Thập Niên 70 Mẹ Ruột Là Nhân Vật Phản Diện, Tôi Mang Bé Con Ăn Dưa Xem Kịch - Chương 167:

Cập nhật lúc: 2025-10-26 13:36:46
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Cái gì gọi là học kém chứ? Cháu mới học bao lâu, chẳng qua là một học sinh tiểu học lớp hai. Chỉ cần cố gắng bù đắp, thành tích nhanh là thể đuổi kịp." Hứa Thiến thấy đứa trẻ nhiều, liền nhanh chóng an ủi, giúp cô bé niềm tin để tiếp tục học.

"Còn về việc cháu chỉ cho hai đứa học, chắc chắn là hỏi ý bố cháu. Nếu cháu học, cháu cứ chuyện với bố cháu thật kỹ. Bố cháu là hiểu chuyện, sẽ đồng ý thôi." Chu Văn Binh tuy bản lĩnh gì, đối với mấy đứa con gái cũng khá hời hợt. trong lòng là một hiểu chuyện, cái gì mới là lựa chọn nhất, Đại Nha dù cũng là con gái ruột của chú .

" mà nhà cháu nghèo." Tiểu nha đầu thần sắc vẫn còn chút do dự. Lúc trong nhà phân chia gia sản, rốt cuộc phân bao nhiêu tiền, mấy chị em cô bé rõ lắm. Dù thấy trong nhà mỗi bữa ăn, hơn nữa, chúng mỗi ngày mặc quần áo rách rưới, cô bé liền cho rằng trong nhà nghèo. Trên thực tế, chỉ là cô bé giả nghèo thôi.

Lúc chia nhà là 600 đồng, hơn nữa xây nhà còn một trăm đồng, cho dù năm nay họ tích góp một đồng nào, trong nhà cũng 700 đồng. Nhà họ, nền nhà , ở trong thôn thể lập tức xây năm gian nhà ngói, tính là nghèo?

"À, đó là cháu cố ý giả vờ thôi." Hứa Thiến khẽ một tiếng, trong lòng chút khinh thường Vương Liên Hoa, đó tiếp tục tính toán với Đại Nha. "Năm ngoái khi ông nội cháu phân chia gia sản, nhà các cháu vẫn chia ít tiền, thiếu tiền học phí cho hai đứa . Hơn nữa, học tiểu học thì tốn bao nhiêu? Tiền sách giáo khoa bây giờ, một học kỳ mới hai đồng mấy thôi. Một năm cộng thêm tiền mua vở bút, cũng hết sáu đồng. Mười đứa trẻ cùng học mới hết 60 đồng."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-ruot-la-nhan-vat-phan-dien-toi-mang-be-con-an-dua-xem-kich/chuong-167.html.]

"Nhà các cháu, hiện tại học, cũng chỉ ba . Học cùng 5 năm, cũng mới xấp xỉ một trăm đồng. Số tiền bố cháu vẫn thể bỏ , cháu cần lo lắng trong nhà nghèo, đó đều là cháu lừa các cháu thôi."

"Thím hai, một trăm đồng còn tính là nhiều ạ?" Đại Nha Hứa Thiến những lời , khỏi trừng lớn hai mắt. Cô bé vẫn là đầu tiên , hóa nhà những nghèo, mà còn tiền. Lời thím hai , là thật lòng ? cô bé cần gì lừa chứ? Lúc phân gia, thím hai cũng mặt, nên bố cô bé rốt cuộc tích góp bao nhiêu tiền, thím hai đại khái cũng một ít.

Đại Nha nghĩ đến đây, đột nhiên nhớ tới mấy ngày , cô bé cho cô bé và em gái may quần áo, đó bố cô bé liền trực tiếp đưa hai mươi đồng , nhờ thím hai giúp . Nếu nhà cô bé thật sự đặc biệt nghèo. Bố cô bé chắc chắn sẽ bỏ nhiều tiền như để cho chúng may quần áo. Cho nên, lời thím hai là thật.

Vân Mộng Hạ Vũ

Đại Nha trong lòng, nhất thời chút phức tạp. Mẹ cô bé thật đúng là, thà c.h.ế.t giữ tiền, cũng lấy một chút để cải thiện cuộc sống trong nhà. Nhà chúng thật sự đến mức bữa nào cũng ăn khoai lang đỏ nấu rau xanh ? Trước cô bé tin, bây giờ thì tin nữa.

 

Loading...