Thập Niên 70 Mẹ Ruột Là Nhân Vật Phản Diện, Tôi Mang Bé Con Ăn Dưa Xem Kịch - Chương 166

Cập nhật lúc: 2025-10-26 13:36:45
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đại Nha chút ngưỡng mộ Đỗ Khiêm đang học bài trong phòng, ánh mắt ánh lên sự khâm phục.

"Cháu học kém lắm, thành tích luôn cuối lớp. Mẹ cháu con gái học nhiều cũng chẳng để gì! Như mấy cô chú thanh niên trí thức , học bao nhiêu sách vở. Cuối cùng chẳng cũng xuống nông thôn trồng trọt đấy thôi."

"Thà nhiều việc một chút, chỉ nuôi sống cả nhà già trẻ, mà tiếng lành cũng đồn xa. Sau cũng dễ lấy chồng."

Đại Nha càng giọng càng nhỏ, cô bé luôn cảm thấy đúng, nhưng phản bác thế nào. Bởi vì đa các cô gái trong thôn cũng giống như lời cô bé , cần học nhiều. Chỉ cần mặt chữ là . Thay vì học nhiều như , thà nhiều việc hơn. Làng xóm , nhà nào cô gái chăm chỉ, tháo vát, chỉ dễ mai mối mà tiền thách cưới cũng cao hơn.

Thế nhưng cô bé nghĩ , giống , năm nào cũng sinh con, cả đời cứ thế. Ở nhà quẩn quanh bên con cái, thì cũng quẩn quanh bên gà vịt heo, cuộc sống như chỉ nghĩ thôi thấy sợ hãi .

"Cháu thật sự nghĩ như ?"

Hứa Thiến đầu tò mò hỏi, cô bé tuy đặc biệt thông minh, nhưng cũng đến mức thấu tâm tư của một đứa trẻ mười tuổi. Đứa bé Đại Nha , dám lén chạy đến học may vá theo cô bé, trong lòng chắc chắn ý tưởng riêng, kiểu cam chịu thật sự. Đã như , liệu cô bé thực sự đồng tình với tư tưởng của ? Mẹ cô bé từng học, tiếp xúc với tư tưởng mới. Tư tưởng và cách vẫn là kiểu cũ của thời đại cũ. Đại Nha thì khác, tuy học ít hơn, nhưng ít cũng từng học. Hơn nữa, mấy năm nay nhà trường đặc biệt coi trọng giáo d.ụ.c tư tưởng, cô bé tiếp nhận tư tưởng mới. Liệu thực sự đồng tình với cách thời của ?

"Cháu… cháu ạ." Đại Nha trong lòng tủi , nhưng cô bé thế nào. Cô bé học kém là thật, tiếp tục học nữa cũng chỉ lãng phí tiền, thà nhường cơ hội cho em gái.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-ruot-la-nhan-vat-phan-dien-toi-mang-be-con-an-dua-xem-kich/chuong-166.html.]

Vân Mộng Hạ Vũ

"Đại Nha, cháu thử nghĩ xem, chú hai và thím tư, chú tư của cháu, họ đều học. Chú hai cháu học cấp hai. Chú tư, thím tư cháu thì học hết cấp ba, nên họ đều là công nhân."

Hứa Thiến quyết định thúc đẩy cô bé một tay, giúp cô bé nhận rõ hiện thực. "Thím cũng , cháu đừng thấy thím về nông thôn, thật đây, thím trường học giữ giáo viên. Chẳng qua suất giáo viên của thím thế, nên mới bất đắc dĩ về nông thôn. Vì , học chắc chắn tương lai, thậm chí thể là con đường duy nhất cho trẻ em nông thôn."

"Con gái thì chứ? Chính vì cháu là con gái, cháu càng cần học, chỉ học mới 1% cơ hội thoát khỏi nông thôn."

"Nếu , cháu sẽ giống như cháu. Sinh một đống con, nuôi một đống con, cả đời đều quẩn quanh bên đồng ruộng, con cái, bếp núc. Nơi xa nhất từng chỉ là thị trấn, cuộc sống như , thật sự là cái cháu ?"

Đại Nha tỉnh ngộ

"Ô ô, cháu , cháu cả đời sống như cháu, nhưng mà thành tích của cháu kém quá. Mẹ cháu , sang năm sẽ cho cháu về, để tam học, trong nhà chỉ thể nuôi hai đứa học thôi." Đại Nha ôm đầu gối, vùi đầu nức nở, thật cô bé vẫn học. Thành tích kém của cô bé cũng nguyên nhân.

Mẹ cô bé ngày nào cũng giao cho cô bé và em gái nhiều việc. Vừa về đến nhà là bắt tay việc, mãi đến tận đêm khuya, cả thời gian bài tập. Buổi sáng cùng dậy, còn nấu cơm xong, gánh một bó củi về mới thể vội vàng học. Bởi luôn trễ học, cô bé thường xuyên phạt cả ngày, giảng bài thì hiệu suất đương nhiên cao. Đại Nha vốn dĩ là đứa trẻ đặc biệt thiên phú trong học tập, hơn nữa việc nhà quá nhiều. Thế nên cô bé căn bản quá nhiều thời gian để học tập, ôn tập, thành tích tự nhiên cũng càng kém. Thế nhưng bố cô bé căn bản quan tâm điều đó, cô bé ở trường học thành tích , liền cho rằng cô bé dốt, chịu học. Nếu cô bé tương đối dốt, ham học. Vậy thì về nhà, nhường cơ hội học cho em gái.

 

Loading...