Hoa thấy Chu Văn Binh đặt giỏ lên bàn, nhanh chóng buông d.a.o chặt củi trong tay, gần lật xem. Thấy bên trong miếng vải liền cầm mảnh vải lên, ướm thử lên một chút, kết quả là nhỏ. Xem quần áo cho . Thế là cô liền nghĩ sẽ hai bộ đồ nhỏ cho con trai . Đợi khi thằng bé sinh thể mặc. Cất mảnh vải , Vương Liên Hoa trong lòng hài lòng.

“Sao trong nhà để cơm ?”

“Gì? Anh còn ăn cơm ?”

“Chị dâu đúng là keo kiệt thật, công cho chị cả ngày mà chị nấu cho ăn ?”

Trong mắt Vương Liên Hoa lóe lên một tia chột , ngoài miệng cứng rắn, mắng về phía Hứa Thiến.

“Em điên , hai ở nhà . Tối muộn thế em bảo ở nhà chị ăn cơm, em nghĩ gì ?”

Chu Văn Binh những lời , khỏi sắc mặt tối sầm . Chị dâu là một phụ nữ, một nuôi mấy đứa con ở nhà. Anh là một đàn ông trưởng thành, là em chồng, tối muộn còn ở trong phòng ăn cơm, nam nữ ở riêng. Còn thế nào nữa?

Chuyện đơn giản như , vợ hiểu? Hơn nữa, khi nào thì ăn cơm một ở nhà chị dâu buổi tối chứ? Lần nào mà chẳng cả gia đình cùng ?

Vợ đây là ý gì?

Vương Liên Hoa những lời , trong lòng liền hối hận, sớm thì cô hỏi như .

“Em cũng ý đó ! Ý em là, chị dâu việc, buổi chiều lẽ nên nấu cơm sớm hơn một chút, ít nhất cũng ăn hai cái bánh bao về chứ.”

“Cô đúng là mặt dày thật, chỉ từng việc thôi mà. Chị dâu cho hai mươi quả trứng gà, một mảnh vải còn đủ ?”

Chu Văn Binh vốn dĩ chút bất mãn với Vương Liên Hoa. Hơn nữa việc đồng áng cả ngày, trong nhà để cho một hạt cơm nào, trong lòng tức giận, tự nhiên là càng sâu. Khi chuyện, tự nhiên cũng bộc lộ , sắc mặt cũng trở nên vô cùng khó coi.

 

Loading...