Thập Niên 70 Mẹ Ruột Là Nhân Vật Phản Diện, Tôi Mang Bé Con Ăn Dưa Xem Kịch - Chương 173

Cập nhật lúc: 2025-10-26 13:36:52
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cách chỗ con Hứa Thiến xa, tại một lùm cây nhiều nấm. Một cô gái mặt tròn tròn thấy tiếng hát bỗng bật dậy.

Cái rổ nhỏ trong tay cũng "lạch cạch" rơi xuống đất, nấm dại trong rổ lăn lóc đầy đất. Mặt cô bé tái nhợt, cúi đầu những cây nấm trong rổ. Trời ơi, đúng là nấm ô đỏ thật ?

Không chứ? Ăn xong ván…

Cô nghĩ nhầm, phía ngoài lùm cây, cẩn thận lắng tiếng hát của mấy đứa trẻ. Sau đó cô thấy chúng hát giọng non nớt:

“Nấm ô đỏ ~”

“Nấm que trắng ~”

“Ăn xong cùng ván…”

“Nằm ván, ngủ quan tài,

Rồi cùng chôn núi…”

Sắc mặt Thẩm Tình đổi, cô những cây nấm ô đỏ, nấm que trắng trong rổ, trong lòng chột . Những cây nấm hái , lẽ nào đều độc?

Không , cô thấy mấy ở điểm thanh niên trí thức cũng hái những loại nấm mà, chắc là độc ! Có nên hỏi thử nhỉ?

Thẩm Tình trong lòng rối bời, đầu những cây nấm hái, trong lòng càng hoảng loạn. Vạn nhất, trong một cây nấm độc, thì khi ăn xong chẳng cũng ván ?

lúc cô còn đang do dự, thấy mấy đứa nhỏ bên ngoài tiếp tục hớn hở :

“Mẹ ơi, mau đây! Có nấm , nhiều thật! Toàn là nấm ô đỏ, chúng nên hái ạ?”

“Đừng hái, độc đấy. Mẹ chẳng , nấm ô đỏ, nấm que trắng, con xem đây .”

Tiểu Đỗ Khiêm vội vàng ngăn ba đứa sinh đôi , hái một cây nấm màu hồng độc, chỉ cho ba đứa sinh đôi xem.

“Anh hai, cái khác gì ? Nấm hồng hái lúc chẳng cũng mọc thế ?”

Thằng bé Tam Oa sơ ý, căn bản phân biệt rõ ràng sự khác giữa nấm hồng giả và nấm hồng thật.

“Đồ ngốc, ý là con cái ‘que’ của chúng nó. Cái ‘que’ của nấm hồng thì đỏ một chút, ‘que trắng’, nên độc, ăn . Còn cái đang cầm , rõ ràng là ‘que trắng’, chắc chắn là ăn ?”

Đại Oa cố gắng giải thích.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-ruot-la-nhan-vat-phan-dien-toi-mang-be-con-an-dua-xem-kich/chuong-173.html.]

“Anh hai, khác ạ?”

Vân Mộng Hạ Vũ

Tam Oa vẫn còn ngây thơ mơ hồ, phân biệt rõ ràng nấm độc và nấm độc.

“Đương nhiên là khác , cái đồ ngốc . Nấm ô đỏ ‘que đỏ’ thì là nấm hồng ăn , độc. Còn nấm ô đỏ ‘que trắng’ thì nấm hồng. Đây là nấm độc, ăn ván đấy.”

Thẩm Tình lời , mắt sáng lên. Sau đó cô đổ rổ nấm của , cẩn thận phân biệt. Rồi sắc mặt cô chùng xuống, bằng một vẻ tái nhợt.

Nếu dựa theo cách của mấy đứa nhỏ để phân biệt nấm, thì những cây nấm màu hồng trong rổ của cô đều độc. Nếu mà ăn

Thẩm Tình nghĩ đến đây, khỏi run lên một chút, đầu thì thấy bốn đứa nhỏ đang tò mò cô và cái rổ đựng nấm trong tay cô.

“Chị ơi, chị cũng nhặt nấm ?”

“Loại cũng độc đấy.”

Tiểu Đỗ Khiêm bụng lấy hai loại nấm độc màu hồng từ chiếc giỏ tre lưng Thẩm Tình.

Thẩm Tình lời , hổ đến che mặt. Cô còn bằng một đứa trẻ con. Một đứa bé tí tẹo mà còn những loại nấm nào độc, mà cô . Nếu mà ăn , thật sự là trong quan tài.

“Những cây nấm đều là cô hái ? Trong đúng là một ít nấm độc, nhặt .”

Hứa Thiến theo bốn đứa trẻ rừng thì thấy cô thanh niên trí thức mặt tròn mới đến , giờ đang bệt đất với vẻ mặt mệt mỏi, sắc mặt cũng trắng bệch. Chắc là cô nấm độc nên dọa cho sợ. Nhìn sắc mặt kìa…

“Không ai dạy cô cách phân biệt nấm ? Hái kiểu như cô thì e là chín cái mạng cũng đủ !”

Hứa Thiến khẽ một tiếng, giúp cô nhặt hết những cây nấm độc trong giỏ tre và rổ .

“Cảm ơn cô.”

Thẩm Tình đỏ bừng cả khuôn mặt tròn xoe, ngượng ngùng lời cảm ơn xong, chút mất mặt :

“Trước đây ở viện thanh niên trí thức cũng thấy nhặt , đúng là loại nấm hồng , ăn ngon.”

cứ nghĩ loại nấm hồng đều độc, thấy lùm cây bên nhiều mà ai đến hái, nên khỏi nhặt thêm một ít, định mang về phơi khô ăn dần.”

“Phụt! Người nhặt là loại , còn cô nhặt là loại , hai loại nấm rõ ràng là khác mà.”

Hứa Thiến phì , đó lấy một cây nấm hồng thật từ giỏ tre của cho cô phân biệt.

 

Loading...